Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn

Chương 263-270




Chương 263:

Người đằng sau nói lại: “Đừng quên, Lâm Nhứ quang minh chính đại theo đuổi cô ta, có khi nguyên nhân là bởi vì anh ta đây.”

“Ừ, cũng đúng, có khả năng người ta nê mặt Lâm Nhứ.”

Vốn dĩ trong lòng Tô Khuynh Tình có chút khó chịu, nhưng lúc này nghe xong cũng ở trong lòng an ủi chính mình, còn không phải dựa vào người đàn ông sao.

Nghĩ như vậy làm trong lòng dê chịu nhiêu.

Bây giờ còn cao ngạo, làm giá không đồng ýLâm Nhứ, chờ Lâm Nhứ chán rôi, ngược lại đi thích những người khác, xem cô ta còn có thê làm sao bây giờ.

Dựa người đàn ông chung quy không bằng dựa vào chính mình.

Tô Khuynh Tình nghĩ như vậy, lại nghĩ tới phát sóng trực tiếp của mình, đáng tiêc, trên vị trí nhất bảng, vẫn là Tô Thính Ngôn.

Cô ta nghĩ, đồi nhà khác, nhà này không được hoan nghênh, nhất định là bởi vì người xem của bên này không có học.

Thay đổi nhà khác, nhà khác nghe thấy cô ta là em gái của Tô Thính Ngôn, cảm thấy dựa vào tên tuổi của Tô Thính Ngôn cũng có khả năng nỗi tiếng, vì thế còn cô ý giúp cô ta dẫn một chút. 1643560705007.png

“Tôi biết, người kia làm sao vậy?”

“Có phải hay không họ Giang.”

“Đúng vậy.”

“Tôi nghe nói thủ tục ly hôn bọn họ vẫn chưa làm.”

“Làm sao anh lại biết?” Tô Thính Ngôn có chút kinh ngạc.

“Bởi vì vợ ông ta ở bệnh viện của chúng tôi.”

Tô Thính Ngôn nghĩ, bảo Lâm Tích Bạch nói cụ thê.

Hóa ra Lâm Tích Bạch nghe nói ở bọn họ có một người bác sĩ tên là Vương Thiên, ở văn phòng công khai chông bà ngoại tình, người đó là một bác sĩ ở Trường Linh, vợ trước của Tô Thịnh Quốc, Cố Chân Chân, còn muốn đi tìm bà ấy gây phiền toái.

Lâm Tích Bạch nói: “Bọn họ có một đứa con trai, vừa mới vào đại học, vẫn luôn không làm thủ tục ly hôn, hình như là bởi vì vấn đề phân chia tài sản, Vương Thiến không r muôn dọn ra nhà ở trong thành phó của bọn hon, bọrr họ chỉ có một căn nhà cho nên Vương Thiến muôn chiêm lấy, không muôn chia ra.

Chương 264:

“Như vậy, tại sao bọn họ lại ly hôn?”

tà tính cách không họp, Vương Thiến có chút cường thế, nhưng là Vương Thiến không muốn ly hồn, có lẽ là người họ Giang kia đơn phương muốn Ìy hôn.”

Lâm Tích Bạch nhìn cô: “Bây giờ cô phải làm sao bây giờ? Ngăn cản dì và ông ta ở bên nhau sao?”

Tô Thính Ngôn nghĩ: “Ngăn cản người phụ nữ kia làm tôn thương mẹ tôi mới là quan trọng, những chuyện khác… Tôi trước nhìn xem rồt cuộc là chuyện như thế nào, nều chỉ vợ ông ta có tính cực phẩm, ông ta cũng là người bị hại còn tốt, nếu không phải, tôi sẽ nói lại kỹ càng với mẹ tôi.”

VN vậy, đời này dì đã vất vả như vậy, thật vật vả mới yêu đương một lần, gấp được loại cực phẩm như vậy thì..

Nhưng việc này Lâm Tích Bạch đã nghe được, những người cũng nghe được là rất có khả năng.

Không chỉ người khác, bên Tô Khujth Tình kia rất mau nhận được tin tức.

