(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 201:
Một thế lực lớn đến, có thể trần áp bọn họ đến chết, Trường Linh tuy mới lên nhưng đã nỗi tiếng, chặn được một ngôi sao như Từ Xảo cũng là dễ như trở bàn tay, khi bị chặn thì một người không vui, không có hợp đồng quảng cáo…
Cô ấy là ngôi sao đến chụp ảnh, trước đó xúc phạm nhà đầu tư, vậy nó đã xảy ra như thế nào?
Từ Xảo quay đầu lại, tát vào mặt trợ lý một cái.
“Cô làm sao vậy, mau xin lỗi chủ tịch Tô.
Trợ lý kêu lên, sợ hãi cúi đầu. “Chủ tịch Tô, tôi xin lỗi, tôi không biết…”
Tô Thính Ngôn lười lãng phí thời gian với bọn họ.
“Tôi đã nói rồi, với tư cách là người của công chúng, cô phải chịu trách nhiệm về những gì mình nói. Tôi nghĩ cô vẫn cần thời gian để quản giáo lại người trợ lý này. Tạm thời ngừng chụp đi.”
Khuôn mặt Từ Xảo trắng xanh, lập tức kinh hãi, ” Là, tôi đã làm quấy rầy chủ tịch Tô…”
Từ Kiều mang theo trợ lý rời đi với vẻ mặt u ám.
Những người phía sau bàng hoàng.
Tô Thính Ngôn không đến tham gia cuộc vui cùng bạn bè của Văn Anh, nhưng mà… lấy thân phận nhà đầu tư đến xem quảng cáo của công ty mình.
Tất cả những người ở đây đều không dám nhìn cô một lần.
“Tô Thính Ngôn hóa ra là chủ tịch Tô…”
“Tuổi còn trẻ như vậy, cô ấy thật là có năng lực.”
“Cách cô ấy vừa đánh Từ Kiều cũng rất hung ác.”
Mọi người ở sau lưng nghị luận nàng, tất cả tức khắc đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Văn Anh vừa diễn xong, không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì. Kết thúc công việc, Văn Anh còn đến hỏi, có muốn cùng đi ăn cơm hay không. Tô Thính Ngôn nhìn thời gian : * Hôm nay không được, còn có việc, chờ quảng cáo được phát sóng tôi lại mời cậu ăn cơm.”
* Vậy được rồi.”
Văn Anh rất nghe lời. Hôm nay là ngày mà Tô Thính Ngôn phải báo cáo công tác với Lâm Nhứ, thật ra Tô Thính Ngôn vốn muốn hỏi anh có thể đến công ty nói chuyện không, Lâm Nhứ lại nói, gặp mặt bên ngoài cũng được.
Hẹn nhau ở một cái ngã tư, cô đứng đấy đợi một lúc, thì thấy Lâm Nhứ đi xuống dưới.
* Tìm một chỗ ăn cơm, vừa ăn vừa nói đi.”
Cho nên bọn họ biến báo cáo thành ăn cơm. Tùy tiện tìm một nhà hàng, Tô Thính Ngôn cho rằng có lẽ Lâm Nhứ không quen, nhưng mà nhìn anh vẫn ăn ngon như cũ. Tô Thính Ngôn nói :“ Dù sao em cũng đã đem Bằng Phát sửa một chút, nhà bọn họ vốn dĩ làm cũng không tệ lắm, cho nên em cũng không sửa cái gì, để cho bọn họ tiếp tục làm, cũng không biết thành quả marketing của bọn họ thế nào, cho nên em thử trước một lần, đem tin Văn Anh chụp quảng cáo của Trường Linh cho bọn họ marketing một chút, hiệu quả cũng không ít.”
Lâm Nhứ nhìn Tô Thính Ngôn:“ Được đấy, dùng tài nguyên của chính mình quảng cáo cho tài nguyên của chính mình, hỗ trợ lẫn nhau, rất có đầu óc kinh doanh đấy.”
Tô Thính Ngôn trừng mắt một cái.
“ Anh đang cười em sao? Anh mở một cái công ty lớn như vậy, cố ý cười nhạo cái công ty nhỏ em mở đúng không?”
“Anh mở công ty lớn như vậy, cũng là phát triển dựa trên Lâm Vũ tập đoàn, mới có thành quả như ngày hôm nay, em lại không giống thế, em coi như là xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, làm rất tốt.”
Tuy rằng mấy việc này đều đã được Tô Thính Ngôn dự đoán trước, nhưng mà, trong thời gian kinh doanh này, cũng thấy được những phức tạp trong việc kinh doanh một công ty. Lại nhìn Lâm Nhứ, quản lý một công ty lớn như vậy, còn rất là thuận buồm xuôi gió. Mấy ngày nay, cô cũng nghe người ta nói qua những thủ đoạn ngày xưa của Lâm Nhứ, mạnh mẽ dứt khoát. Quan hệ của anh và ông nội không được tốt, cũng là vì anh đá một chỉ nhánh nào đó của gia tộc ra khỏi công ty, bị ông nội nói là không có tình nghĩa, cho nên hai người cãi nhau một trận to. Tô Thính Ngôn nghĩ, một vài câu của người đứng ngoài, nhưng mà Lâm Nhứ thật sự làm chuyện này, chính anh mới có thể cảm nhận được, những chuyện đã qua đấy có bao nhiêu khó khăn. Tô Thính Ngôn nhìn bộ dáng thản nhiên của anh, cao quý như thế, quả nhiên là không phải người bình thường có thể có được.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");