(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lục Vô Cữu nói: "Đúng là không có tác dụng, nhưng mà, hắn không phải đi tìm xương cốt, mà là nhắm vào mảnh vỡ Khung Đồng Ấn trên người nàng, cố ý dẫn chúng ta mắc câu, muốn vây bắt chúng ta."
Liên Kiều kinh ngạc: "Sao ngươi biết?"
Lục Vô Cữu ra hiệu bằng ánh mắt về phía mấy đệ tử đi bên cạnh Khương Thiệu, nói: "Hắn không chọn ngự kiếm, mà cố ý chuẩn bị hai cỗ xe ngựa giống nhau, vừa nhìn đã biết là muốn chia rẽ chúng ta. Hơn nữa, mấy người đi theo cỗ xe ngựa phía sau đều tu luyện thuật pháp hệ Hỏa, chuyên dùng để khắc chế thuật pháp hệ Thủy của nàng, cho nên cỗ xe ngựa phía sau kia ngồi chắc chắn là Khương Thiệu thật, hắn muốn chia rẽ ta, chuyên tâm đối phó với nàng."
Liên Kiều nhìn kỹ, quả nhiên, cỗ xe ngựa phía sau có mấy người nhìn quen mặt, đúng là tu luyện thuật pháp hệ Hỏa.
Nàng bèn căm hận nói: "Ta quả nhiên không nhìn lầm hắn, thật độc ác, còn đi đâu nữa, ta thấy chi bằng trực tiếp bắt hắn lại, đánh cho một trận, ép hắn giao đồ ra là được rồi!"
Lục Vô Cữu lại nói: "Dù sao hắn cũng là đại công tử nhà họ Khương, nàng trực tiếp động thủ với hắn, sau này nhà họ Khương chắc chắn sẽ gây khó dễ, hơn nữa, người này tâm tính độc ác, lòng ghen ghét lại càng nặng, đến lúc đó nếu hắn thà c.h.ế.t cũng không chịu giao xương cốt ra, muốn chúng ta cùng c.h.ế.t chung thì không còn cứu vãn được nữa."
Liên Kiều bình tĩnh lại, Khương Thiệu đúng là có tính cách như vậy.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Nếu không thể cứng rắn, vậy chúng ta còn đi không?"
Lục Vô Cữu cất giọng thong thả: "Đi, không chỉ đi, nàng còn phải giả vờ như không biết, đến lúc đó giả vờ bị thương rồi đánh rơi mảnh vỡ Khung Đồng Ấn."
Nói xong, hắn lấy ra một món đồ giả giống hệt mảnh vỡ thứ hai.
Liên Kiều kinh ngạc, không phải chứ, người này cũng quá mức tỉ mỉ, không chỉ biết rõ ngay cả người bên cạnh Khương Thiệu tu luyện cái gì, còn chuẩn bị sẵn mảnh vỡ giả.
"Nhưng mà, đồ giả dù sao cũng là đồ giả, Khương Thiệu rất nhanh sẽ phát hiện, đến lúc đó nếu không lấy xương cốt ra, chẳng phải sẽ thành công cốc sao?" Liên Kiều lại lo lắng.
"Sẽ không." Lục Vô Cữu bình tĩnh nói, "Trong mảnh vỡ này ta đã bố trí trận pháp, mô phỏng hang động trong mảnh vỡ Khung Đồng Ấn, hắn nhất thời sẽ không phát hiện ra, cho dù có phát hiện cũng không sao, bên trong còn có hương mê hồn và một con Mộng Mạc, cho dù hắn có cẩn thận, không lấy xương cốt ra cũng không sao, chỉ cần bị hương mê hồn khống chế đi vào giấc mơ, mơ thấy nơi cất giấu xương cốt, Mộng Mạc sẽ nuốt giấc mơ của hắn, sau đó nhả ra."
"..."
Liên Kiều hoàn toàn chịu thua, từng bước từng bước, dù Khương Thiệu có cẩn thận đến đâu, e rằng cũng khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Nàng lại có chút may mắn, may mà lúc trước mình đã chọn cùng Lục Vô Cữu đồng hành, nếu không cho dù may mắn thu thập đủ, cũng chưa chắc giữ được.
Về độ thâm độc, nàng thừa nhận nàng vẫn còn hơi lương thiện.
Sự việc đã đến nước này, Liên Kiều liền hành động theo kế hoạch.
Mọi chuyện quả nhiên giống như Lục Vô Cữu sắp xếp, Khương Thiệu đã sớm có dự liệu, hai cỗ xe ngựa giống hệt nhau khi đi đến ngã ba đường bỗng nhiên tách ra, chạy về hai hướng đông tây hoàn toàn khác nhau, mà cỗ chạy về phía đông lại đúng lúc toàn là những người tu luyện thuật pháp hệ Hỏa đi theo.
Liên Kiều cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói với Lục Vô Cữu: "Đừng để hắn nhìn ra sơ hở, ngươi đi về phía tây, ta đi về phía đông."
Lục Vô Cữu nhìn nàng một cái: "Nàng chắc chắn có thể chứ?"
Liên Kiều hừ một tiếng: "Cái này thì tính là gì? Thêm mười tên nữa cũng không thành vấn đề."
Lục Vô Cữu bèn không nói thêm nữa, chỉ nói sau khi kế hoạch thành công sẽ đến tìm nàng, bảo nàng đừng chạy lung tung.
Liên Kiều đáp ứng một tiếng, liền che mặt, vội vàng đuổi theo.
Quả nhiên, đuổi theo được nửa đường, cỗ xe ngựa kia đột nhiên dừng lại, sau đó năm người tu luyện thuật pháp hệ Hỏa đồng loạt ra chiêu với nàng, lửa cháy ngút trời, khói dày đặc cuồn cuộn, thiêu đốt cả vùng đất hoang gần như thành biển lửa.
May mà Liên Kiều đã sớm chuẩn bị, trong tay áo đã sớm kết xuất thuật khống chế nước, trong nháy mắt thác nước đảo ngược, dòng suối chảy ngược, tạo thành một bức tường nước dày đặc.
Dù xung quanh biến thành biển lửa, cũng không làm nàng bị thương chút nào.
Thêm vào sự trợ giúp của Thanh Hợp, Liên Kiều nắm chắc phần thắng, dù có đạp bọn họ dưới chân cũng không thành vấn đề.
Để kế hoạch thuận lợi, lừa Khương Thiệu tin tưởng, nàng còn bày trò khôn vặt lộ ra sơ hở, sau khi giằng co nửa canh giờ liền giả vờ đuối sức ngã từ trên không xuống, đánh rơi mảnh vỡ Khung Đồng Ấn giả.
Nhưng mà bày trò khôn vặt quá mức, nàng quên mất nhà họ Khương có thể điều khiển rắn, mà nàng lại sợ nhất thứ này, đang đắc ý thì nàng sơ ý bị con rắn lục đầu dẹt của Khương Thiệu nấp trong bóng tối tập kích, cắn một cái vào cổ…
Liên Kiều đau đến nghiến răng, đương nhiên con rắn đó cũng không được lợi lộc gì, bị nàng một kiếm c.h.é.m làm đôi, kéo ra vứt đi.
Cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy vết thương hơi chuyển sang màu xanh, Liên Kiều hối hận trong lòng, không nên quá khinh địch.
Sự việc đã đến nước này, nàng không dây dưa nữa, phong bế huyệt đạo trên cổ rồi nhanh chóng rút lui.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");