Cô ta và Lại Mỹ Lâm nói đến chuyện này.

Lại Mỹ Lâm giật mình: “Bà ta làm giày rách? Lớn tuôi như vậy rôi, thật không biết xấu hỗ.”

“Thật sự, nghe người của bệnh viện số một kia nói, người kia cũng y tá trưởng của bệnh viện bọn họ, tức đến muôn đi tìm Có Chân Chân nói chuyện đấy.”

“Hừ, để mẹ bảo bố con, bảo Tô Thính Ngôn kia, chúng ta…… Chúng ta nêu là không phải thứ gì tốt đẹp, vậy mẹ của cô ta cũng không phải cái gì tốt đẹp.”

Loại chuyện này Tô Khuynh Tình đương nhiên sẽ không tự tham dự ởi vào, trực tiếp bảo Lại Mỹ Lâm ởi náo loạn, bà ta cũng chỉ thích hợp giúp những việc này.

Bên kia, Lâm Tích Bạch nghe Tô Thính Ngôn, tìm người đi nói cho Vương Thiên, Tô Thính Ngôn có tiền, ở biệt thự lớn, hơn nữa rất yêu mẹ của mình, nêu đi tìm Cô Chân Chân, lập tức chọc nóng nảy Có Chân Chân, nhất đao lưỡng đoạn, vậy có thê một chút tiền cũng không lây được.

Vương Thiến nghe xong, lập tức cảm thây rât có đạo lý.

Tô Thính Ngôn ở khu biệt thự Xuân Giang, vừa nhìn thấy cô, Vương Thiên câm túi xách trong tay, hùng hồ đi tới chỗ cô.

Nhìn Tô Thính Ngôn nói thắng: “Cô chính là Tô Thính Ngôn? A, lớn lên đúng là dáng vẻ của hồ ly tỉnh, quả nhiên là có mẹ thế nào con gái : sẽ thế đó, mẹ cô làm chuyện tốt cổ biết không?”

Tô Thính Ngôn cong cong khóe môi: “Bà là ai?”

“Cô không biết tôi là ai2 Cô không đi hỏi một chút ngươi chú Giang của cô, tên họ Giang, ông ta ở bên ngoài ngoại tình, người đó là mẹ cô.”

Tô Thính Ngôn nhìn bộ dạng gào to kia của bà ta, nói: “Không bằng chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi.”

Tới quán cà phê, Tô Thính Ngôn ngồi xuống, nói với bà ta: “Dì, sao dì tìm được tôi?”

“Ha, nêư muôn người không biết, trừ phi mình đừng làm, cô tôt xâu gì cũng là có uy tín danh dự, ở bên ngoài còn rất nỗi tiếng, tôi tìm được cô còn không dê dàng sao, sau khi nghe ngóng là hiểu được, cô cũng biêt, cô là người rất nỗi tiếng, việc này nêu là làm lớn lên, cô biết đối với cô càng có lợi, Lâm Nhứ còn đang theo đuôi cô đúng hay không, nêu là đề nhà họ Lâm biết, mẹ cỗ là người thứ ba phá nhà người ta, coi muốn gả vào nhà họ Lâm sẽ có vân đề?”

“Vậy dì muốn cái gì?”

“Tôi… Tôi cũng không muốn nhiều lắm, chủ yêu là tên họ Giang kia mặc kệ con trai không hỏi… Chúng ta sinh hoạt „ sắp không còn, cho nên tôi..

Chương 265:

“Bà vì cái gì đòi tiền tôi mặc kệ, bà cứ nói bao nhiêu đi.”

“W[SI…….. Một trăm vạn.”

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu: “Dì, tôi có nhiều tiền như vậy?”

“Sao cô lại không có tiền, Lâm Nhứ không phải tỉ phú sao, cô nói với anh ta không phải được rôi sao?”

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, bà đừng nói đến Lâm Nhứ với tôi nữa, tôi sẽ đưa tiền cho bà, được không? Bà bắt nhận đucojW tiền xong không đi đến nhà tôi gây sự nữa đủng không?”

“Đúng vậy.”

