Cùng Nhà Khác Ngỏ

Chương 3: CHƯƠNG 3 Ý LOẠN TÌNH MÊ




CHƯƠNG 3: Ý LOẠN TÌNH MÊ

Lúc này, ánh mắt anh ta nhìn tôi vô cùng ấm áp, anh ta cũng không gấp gáp nữa, trái lại dùng một tay cách một lớp quần áo vuốt ve tôi...

Anh ta dường như muốn nghe tiếng rên rỉ như vừa rồi của tôi, lực càng lúc càng thêm mạnh, đồng thời thực hiện thêm cả những động tác khác...

Tôi ngẩng đầu không nhìn anh ta, nhưng lại bị anh ta kéo quay lại, cứ như vậy anh ta hôn môi tôi, tôi cũng ý loạn tình mê đón nhận và đáp trả.

Lúc này anh ta đột nhiên dùng sức,... Tôi không chịu đựng được mà kêu lên.

Anh ta cười đắc ý.

Cứ thế sau đó, tôi "phối hợp" với anh ta, cởi quần áo của mình.

Anh ta thấy tôi mặc đồ lót màu hồng, híp mắt cười, "Đáng yêu thật đấy..."

Tôi ngây người, anh ta đang nói tôi hay nói nội y của tôi?

Đúng là ve vãn quá cao tay, mới có một lúc, mà tôi đã...

Nụ hôn của anh ta vừa mãnh liệt vừa ấm áp, khiến tôi suýt nữa ngạt thở, tôi đẩy anh ta ra nói: "Nhanh hơn nữa được không?"

Vốn dĩ là vì báo thù mới hẹn gặp anh ta, tại sao tôi lại có cảm giác như bản thân đang hưởng thụ thế này, tôi không ngừng thúc giục anh ta. Nhưng anh ta không chút vội vàng, chầm chầm, chầm chậm...

Sau đó...

Có lẽ do người tôi cứ cứng đờ ra, anh ta ghé vào bên tai tôi thì thầm: "Đừng căng thẳng, nhắm mắt lại và cùng tôi hưởng thụ nào."

Tôi gật đầu :"Ừm"

Anh ta khẽ cười một tiếng, liền bắt đầu chuyển động, lúc bắt đầu, động tác anh ta rất từ tốn, nhẹ nhàng, "Hay là tôi làm em đau, em nói với tôi một tiếng, nếu sung sướng...thì nhớ phải đáp trả lại tôi, được không?"

Tôi vẫn chưa kịp nói, anh ta đã gia tăng tốc độ.

Sự linh hoạt của anh ta thật lợi hại, chẳng mấy chốc tôi đã lâm trận, tôi cảm giác như bản thân sắp lên tiên rồi.

Tôi không ngờ thể lực anh ta lại tốt như vậy, đã bao nhiêu lần rồi, cuối cùng tôi mệt mỏi dựa vào ngực anh ta.

Tôi uể oải mở miệng nói: " Giờ này người nhà anh sẽ không đến chứ?"

Khóe miệng anh ta khẽ nở một nụ cười mê hoặc, nói: "Bây giờ em mới hỏi câu này không phải quá muộn sao?"

Tôi ngượng ngùng cười rồi ngậm miệng lại.

Nhìn quần áo rơi loạn xạ dưới mặt đất, tôi nhắm mắt tìm qua loa, vơ lấy điện thoại rồi phát hiện ra là nhầm điện thoại, vội vàng cầm điện thoại của mình.

Nhìn một hồi bỗng thấy một dòng tin nhắn của gã người yêu gửi đến: "Em yêu à, mai anh về, em đợi anh nhé!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.