CHương 371:
Sau khi Tô Thính Ngôn tìm một chỗ ngồi xuống, Cố Lâm lập tức đi qua.
Anh ta trực tiếp ngồi ở phía đối diện, nhìn Tô Thính Ngôn: “Lân này chúng tôi vừa mắt khách sạn Mỹ Ÿ, còn khách sạn của bọn cô không hề được hoan nghênh một chút nào.
“A thê à.”
Cố Lâm nói tiếp: “Nhưng nếu cô tình nguyện trả giá một chút, tôi có thể giúp đỡ cô một chút, hỏi thăm giúp cô, dù sao chúng ta cũng tính là người quen, đúng không.”
Tô Thính Ngôn nghe vậy thì thong thả ưng dung gấp lây một ít đồ ăn vặt, vừa tùy tiện nhai từng chút một ở trong miệng, vừa nói: “Trả giá sao?
Cậu muôn cái giá như thê nào?”
“Theo như tôi được biết, máy người vì muốn trúng † thầu dự án này cũng đã nô lực và đầu tự rất nhiều, nếu không thể trúng thầu thì chuyện này VÔ cùng đáng tiếc luôn lắm ây?”
Có Tử Huyên ở bên cạnh siết chặt tay lại: “Đỏ không phải là bởi vì lúc trước mây người cô tình chỉ dẫn sai làm, mới khiễn chúng tôi. ¡ nghĩ ch bản thân đã trúng thâu rôi sao..
“Dù sao nếu bây giờ hai người không muốn cầu xin tối giúp đỡ, như thê thì sự việc lần này của hai người thật sự gặp phiền phức đấy.”
Cố Tử Huyên không thể nhịn được chương 279: Xin Lỗi cái vẻ mặt dương dương tự đắc đến nỗi lỗ mũi muôn hếch lên trời kia của cậu ta, cảm thấy hít thở thôi cũng khó -_ khăn.
Tô Thính Ngôn ấn tay mình vào tay.
Cố Tử Huyễn, nhìn cậu ta: “Cậu nói đi tôi phải làm gì thì cậu mới vừa lòng giúp đỡ?”
Cậu ta lập tức ném cho Tô Thính Ngôn một cái nhìn đầy hằn học.
“Đầu tiên, lần trước ở công ty với nhà hàng cô đã công khai xúc phạm tôi, tôi cân một lời xin lỗi, còn cái khác…cái khác, chúng ta đổi chỗ nói chuyện đi, tôi sẽ từ từ nói cho cô biết.”
Tô Thính Ngôn nói: “Vậy thì bây giờ chúng ta đi sang nơi khác đề nói luôn GÌ”
Nhìn thấy dáng vẻ vội vàng này của Tô Thính. Ngôn, cậu ta cũng rất hài lòng.
“Tôi biết mấy người chuyên kinh doanh buôn bán này đêu có chung một giác ngộ này mà.”
Cố lâm chọn một nhà hàng, sau đó đấy cho Thiệu Mỹ Vân trực tiếp sang ay.
Xin Lỗi Cậu ta vừa đi vừa nói chuyện với Thiệu Mỹ Vân: “Tô tổng là một người rộng lượng, một bữa cơm ở đây, đêu _ có giá hàng chục nghìn tệ, có thể thấy được Tô tông vì chuyện lẫn trước có ý xúc phạm chuyện của chúng ta mà cảm thây rât áy náy, muôn thành thật xin lôi.”
Bọn Thiệu Mỹ Vân có ý nói thế là để hạ gục Tô Thính Ngôn, cho nên mới chọn cái nhà hàng này, lúc này trên mặt hai người họ hoàn toàn là dán vẻ cao cao tại thượng, lúc ngôi xuống cũng là dáng vẻ tự coi mình là khách, bộ dạng vô cùng đắc ý.
Có Tử Huyên bị hai người họ làm cho cực kỳ chán ghét, nhưng cô thấy biểu ‘ cảm của Tô Thính Ngôn vẫn nhàn nhã và bình tĩnh, cho nên chỉ có thể ở một bên chịu đựng.
Có Lâm lập tức gọi ra một bàn đồ ăn, nhìn Tô Thính Ngôn thành thật mặc kệ cậu ta gọi bừa, trong lòng vô cùng thoải mái, cảm thấy nỗi nhục ở trong lòng đã rửa trôi đi được một chút.
Một lúc sau, hai người đó đã uống Say, sau khi say rồi càng không thèm kiếng nề gì hơn.