“Sao tôi có thể tin tưởng bà được, chúng ta phải viết hợp đồng, bà lại đi gây sự, tôi lập tức sẽ kiện bà.”

Bà ta nghĩ, cảm thấy cũng đúng: “Vậy được rôi.”

Tô Thính Ngôn lập tức bảo luật sư viết hợp đồng, hai người ở dưới sự chứng kiến của luật sư ký tên.

Tô Thính Ngôn chuyền khoản cho bà rất dứt khoát.

Vạn Thiền lại cảm thấy, làm sao cảm thấy có chút không thích hợp, không phải muốn đưa tiên cho bà ta sao?

Bên kia, Vạn Thiền cảm thấy không đúng, chậm rì rì đi trở về, lại ở trên đường thấy được Lại Mỹ Lâm.

Lại Mỹ Lâm cười tủm tỉm: “Tôi biết bà đi tìm Tô Thính Ngôn…”

“Bà là ai?”

Lại Mỹ Lâm làm sáng tỏ mình là ai, ý đô đến đây.

“Một cătrt nhà ở thủ đô bao nhiêu tiền, bà mới muôn một trăm vạn, ít nhất phải lấy đủ tiền một căn nhà, chứ, hơn nữa, cô ta có tiền, sao có thể không có tiền, cô ta là cô đông của Tô Tê, có rất nhiều tiền, bà muốn quá ít.”

Bị người ta xúi giục, Vạn Thiền lại cảm thầy không đúng, quay đầu lại lại gọi điện thoại cho Tô Thính Ngôn.

Tô Thính Ngôn nghe tiếng bà ta, cười nói: “Chúng. ta đã ký hợp đồng.”

“Ký thì như thế nào, tôi nói cho cô, cô không cho tôi tiền, tôi lập tức đến bệnh viện mẹ cô gây chuyện, làm người ta đều đã biết, công việc của mẹ cô cũng coi như bỏ, cô đừng quên mẹ cô còn có bệnh đấy, đến lúc đó bệnh tái phát lại có thê không chỉ chừng nảy tiên đâu, nhìn xem các người còn ở thủ đô như thế nào, cô cho tôi chút tiền đây đề tống cô ăn mày à, họ Giang kia còn có một nửa tên của ông ta trong căn nhà chúng tôi có gắng làm ăn, cô phải đưa tiền này cho tồi.”

“Cho bà tiền bà sẽ ly hôn sao?”

“Đúng vậy, cho tôi, tôi lập tức ly hôn.”

“Được, tôi cho bà…”

Bà ta lập tức lại muốn hai trăm vạn.

300 vạn, thật là nhiều.

Vạn Thiền lấy được tiền, còn không có ý muôn ly hôn.

Dựa vào cái gì ly hôn, họ Giang kia không đồng ỷ gửi nhà cho bà ta, bà ta sẽ ‘thông ly hôn.

Chương 266:

Nhưng mà, bà ta còn ở bệnh viện đâu đã nhìn thấy, mây cái cảnh sát, trực tiếp tới bệnh viện.

“Bà bây giò bị nghi ngờ có liên quan đến đe dọa, lừa đảo ba trăm vạn, phải đi theo chúng tôi một chuyến.”

Vương Thiến vẻ mặt kinh ngạc.

“Không có, không có…”

Nhưng mà, Vương Thiến vẫn bị mang vào Cục Cảnh Sát.

Tới Cục Cảnh Sát mới cảm thấy cả người đều không tốt.

Bởi vì, cảnh sát đưa ghi âm, video cuộc nói chuyện giữa bà ta và Tô -_ Thính Ngôn ra, còn có trong điện thoại đêu đưa cho bà ta nhìn.

“Tôi… Tôi chỉ là lừa cô ta một chút.”

Vương Thiên bị dọa run rây.

Cảnh sát nói: “Đó chính là lừa đảo.”

Rạp phải, không phải, cũng là thật SỰ..

“Đó chính là đe dọa.”

Vương Thiến như thế nào cũng không nghĩ tới, Tô Thính lại làm như vậy.

Buổi chiều, Tô Thính Ngôn tới cục cảnh sát, tỏ vẻ có thể hòa giải nhưng muốn gặp mặt bà ta.

