CHƯƠNG 5: GÃ BẠN TRAI Ở NGOÀI “VỤNG TRỘM”
Tôi lúng túng vội vàng đứng dậy, định rời đi, nhưng bị anh ta ngăn lại. Anh ta xoay người hướng về cô gái xinh đẹp kia, nói: "Em đi trước đi!"
Cô gái kia liếc xéo tôi một cái, cởi bỏ áo tắm, mặc lại quần áo rồi vội vàng rời đi.
Tôi thắc mắc hỏi: "Thịnh Thiếu?"
Tên khoe mẽ châm điếu thuốc, hít một hơi, từ tốn trả lời tôi: "Mộc Dương Thịnh"
Nghĩ đến cái tên Mộc Dương Thịnh, tôi nhớ tới cô gái xinh đẹp vừa rồi, tôi đột nhiên qua đây có phải đã làm hỏng chuyện tốt của anh ta, tôi ngượng ngùng nhìn anh ta, "Cô gái xinh đẹp kia phải làm sao bây giờ?"
Anh ta cười nham hiểm, nói:" Chẳng phải vẫn còn em ở đây sao?"
Anh ta vừa nói một câu mà mặt tôi lập tức đỏ bừng như trái táo.
"Đùa em đó! Em đã ăn gì chưa?" Anh ta nhẹ nhàng xoa đầu tôi, khiến người ta có cảm giác được chiều chuộng vô cùng. Rốt cuộc cũng nhờ có kinh nghiệm tình trường đầy mình, nếu không thì giờ này chắc tôi vẫn không bỏ được gã bạn trai cặn bã kia của tôi, nói không chừng vẫn đang bị hắn ta mê hoặc.
Tôi gật đầu, anh ta đặt tay lên trán:"Nhưng tôi đói rồi thì phải làm sao? Hay là em lại đi mua đồ ăn cho tôi đi?"
Tôi khinh thường nhìn anh ta một cái, "Lần trước là tiện đường, anh vẫn xem tôi là người giao hàng của anh à?"
Mộc Dương Thịnh cười nói: "Không được sao?" Sau đó nằm dài ra giường, tay gối lên trán, dáng vẻ vô cùng diêm dúa nhìn tôi.
Tôi không hờn giận nói:" Tôi đến là để bàn chuyện chính."
Miệng anh ta nở nụ cười, "Chuyện gì nào? Bắt kẻ gian dâm ư?"
Nhìn thấy dáng vẻ diêm dúa đấy của anh ta, tôi thật tâm nghĩ anh ta không làm con gái thì đúng là quá đáng tiếc, tôi lạnh lùng nhìn anh ta, "Anh sớm đã biết rồi phải không?"
Anh ta không phủ nhận, tôi tiếp tục nói: "Vậy anh biết bọn họ bắt đầu từ khi nào không?"
Anh ta thở dài một tiếng, rồi haha cười lớn, "Bạn trai của em "vụng trộm" ở ngoài, đến em còn không rõ, tôi làm sao có thể biết được chứ..."
Lời nói của anh ta, đột nhiên đâm trúng vào nỗi đau của tôi, tôi cúi đầu, cắn chặt môi, không nói gì nữa.
"Sao vậy? Giận rồi sao?" Anh ta từ trên giường ngồi dậy.
Tôi bĩu môi nói: "Không"
Anh ta kéo tôi vào ngực anh ta, nói: "Nói dối, rõ ràng là đang giận mà vẫn không chịu thừa nhận?"
Anh ta thấy tôi không nói gì, liền cúi đầu ghé sai vào bên tai của tôi thỏ thẻ nói: "Lần trước làm em mệt lắm phải không! Ngủ một giấc rõ lâu mới tỉnh dậy..."
Anh ta thở ấm áp làm cổ tôi ngứa ngáy, tôi khó chịu nằm dịch ra, nhưng anh ta càng ôm tôi chặt hơn. Tôi cười nhẹ nói:" Vậy chỉ có thể chứng tỏ là anh "không được""
Nghe tôi nói "không được", anh ta lập tức làm bộ dạng giả vờ giận dữ, trở người phủ lên người tôi, "Hay là thử lại nhé, xem tôi được hay không?"
Tôi sợ hãi vội vàng lắc đầu, bỗng điện thoại rung lên, tôi đưa tay mở màn hình, anh ta cũng không ngăn cản.
Tôi cầm điện thoại nhìn một lúc, là tin nhắn của gã bạn trai cặn bã gửi: "Tối nay anh có việc, không về được.."
Tôi cười nhạo một tiếng, trả lời hắn ta: "Việc gì vậy? Có ai đi cùng không?"
Anh ta lập tức trả lời tin nhắn:" Mộc Dương Thịnh, nói em chắc cũng không ấn tượng gì."
Lừa quỷ ư? Tôi thật muốn nói cho anh ta biết Mộc Dương Thịnh đang nằm cạnh tôi, nhưng tôi vẫn kìm chế nhẫn nhịn.