Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 81




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tô Thính Ngôn nói với cậu ta, “Hô hấp đều đặn vào, cậu sẽ được bệnh viện liền, không có sao đây.”

Người thanh niên đó mơ mơ màng màng nhìn Tô Thính Ngôn, một lát sau thì nhẹ nhàng gật đầu.

“Cô là bác sĩ à2”

Tô Thính Ngôn lấy tắm thẻ đeo trước ngực ra, “Ừ.”

Cậu ta thấy tắm thẻ xong, sau đó gật đầu.

Xe rất nhanh liền đến, cậu ta đã được mang tới bệnh viện.

Lâm Tích Bạch nhẹ nhàng thở ra, nhìn Tô Thính Ngôn, “Ra ngoài đều có thể gặp người bị bệnh suy tim, anh ta không sao chứ?”

“Cấp tính, chỉ cần trở về điều trị thật tốt, có lẽ sẽ không sao đâu, anh ta còn trẻ, phát hiện kịp thời nên còn có thể điều trị.”

“Hì hì, còn không phải là do gặp được Thính Ngôn nhà chúng ta lợi hại, Thính Ngôn vẫn là lợi hại nhát.”

“Cậu thôi đi.”

Lâm Tích Bạch ôm Tô Thính Ngôn, hai người sau khi ăn tối xong thì chia ra ai về bệnh viện người ấy.”

Lúc sau bỗng nhiên Lâm Tích Bạch gọi điện cho Tô Thính Ngôn.

“Cậu có biết người chúng ta về cứu là ai không?”

“Là ai?”

“Chính là Văn Anh tiểu thịt tươi nỗi tiếng nhát dạo gần đây đó, khó trách tớ thấy cậu ta khá quen mắt, còn đẹp trai đến vậy, đáng tiếc là lúc ấy tớ không nhận ra, khi thấy thông tin trên mang nói rằng cậu ta đến bệnh viện thì tớ mới nhớ ra.”

Tô Thính Ngôn có ấn tượng về một số ngôi sao lớn, còn những người mới thì thật sự biết khá về họ.

Lên mạng tra thì mới biết được thì ra cậu ta rất là nồi tiếng.

Hiện tại toàn bộ bệnh viện trên dưới ai cũng biết Văn Anh đang nhập viện ở đây.

Cả ngày hôm nay Tô Khuynh Tình không làm cái gì hét, chỉ khi nào đến giờ ăn cơm mới ra ngoài.

Lại không biết, khi vừa về chợt thấy Fans hâm mộ đem một đống lễ vật tới đây.

Làm cho Tô Khuynh Tình hết hồn.

Một bàn toàn đồ ăn, đồ dùng, cái gì cũng có cả, làm các bác sĩ khác cũng ở trong phòng ngưỡng mộ đến đỏ mắt.

“Bác sĩ Tô, cô thật lợi hại, nhiều đồ ăn như vậy, cô cứu được Văn Anh, chắc sắp nỗi tiếng rồi…”

Trên mặt Tô Khuynh Tình có chút khó hiểu.

“Như này là sao… 2” “Mọi người biết hết rồi, hồi nãy người đại diện của Văn Anh đã nói tất cả, việc Văn Anh bỗng nhiên ngất xỉu ở ngoài đường, hiện tại người hâm mộ tra ra được, nên đến đây tặng quà… Ở bên ngoài bị suy tim mà cô cũng dám cứu giúp, thật sự rất lợi hại nha.” “Đúng là tốt nghiệp đại học Berkeley có khác.” “Năng lực phán đoán rất tốt… Nếu là tôi thì tôi sẽ không biết đó là bệnh gì chỉ qua một cái nhìn thôi đâu.” “Với lại cứu một người bị suy tim, cho dù là mấy phút thôi, nếu thời gian vàng qua đi thì cũng như không.”

Trên mặt Tô Khuynh Tình ửng đỏ, tuy không biết tại sao lúc về mọi người lại như này, nhưng khi thấy mọi người hâm mộ mà nhìn mình, Tô Thính Ngôn chỉ có thể cúi đầu xuống xoa rối tóc, xin lỗi nói, “Mọi người đừng khen tôi, tôi cũng có tốt lành gì.”

“Xin lỗi cái gì, cô làm vậy là đúng mà.”

“Đầu tiên khi xảy ra tin tức lớn như vậy, bác sĩ Tô có thể…”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.