Vương Thiền sợ hãi, đương nhiên muôn hòa giải.

Tô Thính Ngôn mang theo luật sư cùng đến, nhìn bà ta.

Vương Thiến nhìn Tô Thính Ngôn, nhất thời cũng rất tức giận.

“Cô, cô tính kế tôi, cô cái đồ…”

Tô Thính Ngôn chạm vào miệng mình, ý bảo bà ta: “Bây giờ hẳn là bà đã biết cái gì kêu họa là từ ở miệng mà ra.”

Vương Thiến bị dọa nhanh chóng ngậm miệng.

Tô Thính Ngôn ngồi xuống nói: “Bà đi rôi, ở giữa là ai bảo bà lại tới đòi tiền tôi, bà suy nghĩ cần thận.”

Vương Thiền nói: “Không có ai…”

“Đó là tự bà? Rất tốt, xem ra tôi có thù oán gì đều đầy lên người bà là được.”

Vương Thiến nghe đã hiểu câu này.

Đúng vậy, làm sao lại không đầy đến trên người khác.

“Là Lại Mỹ Lâm, bà ta tới tìm tôi, bảo cô ở Tô Tề có cổ phần, cô có rất nhiều tiền, làm gì chỉ lây ít tiền như vậy.”

Đôi mẹ con kia đã biết?

Chương 267:

Tô Thính Ngôn tuy rằng nghĩ nhất định là sau lưng có người xúi giục, nhưng cũng không nghĩ đến lại là đôi ruôi bọ này.

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, tôi hiểu được.”

Cô nói xong cũng không hòa giải, trực tiệp trước đi ra ngoài.

“Ai, cô…”

Sau khi rời khỏi đây, luật sư nói: “Vậy _ chuyện hòa giải…”

Tô Thính Ngôn: “Để bà ta trước tiên ở bên trong thành thật mây ngày đi.”

“Được.”

Luật sư ở Trường Linh cũng hiểu Tô Thíỉnh Ngôn, có một ít thủ đoạn, tuy răng nhìn rất đơn thuần, thật ra trong nội tâm đều rõ ràng Bỏi vậy chuyện cô quyết định, nhất định có đạo lý của mình, người khác cũng không cần can thiệp.

Tô Thính Ngôn lại bảo người tìm được bác sĩ Giang kia.

Ở quán cà phê thầy được ông ta, ông ta vừa thấy Tô Thính Ngôn, Lâm Nhử lập tức hiểu rõ.

Đỏ mặt đi vào, ông ta hỏi: “Có phải vợ trước của tôi tìm đến cô, thật xin lỗi, thật là…

“Hẳn là chưa tính là vợ trước, thủ tục ly hôn hai người không phải còn chưa làm sạo.” Tô Thính Ngôn đi thẳng vào vân đề.

Trên mặt ông ta càng đỏ lên.

“Cái này…”

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi không có ý gì khác, tôi’chỉ muốn biết chân tướng.”

Bác sĩ Giang cúi đầu.

“Được rồi, là cô ây ngoại tình với bạn của tôi, trước kia tôi cũng ở bệnh viện sô một, nhưng tôi từ chức không làm nữa chính là bởi vì chuyện này, tôi đi đến Trường Linh cũng là vì bên kia có bạn của tôi, trong lòng tôi khó chịu, chính là tôi không nghĩ đến chúng tôi đã kéo dài hơn một năm, tôi vẫn luôn muốn ly hôn, bà ây vẫn luôn không đồng ý, còn la lỗi khóc lóc, muôn đem mọi chuyện công bố với bên ngoài, tôi ngại thể diện, cùng với tình cảm với con nên vẫn luôn nhường nhịn, đến bây giò không nghĩ tới… Tôi thật sự khâm phục bác sĩ Có, từ trước đã biết bà ấy, có thể hợp tác với bà ây tôi cũng rất vui vẻ, chuyện này bên ngoài cũng có thê tra được, cô tự có thể đi tìm hiểu.”

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu.

“Được rồi, như vậy…”

Cô lấy ra một phần văn kiện.

