(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 447:
“A…” TôYThính Ngôn duỗi tay vuốt vuốt xe mình, một chiếc xe thể thao loại nhỏ tỉnh giản mà đẹp mắt, có vẻ rất khoa trương: “Vậy anh muốn nói gì?”
“Nghe nói cô vừa trở về từ nước Anh.”
“Đúng vậy.”
“Là tốt nghiệp đại học nào của nước Anh vậy? A, cô không cần hiểu lầm, tôi cũng đến Anh quốc du học, cho nên, rât tò mò.
“Đại học Birmingham.” Giọng nói Tô Thính Ngôn lạnh nhạt trả lời.
“Đại học Birmingham… Không biết cái hồ ở cổng trường, mỗi năm còn có đóng băng hay không, trước kia tôi có ở khu vực gân đó, thường xuyên đến chơi.”
“Cổng đại học Birmingham không có hô, bên trong hình như có, nhưng mà lại là chảy qua ký túc xá của công nhân viên chức, các giáo sư không.
thích sinh viên đến đó quấy rầy bọn họ nghỉ trưa, cho nên TA g tôi cũng chưa bao giờ đến đó chơi..
Lâm Hàn nhướng mày nhìn cô.
Tô Thính Ngôn hừ nhẹ nói: “Vị tiên sinh này, anh muốn thử, có thê đổi một phương pháp khác đơn giản hơn, tự mình đi tra tư liệu một chút vê tôi thì tốt, sao, anh đang nghỉ ngờ điều gì? Cảm thấy tôi giông cái người đã chết đi kia, cho nên… Có khả năng tôi sẽ là cái người đã chết kia u?”
Lâm Hàn bị cô nói hùng hỗ doạ người như vậy, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thê dừng lại một chút, nhún vai nói: “Nếu đã xúc phạm cô thì tôi rất xin lỗi.”
“Không, tôi chỉ đang khó hiểu, anh đề ý người chết kia như vậy, sao thế, cô ta với anh có quan hệ gì vậy?” Tô Thính Ngôn cười cười nói.
Lâm Hàn buông tay: “Không có, chỉ cảm thầy. kỳ quái, tò mò.. . Nhân tiện, tôi tự giới thiệu một chút, cô đã gặp qua Lâmr Nhứ đi, tôi là em của anh ta, tên Lâm Hàn.”
Anh ta vươn tay ra.
Tô Thính Ngôn liếc liếc mắt nhìn cái tay kia: “Các người làm tôi có chút – thành kiến đối với họ Lâm, hy vọng. về sau cơ hội gặp mặt có thể cảng ngày càng ít.”
Tô Thính Ngôn mở cửa xe mình ra, ngôi vào.
Lâm Hàn nghe âm thanh xe khởi động, chỉ có thể nhún nhún vai, quay trỏ vê trong xe chính mình.
Lúc này đây lại không có ngụy trang, cũng không đợi xe tải gì mà trực tiệp lái xe đi.
Lý Tư Ngữ cũng không muốn đi ra nữa, bởi vậy ở trong phòng mình, vẻ mặt cô ta khó chịu ngôi uông rượu.
Lâm Hàn đi vào đoạt lầy chén rượu trong tay cô ta.
“Uống ít một chút. “
Lý Tư Ngữ ngắng đầu lên: “Giống như vậy,’giông như vậy… Khó trách Lâm Nhứ sẽ kích động. như vậy, lập tức đi tìm cô ta, bây giờ tôi phải làm Sao đây…
Lâm Hàn giậm chân tức giận: “Được rôi, cô ta bất quá cũng chỉ là một nhà thiết kế vừa trở về từ nước ngoài, cô đã kích động sợ hãi như vậy, không phù hợp thân phận của cô.”
Lý Tư Ngữ cúi đầu cắn răng nói: “Đáng giận… Tôi vừa mới lây được lòng Ni: của Lâm Nhứ, hiện tại..
Lúc này Lâm Hàn lại có suy nghĩ khác: “Có một việc, cô phải giúp tôi – hỏi một chút, Tô Thính Ngôn trước khi chết, Trường Linh đêu là thuộc về cô ta, cùng với chú của cô có cô phần hợp tác, cơ bản cũng đều ở trong tay Si cô ta, như vậy sau khi cô ta chết, bây giờ Trường Linh lại đang ở nơi nào.
Lý Tư Ngữ nói: “Năm đó bị một kẻ thần bí thu hồi, nói là có di chúc của Tô Thính Ngôn, sẽ giúp cô ta đem Trường Linh giao cho quỹ hội kinh – doanh, bởi vì thủ tục đều đầy đủ hét, chú của tôi không thể không buông Trường Linh ra.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");