(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cậu ấy dễ chịu với mọi người từ bao giờ?
Cố Giao ở phía sau trở nên tức giận.
Cố Nam Đình nhìn cô, lắc đầu bắt lực.
Lâm Nhứ đưa cô vào trong phòng riêng.
Họ đang chơi bi-a.
Tô Thính Ngôn không hiểu nên đứng nhìn.
Lâm Nhứ cầm gậy đánh lên, xoa đầu gậy, chăm chú nhìn quả bóng trắng trên bàn.
Cơ thể anh lúc này đặc biệt gợi cảm.
Cạch, ghi điểm.
Cố Giao ngay lập tức bước tới, “A Nhứ, đã lâu không chơi vẫn đánh tốt đến như vậy, tôi đến đây chơi với cậu nhé?”
Lâm Nhứ đặt gậy xuống, “Không.”
Lâm Nhứ quay đầu lại cười nhìn Tô Thính Ngôn,” Em chơi không? “
” Không được đâu… “
Đối xử với cô lạnh lùng như vậy, nhưng vừa quay đầu liền cùng người khác vui vẻ hòa nhã.
Cố Giao khó khăn lắm mới nhẫn nhịn xuống được cơn phẫn nộ này, nhìn sang Tô Thính Ngôn nói: “Tô tiểu thư: không biết chơi sao? Không bằng thử một chút, trò chơi này cũng rất dễ học.”
Tô Thính Ngôn ngắng đầu lên: “Tôi thật sự không biết chơi.”
Lâm Nhứ lập tức nói: “Trò này rất dễ, anh dạy cho em.”
Tô Thính Ngôn ngước nhìn Cố Giao, nhướng mày nói: “Vậy thì cứ thử xem.”
Tô Thính Ngôn bước qua, Cố Giao liền mỉm cười.
Cố Giao năng lực toàn diện, những trò chơi của đám công tử này, có món nào mà cô không biết chứ, đánh bida cũng vô cùng tốt, đơn giản được xưng tụng thiên hậu đánh bida trong giới.
Cô thuận lợi đánh một lượt, soái khí dẫn trước một gậy.
Cố Giao nhìn kết quả, vui mừng không ngót.
“A Nhứ, anh xem, kỹ năng đánh bida của em không hề thụt lùi.”
Lâm Nhứ liếc nhìn, đơn giản trả lời một tiếng.
Sau đó tiếp tục giải thích luật chơi cho Tô Thính Ngôn.
Tô Thính Ngôn mỉm cười, liếc mắt nhìn sang bên kia, cả người càng dựa sát vào Lâm Nhứ: “Tôi vẫn chưa nghe rõ, anh nói lớn tiếng một chút.”
Nhận tháy thân thể nhỏ nhắn thơm ngát của phụ nữ áp sát vào mình, Lâm Nhứ nhất thời ngây người, cổ họng có chút chuyển động, cúi thấp đầu, dán sát vào một bên tai cô cắn nhẹ.
Tô Thính Ngôn lúc này đã nghe rõ ràng.
“Tôi đã hiểu rồi, nghe luật chơi cũng không khó khăn gì.”
Cô liền cầm lên gậy đánh bida, cũng muốn bước qua thử.
một chút.
Lâm Nhứ cả khuôn mặt tươi cười bước qua, ôm lấy đôi vai của Tô Thính Ngôn khen ngợi: “Đánh tốt lắm.”
Đánh như vậy cũng được khen là đánh tốt sao?
Lâm Nhứ nói: “Lần đầu đã đánh trúng banh, giỏi lắm!”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");