“Ông có thẻ lấy cái này đi khởi tố ly hôn, chỗ này là chứng cứ bà ta đe tôi, hiện giờ bà ta từng có tội, ông không muôn duy trì hôn nhân, khởi tố xong ông hẳn là có thể ly hôn như thường.”

Ông ta kinh ngạc nhìn Tô Thính Ngôn.

“Cô… Sao cô lại… Cảm ơn cô…”

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi chỉ là không hy vọng mẹ tôi không vui, cả đời này mẹ tôi đều rất vất vả, tôi hy vọng bà ấy có thể cả đời vui vẻ sống, hy vọng sau khi ông ly hôn có thể tìm thời | gian, tự mình nói chuyện này cho bà ây.

Ông ấy càng cảm thấy kinh ngạc lên.

Chương 268:

Nhìn Tô Thính Ngôn, tự đáy lòng : nói: “Tôi vẫn luôn nghe mẹ cô khen CÔ, bây giờ mới thật sự cảm thấy, cô rất có bản lĩnh.”

Tô Thính Ngôn cười rời đi.

Cô còn có người khác cần xử lý đâu.

Bên kia, vẫn luôn chờ mọi chuyện lón lên lại nghe thầy tin Vương Thiên bị bắt đi.

Lại Mỹ Lâm nghĩ, nhất định là Tô Thính Ngôn làm, vì thế buồi tối nói chuyện này cho Tô Thịnh Quốc.

Thêm mắm thêm muối nói: “Một đôi mẹ con kia cũng không biết nghĩ như thể nào, mẹ nó làm kẻ thứ ba, con gái còn giúp mẹ nó gạt người, người bị đưa đến ngục giam rồi, ông xem chuyện này như thê nào vậy.”

Tô Thịnh Quốc vừa nghe, Có Chân Chân có người khác, trong lòng cảm thấy hụt hãng.

Lại nghe cái này cũng thật sư tức giận.

Ông ta cầm lầy điện thoại, trực tiếp muôn chất vấn Tô Thính Ngôn.

Lại không nghĩ gọi qua, giọng nói Tô Thính Ngôn thản nhiên: “Như thế nào, có phải hay không muốn hỏi tôi vè chuyện của mẹ tôi?”

“Con, sao con biết?”

Tô Thính Ngôn hừ lạnh nói: “Ông không nhìn xem, người vợ gây li phi kia của ông suốt ngày làm gì, bố, ông cũng một đồng tuổi rôi, tìm người vợ như vậy, tôi thật là.. . Không biêt nên nói ông cái gì cho tốt.”

Tô Thịnh Quốc sửng sốt: “Bà ấy lại làm cái gì?”

Tô Thính Ngôn trực tiếp bật đoạn ghi âm kia lên.

Ở trại tạm giam, Vương Thiền nói Lại Mỹ Lâm đi khuyến khích bà ta đòi tiên.

Tô Thịnh Quốc nghe xong trong lòng rất hụt hãng.

Sắc mặt xanh mét, cảm thầy mình bị mắt hết mặt mũi trước mặt Tô Thính Ngôn.

Tộ Thính Ngôn: “Bố, kinh nghiệm của bố phong phú hơn só với con, hẳn là chính mình có thê suy nghĩ cần thận, con cúp trước.”

Tô Thính Ngôn hiểu được, Tô Thịnh Quốc sẽ tự giúp cô đi thu thập Lại Mỹ Lâm, cũng không có quan tâm nữa.

Tô Thịnh Quốc trở lại trong phòng, lập tức nhìn Lại Mỹ Lâm nói thẳng: “Ly hôn, chúng ta lập tức đi ly hôn, sao tôi lại luẫn quân trong lòng, nghe bà lừa gạt được, cưới người không bớt lo như bà về sẽ làm hỏng tôi mắt.”

“Ông, sao ông lại… Thịnh Quốc, tôi làm sai cái gì.”

“Chính bà không biết sao, khuyến khích người ta đi gây sự với Cô Chân Châm. …. Cũng không nghĩ, Thính Ngôn kia cũng là con gái của tôi, hau người đó có chuyện gì, kia không .

phải đều nói con gái Tô Thịnh Quốc không được, bà, bà thật là..

