(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 397:
Lúc này bồng nhiên cũng hiểu ra vì sao y tá nhỏ này vẫn luôn đỏ mặt, tắm lưng đẹp như thần tiên này..
Vòng eo này… Làn da trắng nốn này…
Khiến người ta thật sự muốn động tay véo thử một chút.
Vắt vả lắm mới quấn băng xong được cho anh, Tô Thính Ngôn hít sâu vào một hơi.
“Được rồi được rồi, anh mau mặc quân áo vào đi.”
Lâm Nhứ quay đầu lại cười, gương mặt tràn ngập ý vui.
“Được, vất vả cho em rồi.”
Một câu này khiến cho gương mặt của Tô Thính Ngôn càng đỏ hon.
Lâm Nhứ đi thay quần áo, y tá nhỏ ở bên cạnh lúc này mới bắt lây tay Tô chương 295: Đôi Thuôc Thính Ngôn nói: “Dáng người này của Lâm tông… Tô tiểu thư thật sự quá hạnh phúc.”
« „ Mấy ngày nay y ‘ tá nhỏ cũng đã rất thân quen với cô, cười hì hì nhìn Tô Thính Ngôn nói: *Tô tiểu thư, dáng người này có chơi cả đời, chắc cũng không thây mệt đâu đúng không?”
“Chơi cái gì mà chơi, tuổi của cô còn nhỏ lắm, mau đi lấy nước đi.”
Y tá nhỏ nhanh chân chạy mắt.
Tô Thính Ngôn nhìn vào bên T, suy nghĩ, chắc chắn sẽ không mộệt..
Buổi tối, Cố Chân Chân tới đây đưa cơm cho Tô Thính Ngôn, nói là đô ăn này là do một dì mới tới đây nâu.
Cơm dì này làm chắc chắn không ngon bằng Hứa Thanh nâu, nhưng dù sao cũng coi như ăn được.
Tô Thính Ngôn cũng không yêu cầu nhiều như thế, lúc trước vị bảo mâu được mời tới đây đã đề lại trong lòng cô một bóng ma, lần này cô thật sự không muốn quan tâm tới nữa.
Tùy tiện ăn được một chút, Có Chân Chân nói, “Dì Hứa sao lại đi đâu rồi không biết.”
Tô Thính Ngôn ăn cơm, cô nói với bà: *Dì Hứa đã tới một chỗ khác tốt hơn rồi ạ, mẹ không cần phải lo lắng cho dì Ấy đầu.”
“Ày, đáng tiếc thật, dì Hứa vần là người tôt.”.
Không có so sánh thì không có đâu thương, mây người bảo mẫu sau này cho dù có tốt tới đâu, cũng cảm thấy không bằng Hứa Thanh.
Cơ thể của Lâm Nhứ rốt cuộc cũng tốt hơn, đề kỉ niệm phần đời còn lại của Lâm Nhứ, Tổng Tinh Thần làm tiệc, mời họ đến khu nghĩ dưỡng mới mở của anh ta choi.
Đó là một khu nghỉ mát bên bờ biên, vừa mới mở, có rất nhiều người, nhưng Tống “Tỉnh Thần sai người chừa một căn biệt thự, tất nhiên người trong công ty nhà anh ta không ai dám nói chữ không.
Buổi sáng Tô Thính Ngôn thức dậy lại nhận được điện thoại của Lâm Tích Bạch, nói Tống Tỉnh Thần rủ cô ấy cùng đi.
Tô Thính Ngôn hơi ngạc nhiên hỏi: “Sao các cậu lại liên lạc với nhau?”
Lâm Tích Bạch nói: “Không phải cậu dẫn tớ qua đó hai lần sao, nên bọn tớ kết bạn wechat.”
Hai người rất nhanh đã vào hiệp rồi, Lâm Tích Bạch nói: “Dù gì Tông Tinh Thần cũng là ngôi sao lớn đâu tiên mà tớ kêt bạn, vôn dĩ nghĩ răng trang cá nhân của ngôi sạo rât vui, kệt quả Tống Tinh Thần chẳng đăng cái gì cả.”
“Cậu muốn anh ta đăng cái gì?”
“Haiz, dù sao cũng rất nhàm chán, nhưng không sao, vẫn còn có thê đi khoe với người khác, nói tớ Có kết bạn với Tông Tỉnh Thần, hihi.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");