CHƯƠNG 12: SỢ TÔI LỪA MẤT BẠN GÁI ANH HAY SAO
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ lên, người đàn ông bên cạnh tôi có ý tốt hỏi: "Chị nóng à?"
Tôi lắc lắc đầu: "Vẫn bình thường..."
Vì thế chúng tôi lại bắt đầu một ván tiếp theo.
Lần này tôi là địa chủ, bài cũng được, mỗi lần tôi đánh ra một quân bài Mộc Dương Thịnh đều hô bỏ qua, người đàn ông bên cạnh tò mò nhìn lén bài của Mộc Dương Thịnh: "Đại ca, em còn tưởng vận may của anh kém thật, rõ ràng có đôi 2 mà còn không thèm đánh!"
Tôi không khỏi ngẩng đầu nhìn anh ta, không ngờ rằng anh ta cũng đang nhìn chằm chằm vào tôi, nói thật, tôi không hiểu lắm vì sao anh ta lại làm vậy.
Sau khi tôi thắng liên tục vài trận, thời gian đã không còn sớm, mọi người cũng cảm thấy đói bụng nên ngừng chơi lại.
Người đàn ông ban nãy lại đi tới đếm số tiền tôi vừa thắng được, trừng to mắt: "Chị này, chị quá lợi hại! Mới một lúc đã thắng được hơn 10 triệu!"
Tôi mơ màng, nhìn quân bài nói: "Vậy một trận cược bao nhiêu?"
Anh ta đáp lại: "Hơn 300 thôi!"
Tôi không nói gì, cảm thấy có chút may mắn rằng không bị thua nếu không thì hơn nửa tháng tiền lương liền bị ngâm nước nóng hết rồi.
Lúc này tên cặn bã và kẻ thứ 3 đê tiện đã quay lại, tên cặn bã đi đến bên cạnh tôi nhìn số tiền tôi thắng được, hưng phấn nói: "Vợ à, em thật là giỏi!"
Tôi cười cười, không nói gì.
Sau đó, đám người thua nói với tôi: "Chuyển khoản cho cô rồi, cô xem đi!"
Tôi nhớ ra ban nãy còn vay của Mộc Dương Thịnh: "Còn mấy triệu của Mộc Dương Thịnh nữa!"
Mộc Dương Thịnh nhìn tôi một cái nói: "Không cần!"
Tôi vừa định nói như vậy làm sao được thì tên cặn bã đã tranh nói trước: "Không sao đâu, coi như Thịnh thiếu tặng em!"
Mẹ nó, quà tôi tặng cho anh ta còn chưa bằng số tiền này nữa!
Party sinh nhật này tổng cộng có hơn 30 người đến, mọi người đều cười cười nói nói, rất náo nhiệt! Tôi vẫn luôn ngồi bên cạnh tên cặn bã, Mộc Dương Thịnh ngồi đối diện với tôi, còn có một người đẹp vô cùng lộng lẫy ngồi bên cạnh anh ta, cũng không biết quen từ bao giờ, cả người dán vào người anh ta.
Tôi đi vào toilet, cầm lấy điện thoại, mở khóa ra xem, đáng tiếc là một tin tức cũng không có.
Không biết vì sao, trong lòng vô cùng buồn chán, có chút tức giận.
Hình như tôi có thể cảm nhận được sự tức giận trong người mình, bởi vì người kia hờ hững, sau đó thì xấu hổ vô cùng, tôi thật là ngu ngốc.
Tôi bước ra khỏi phòng vệ sinh, từ xa đã nhìn thấy kẻ thứ 3 đê tiện đang dính lại với tên cặn bã, không biết hai người đang nói gì, cười vô cùng vui vẻ, hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của tôi.
Cho đến khi tôi bước tới trước mặt tên cặn bã, bọn họ mới phản ứng kịp, tên cặn bã nhìn thấy tôi liền ngồi cách xa ra, để cho tôi một chỗ, nói: "Ngồi..."
Tôi nhìn tên cặn bã, chán phải đứng ở đây tiếp: "Em không muốn ở đây nữa..."
Thực ra lúc này, đã có rất nhiều người đi rồi.
Tên cặn bã có chút không muốn, nói: "Mộc Dương Thịnh đã đặt trước khách sạn rồi hơn nữa uống rượu mà lái xe thì không được đâu!"
Tôi không kiên nhẫn hỏi: Em đi lên phòng trước được không?"
Tên cặn bã nói: "Chờ một chút nữa chúng ta cùng đi được chứ?"
Tôi liếc hắn một cái, tự tìm một chỗ ngồi xuống nghịch điện thoại, đột nhiên có người đứng trước mặt tôi chặn mất ánh sáng, tôi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cô gái lần trước.
Cô ấy nhìn thấy tôi vô cùng hưng phấn: "Hi!"
Tên cặn bã thấy vậy nắm tay tôi nói: "Tìm bạn gái tôi làm gì?"
Cô gái kia buồn cười nói: "Tôi tìm bạn gái anh, chứ không phải tìm anh, anh quan tâm nhiều vậy làm gì?" Sau đó lại nói: "Chẳng nhẽ sợ tôi lừa mất bạn gái anh ư?"
Sau đó cô ấy nắm lấy tay tôi ngồi xuống bên cạnh Mộc Dương Thịnh, cứ như vậy tôi được cô ấy bố trí ngồi cạnh Mộc Dương Thịnh, Mộc Dương Thịnh nhìn tôi một cái rồi đưa cho tôi một ly đồ uống.
Tôi nhanh chóng nhận lấy nói một tiếng: "Cảm ơn..."
Mộc Dương Thịnh lấy một quân bài trước mặt tôi, cánh tay của anh ta như có như không mà chạm vào tôi một cái, hình như anh ta đã uống rất nhiều rượu, tôi ngồi cạnh anh ta ngửi thấy mùi rượu rất nồng.
Chỉ là chạm nhẹ một cái, cơ thể tôi đã không nhịn được mà run lên.