Ông ấy đã biết?

Lại Mỹ Lâm vừa nghe, vội khóc la nói: “Tôi không có, không phải, ông nghe tôi: Tô Thính Ngôn làm xong cảm thấy rất mệt, trở về cùng Lâm Tích Bạch chạy đến một quán bar ngồi xuông nói: “Bồ cô xử lí được Lại Mỹ Lâm không.”

Chương 269:

“Lại Mỹ Lâm cái gì đều không có, cả đời dựa vào là bỗ tôi, còn có con gái bà ta, con gái bà ta không trông cậy vào được, bồ tôi chính là người đàn ông cả đòi của bà ta, có thê không hầu hạ cho tốt sao, đây là mạng của bà ta.”

“Chậc chạcg, có thể thấy được, người phụ nữ thật sự phải c có sự nghiệp của mình, không thê dựa vào người khác, bằng không HẠng của mình không cần thận là đứt..

“Đây cũng là lí do vì sao tôi nhất định phải trở nên mạnh mẽ.”

Tô Thính Ngôn nhìn phía trước: “Chỉ có mạn mẽ, tôi mới có thể bảo vệ tốt cho mình, đời, này sẽ không nghe người khác sắp xếp.”

“Cô đủ mạnh rồi!” Lâm Tích Bạch nhéo cô một cái.

Tô Thính Ngôn thở dài, nhìn thấy tin nhắn Tống Tỉnh Thần gửi tới.

“Lần này quảng cáo quay không tệ, công ty của tôi rât vừa lòng, lập tức tôi phải đi nơi khác đóng phim, có hoạt động thăm ban, cô muốn đến tham gia hay không?”

Tô Thính Ngôn: “Thăm ban?”

“Đúng vậy, chính là cô đến đoàn phim của chúng ta, sau đó phóng viên sẽ qua tâm sự, phỏng vân một chút cảm nghĩ linh tỉnh.”

Còn có loại hoạt động này.

Tô Thính Ngôn: “Có thể không đi không?”

“Này, tốt xấu gì tôi cũng, chụp quảng cáo cho cô, cô đối xử với tôi như vậy?”

“Này, tốt xấu gì tôi cũng chụp quảng cáo cho cô, cô đối xử với tôi như vậy?”

Tống Tinh Thần ở bên trong lải nhải, Tô Thính Ngôn nhìn, đành phải đông ý.

Nơi thăm ban là ở một thành phó điện ảnh, thành phố điện ảnh ở bên cạnh một vùng số nước, Tô Thính Ngôn ngôi máy bay. đến Lâm Phương, lại chuyển xe mới rốt cuộc tới, bởi vì nhàm chán, Tô Thính Ngôn kéo Lâm Tích Bạch cùng đu, tuy răng Lâm Tích Bạch không phải rât muôn tói, nhưng bin Tô Thính Ngôn dong dài một hôi, lại nghĩ đến chính mình cũng chưa tới vùng sông nước này, cũng muốn đến du lịch một chút, vì thế theo tới.

Trên đường, Lâm Tích Bạch còn có ý nói chính mình kiên quyết sẽ không đi đoàn phim nhìn tên Tông Tỉnh Thân kia.

Tô Thính Ngôn vì khao vị này, mua vé khoang hạng nhất, Lâm Tích Bạch lúc này mới vui vẻ chụp ảnh, hai người thoải mái dễ chịu đến Lâm Phương, Lâm Tích Bạch còn không khỏi cảm thán, khó trách kẻ có tiền đều mua khoang hạng nhất, thật sự thoải mái, nằm một đường là đến rồi.

Tô Thính Ngôn tới rồi, đi đến đoàn phim cùng mọi người.

Tới đoàn phim, có người chuyên môn lại đây đón Tô Thính Ngôn.

Có người thấy Tô Thính Ngôn tói, ở phía sau nói: “Sao cô ây lại đến?

Không phải là người nỗi tiếng sao?”

“Hình như là hoạt động thăm ban của Tống Tinh Thần.”

