Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn

Chương 221




Chương 221:

Trong trí nhớ của An Mễ Hinh, bà ta phàn nàn về nhà bà không chỉ một hai lần gì đó, trong lòng cũng rất bực bội, nhưng lại không nói ra được.

“Tôi cũng không quản được việc này của A Nhứ, chính nó cũng có ý định riêng của bản thân, bà cũng biết rõ, nếu Giao Giao tốt như thế, A Nhứ có thể không nhìn thấy sao, nếu thằng bé thật sự thích, chắc chắn đã có kết quả tốt Tôi.”

“Nếu không thì thì sao lại để con bé ở bên cạnh người nhiều năm như thế, ở đây mọi người đều biết rõ, Giao Giao đã đi theo A Nhứ bao nhiêu năm, nếu A Nhứ thật sự chán ghét, đã nhanh chóng tống khứ con bé đi rồi.”

“Nói cũng đúng.”

An Mễ Hinh cảm tháy cũng có khả năng, dù sao thì thằng bé A Nhứ này có tâm tư vô cùng kín đáo, đôi khi bà cũng không hiểu được nó.

Có Giao ở trong này thật ra cũng rất nỗi tiếng, vừa thanh lịch vừa hài hước, nhìn dáng vẻ rất giống một người giao tiếp tốt.

Ngay cả ông cũng khen ngợi cô ta hết lần này tới lần khác.

Lúc này, cũng có vài người đang lén nói chuyện với nhau…

“Cố Giao đó, nghe nói lần này cô ta sẽ bị bức hôn đấy.”

“Không phải Lâm Nhứ còn đang theo đuổi Tô Thính Ngôn sao? “

“Không phải do không theo đuổi được sao, thời gian dài như thế, có vẻ như khó quá nên bỏ cuộc rồi.”

Lúc này, bọn họ nghe thấy người khác nói, Tô Thính Ngôn đã tới.

Tô Thính Ngôn lại tới đây?

Mọi người ai cũng cảm thấy hưng phần.

Ngày hôm nay lúc Cố Giao trở thành tâm điểm nổi bật nhất, Tô Thính Ngôn vậy mà lại tới đây.

Từ Khả Oánh nhìn sang, Tô Thính Ngôn bước vào. Váy ngắn phối với chiếc áo sơ mi màu trung tính, trông rất đẹp mắt.

Sau khi bước vào, Tô Thính Ngôn nhìn thấy người quen, cô gật đầu tỏ ý chào hỏi ,cả người đều tỏ ra hào phóng và khéo léo, không cho người khác có cơ hội bắt lỗi.

Từ Khả Oánh lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

“Thính Ngôn…”

An Mễ Hinh chào hỏi trước.

Tô Thính Ngôn nhìn thấy An Mễ Hinh, ngượng ngùng bước tới.

“Chào dì ạ.”

Biểu cảm trên mặt Từ Khả Oánh vô cùng rõ ràng, bà ta cao ngạo nhìn Tô Thính Ngôn.

“Cô chính là Tô Thính Ngôn.”

“Người này là…” Tô Thính Ngôn nhìn sang.

“Người này…” An Mễ Hinh còn chưa kịp tra lời, đã bị bà ta cắt ngang.

*Tôi chính là mẹ của Cố Giao, chắc cô cũng biết Giao Giao nhỉ, con bé đã ở bên cạnh A Nhứ rất nhiều năm, là thanh mai trúc mã với A Nhứ, hai đứa trẻ này vô tư. Cố gia nhà tôi với Lâm gia cũng coi như môn đăng hộ đối, nghe nói cô với A Nhứ đã chia tay, coi như cô cũng biết tự coi lại bản thân mình, đừng có mà dây dưa với A Nhứ nhiều quá.”

Nhìn thấy dáng vẻ không thèm để ý của Tô Thính Ngôn, không khác gì đánh vào bông, khiến cho sắc mặt Từ Khả Oánh rất khó coi.

Từ Khả Oánh hừ một tiếng, Tô Thính Ngôn nhìn vào bên trong, Cố Giao đang rất hăng hái, trông có vẻ rất nỏi bật.

Ở bên kia, có người chậm rãi đi tới, nói nhỏ cái gì đó vào bên tai Cố Giao, Cố Kiều lập tức vui vẻ nói: “Không nói nữa, ông muốn gặp tôi, tôi đi trước đây.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.