Chương 334:
Anh ta tiếp tục lảm nhảm, nói nhiều đến mức những người xếp hàng bên cạnh anh ta cũng lười nghe.
“Cũng có cách không cần xếp hàng.”
Cô gái phía sau khó chịu khi bị phơi nắng, nhìn anh ta với vẻ chán ghét.
“Thật sao? Ở đâu?”
“Bốn mươi lăm nghìn một vé VIP, anh mua thì không phải xếp hàng.” Người phía sau chê giêu.
Nhìn anh ta bằng ánh mắt rằng người có tiên thì mau mua vé.
Ai ngờ Ninh Ly lập tức hét lên: “Tôt rôi, tại sao cô không nói sớm có loại vé này? Mau lên. Cô nhanh chóng đưa tôi đi.”
“Tôi không có tiền!” Tô Thính Ngôn nói thẳng.
Những người phía sau nghe xong không tin.
Ninh Ly liếc mắt nhìn Tô Thính Ngôn?
Cô không có tiền sao?
“Trừ bỏ cô thích đến cô nhi viện suốt ngày, cô còn có thể phụng: phí tiền ở đầu? Nhiều tiền như vậy cô để chỗ nào rồi?”
“Anh trai à, sư phụ tôi keo kiệt như vậy, tôi muốn nghiên cứu đồ vật, không phải muôn chính mình mua sao?
“Thật không?”
Tô Thính Ngôn tất nhiên sẽ không nói thật, hiện tại cô có rất nhiều tiền, nhưng cô không muốn chỉ tiền cho anh ta.
Ai ngờ…
Ninh Ly đột nhiên nắm lấy Tô Thính Ngôn.
“Được rồi, nếu cô không có tiền thì tôi bỏ tiền ra mua cũng được. Nhìn thầy cô thật đáng thương, tôi liền rút đao tương trợ!”
Ninh Ly trực tiếp đưa cô đi mua vé.
Lúc quay lại, mấy người kia vẫn ì đang xếp hàng, vừa thây, người đàn ông này thật sự đã mua vé vào thẳng mà | không cần xếp hàng, đều có chút khó tin.
Những người này là hạng người như thế nào, nhiều tiên như vậy. mà lại đứng . hàng nửa ngày, rôi mới đi mua vé..
Ngốc sao?
Tô Thính Ngôn chơi trò chơi này nhiều lần. với anh ta, cuối cùng cảm thấy nhàm chán.
Sau khi tìm một chỗ đề ngồi xuống, cô nhìn những người phía sau.
Một cặp đôi đang mua sắm.