“Tống Tinh Thần thê nhưng cho cô ấy làm hoạt động thăm ban? Lâm Nhứ sắp xếp?”

“Có khả năng, rốt cuộc người ta được Lâm Nhứ theo đuôi như vậy.”

“Hừ, vì hot lên đúng là không từ thủ đoạn, còn chạy tới đoàn phim.”

Chu9ơng 270:

“Đúng vậy, dán lên đây, không biết xâu hồ sao.”

Mấy nữ minh tinh nhìn thấy Tô Thính Ngôn tiên vào, bộ dạng tránh còn không kịp.

Lâm Tích Bạch ở đẳng sau nhìn: “Những người này có biểu tình gì vậy, thật là…”

Tô Thính Ngôn nói: “Quản các cô ấy làm gì.”

“Đúng vậy, mấy người. đó chính là ghen ghét, ghen ghét.”

Hai người đi vào, có người ở phía sau nhìn bên này, bởi vì vốn dĩ không thích người nồi tiêng lại đây, cho nên đưa tới nước cũng Ìàm người khác cảm thấy khó chịu, Lâm Tích Bạch vừa thầy rất khó chịu nói: “Các người ai làm cái này, quá CÓ lệ rồi đấy, cái này có thể uông sao.”

Trợ lý kia nhìn Lâm Tích Bạch: “Chị gái, nơi này là đoàn phim, đoàn phim đêu như vậy.”

Biểu tình của cô ta mang theo cảm giác chịu không được thì đi đi.

Lâm Tích Bạch đang muôn gây sự, Tô Thính Ngôn nói: “Thành thật ngôi đi, trong chốc lát tự nhiên có người giúp cô thu thập.”

„AI, th L |o 4 Thấy các cô nhẫn nại, máy nữ minh tinh đằng sau càng nở nụ cười.

“Tháy được chưa, chính là quả dưa mêm.”

“Dù sao người nổi tiếng trên mạng chung ,quy vân là người nổi tiếng trên mạng.”

Máy minh tinh có chút danh tiếng như cũ khinh thường người nồi tiên trên mạng, ngày thường nhìn trên mạng so sánh giữa người nổi tiếng trên mạng và minh tỉnh, càng cảm thấy mình rất cao thượng đại, người nỗi tiếng trên mạng là nhân vật không thể ra mặt được.

Xem người ta bị khinh bỉ, ở phía sau càng khuyến khích người quá mức.

Trong chốc lát, có người lại đây lầy dù trên đầu hai người đi.

Lâm Tích Bạch tức đến trên mặt biến thành màu đen.

“Các người cũng quá…”

Tô Thính Ngôn nhẹ lắc đầu.

Hai người dưới ánh mặt trời phơi trong chốc lát, mây nữ minh tỉnh kia ở phòng nghỉ phía Sau, vui vẻ uống trà nhìn bên này, thường thường còn phát ra tiêng cười, lúc này, Tông Tỉnh Thần hấp tấp chạy tới, chỉ là tới gần bỗng nhiên nhìn thây, Tô Thính Ngôn và Lâm Tích Bạch như vậy ngôi ở chỗ này.

Anh ta cũng đã ở đoàn phim một thời gian, tự nhiên hiểu biết những thủ đoạn của các nữ minh tinh.

Tức khắc đi tới, nồi trận lôi đình.

“Rốt cuộc là như thế nào, sao hai người lại ở chỗ này phơi nắng.’

Lâm Tích Bạch tức khắc cảm thây giận sôi máu: “Anh còn không biêt xấu hồ, một hai phải kêu chúng tôi tới đoàn phim, sau đó cho chúng tôi đãi ngộ như vậy.”

Tống Tỉnh Thần lạnh lùng nhìn về phía mây minh tinh đằng sau.

Anh ta nói với Lâm Tích Bạch: “Ta chỉ là bảo chị Tô tới, không bảo cô tới.”

Không đợi Lâm Tích Bạch lại lên tiếng, Tống Tinh Thần quay đầu lại lạnh lùng nói với nhân viên công tác: “Là ai làm mấy thứ này.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.