Cáo biệt Bích Diên, Vân Trân về chỗ ở.
Trên đường, nàng gặp mấy nha hoàn Liễu Viên.
Mấy nha hoàn kia đi cùng nhau, hình như thì thầm gì đó.
Thấy Vân Trân, bọn họ vội đưa mắt ra hiệu, dừng lại, chờ nàng đi qua rồi mới nói tiếp.
Vân Trân mơ hồ nghe thấy "Liễu thiếu gia" và "Đại tiểu thư".
Có điều, nàng không quá để ý.
Chờ vè phòng, buổi tối Quả Nhi tới chia sẻ bát quái, nàng mới biết mấy nha hoàn mình gặp lúc chạng vạng thảo luận cái gì.
Thì ra chiều nay, Liễu Minh Cẩn lại "trùng hợp" gặp Triệu Ngọc Dao.
Thấy xe ngựa của Liễu Minh Cẩn, Triệu Ngọc Dao liền giả vờ bị xe ngựa đụng trúng, té ngã phía trước, khóc lóc nói mình gãy chân, không đi được.
Lúc ấy, người vây xem xung quanh không ít.
Liễu Minh Cẩn hết cách, đành phải xuống xe, "quan tâm" tình hình Triệu Ngọc Dao.
Đúng lúc này, con ngựa trước xe không biết sao lại bịu kinh hoảng, nhấc chân muốn đạp xuống.
Triệu Ngọc Dao ở ngay trước xe ngựa, Liễu Minh Cẩn đang định ra tay kéo một cái.
Không ngờ, lại thấy Triệu Ngọc Dao vội bò dậy, hoa dung thất sắc trốn phía sau Liễu Minh Cẩn.
Động tác cực nhanh, thân thủ mạnh mẽ, ngay cả nam tử bình thường cũng không bằng.
Chờ bình tĩnh lại, Triệu Ngọc Dao mới phát hiện mọi người đều đang nhìn mình.
"Nếu chân của Triệu tiểu thư đã không sao, vậy tại hạ cáo từ."
Liễu Minh Cẩn để lại lời này, sau đó rời đi.
Rất nhanh, những người bên cạnh cũng liền có phản ứng, Triệu Ngọc Dao đang diễn kịch, căn bản không bị thương.
Triệu Ngọc Dao mất mặt, tức giận hồi phủ, đập đồ ở Ngọc Dao Cư một hồi, sau đó, hạ nhân cũng trở thành đối tượng để nàng ta trút giận.
...!
"Ngươi không biết đâu, Đại tiểu thư khi ấy nổi giận lôi đình, ngay cả nha hoàn thân cận cũng bị dọa sợ.
Nghe nói có người bị phạt mấy cái tát, còn bị phạt trượng, phạt quỳ...!Cuối cùng, vẫn là vương phi biết chuyện, vội tới Ngọc Dao Cư, lúc này mới bình tĩnh lại."
Vân Trân yên lặng nghe, bỗng cảm thấy may mắn.
Nàng vừa vào thành liền xuống xe ngựa của Liễu Minh Cẩn, nếu không lúc sau đụng phải Triệu Ngọc Dao, vậy người hôm nay bị phạt tát, trượng hình, quỳ gối có lẽ là nàng.
"Trân Nhi, Trân Nhi?"
Vân Trân mê mang ngẩng đầu.
"Sao ngươi lại ngây ra thế?" Quả Nhi hỏi nàng.
Có điều hiển nhiên, Quả Nhi đã quá quen nàng thường xuyên sẽ phát ngốc, vì thế cũng không thật sự muốn câu trả lời, "Chuyện vừa rồi ta kể với ngươi, chính là muốn dặn ngươi sau này ở trong phủ gặp Đại tiểu thư, phải cố gắng đi đường vòng, đừng chạm mặt nàng ta.
Bằng không, một khi tâm tình nàng ta không tốt, ngươi sẽ gặp tao ương."
"Ừ, ta biết, ngươi cũng vậy." Vân Trân gật đầu.
Nàng biết Quả Nhi thật sự quan tâm nàng.
...!
Vân Trân ghi nhớ lời dặn của Quả Nhi.
Nhưng có đôi khi, vận mệnh luôn kỳ lạ như vậy, rõ ràng ngươi đã tránh người kia, nhưng lại vì đủ loại nguyên nhân mà đụng phải.
Ngày thứ ba Triệu Húc xa nhà, Liễu Minh Cẩn tới Ninh Vương phủ.
Nghe nói, Liễu lão phu nhân bị bệnh, Liễu Minh Cẩn phụng mệnh mẫu thân hắn tới Ninh Vương phủ đón Liễu trắc phi về Liễu gia thỉnh an.
Liễu Minh Cẩn chờ ngoài sảnh.
Vừa lúc khi đó, Vân Trân ở gần dọn lá rụng.
"A, chúng ta lại gặp nhau!"
Vân Trân vừa quét xong, đang muốn xoay người, đã bị Liễu Minh Cẩn chặn đường..