(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 199:
Anh ta rất muốn gặp người phát ngôn hiện tại của Trường Linh.
Tô Thính Ngôn ký hợp đồng xong rồi tìm một công ty quảng cáo hợp tác để chụp ảnh quảng cáo cho Văn Anh.
Ảnh quảng cáo của Văn Anh được thực hiện trong một phim trường. Vì chủ đề cổ kính nên các địa điểm được chọn là những trường quay phim cổ trang và phim truyền hình.
Khi vừa mới bắt đầu chuẩn bị chụp ảnh, Tô Thính Ngôn đã yêu cầu giới truyền thông đưa tin.
Những người hâm mộ đó đã tìm kiếm tin tức về thực phẩm chữa bệnh của Trường Linh.
Khi họ thấy chỉ cần ăn uống có thể chữa bệnh, một số người đã bắt đầu phản đối, và họ chất vấn đội của Văn Anh trong trường quay, trong thức ăn này có gì, tại sao phải cho Văn Anh ăn loại thức ăn không rõ nguồn góc này.
Tuy nhiên, thực sự có những người hâm mộ đã chạy đến để ném thử bữa ăn chữa bệnh của Trường Linh…
Nó thơm quá…
Nó rất ngon…
Hơn nữa, khi họ nhìn thấy việc phục vụ được thực hiện một cách trang trọng và đẹp đẽ, trang trí bên trong cũng trang trọng như vậy, họ cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, đột nhiên, họ cảm thầy rằng Văn Anh sẽ tán thành việc trở thành người đại diện là điều hợp tình hợp lý.
Do đó, kể từ khi Văn Anh tán thành, chế độ dược thiện Trường Linh được biết đến nhiều hơn, nhiều blogger thực phẩm đã thử nó, và họ cũng đã công khai rất nhiều trên Internet.
Ảnh quảng cáo của Văn Anh đã được chụp và anh ta đã trực tiếp đề nghị Tô Thính Ngôn đến tham quan.
Tất nhiên, đây là bộ ảnh đầu tiên, Tô Thính Ngôn nên đi Xem.
Văn Anh mặc một bộ đồ cổ trang, thật sự là một thanh niên tuần tú, khí chất thần tiên.
Tô Thính Ngôn liếc mắt một cái, nói thẳng, “Chà, nó sẽ nồi tiếng, quảng cáo này sẽ nổi tiếng.”
“Thật không, nhìn có đẹp không?”
“Đương nhiên là đẹp.”
“Vậy là tốt rồi.” Văn Anh quay người lại.
Tô Thính Phong nói: “Cậu mau đi vô đi, sắp bắt đầu rồi, tôi sẽ ở đây xem.”
Văn Anh vội vàng tiên vào quay.
Có người nhìn thấy Tô Thính Ngôn ở đây và nói một cách kỳ lạ.
“Đó không phải là Tô Thính Ngôn sao? Không phải nói hai người đó không có quan hệ gì sao, tại sao phải gọi cô ấy đến xem.”
Lúc này, không có bao nhiêu người biết đây là bà chủ của Trường Linh. Ở sau lưng suy đoán, rất không vừa lòng.
Tô Thính Ngôn khoanh chân ngồi ở đây, nhìn ngôi sao nữ chụp cùng Văn Anh, tên là Từ Xảo, cô ta cũng đang nhìn phía này.
Văn Anh thường ngày lạnh lùng nhưng lại nhiệt tình với Tô Thính Ngôn như một đứa trẻ.
Cô ta thầm đánh giá Tô Thính Ngôn rồi hừ lạnh trong lòng, Văn Anh vồn dĩ rất thích bát quái này.
Cô ta đi lại đây và nhìn Tô Thính Ngôn đang bất chéo chân, cô ta biết cô là ai, nhưng giả vờ như không quen biết và nói: “Các người làm việc kiểu gì vậy, đây là ai, ai cũng có thể tùy tiện vào studio? Lại còn ngồi trong khu vực nghỉ ngơi, ai trong số các người đưa cô ta vào.”
Trợ lý của Từ Xảo nhìn rồi lập tức nói: “Được rồi, không cần biết ai đưa cô ta vào, mau đuổi ra ngoài đi, đuổi ra đi.”
Bên cạnh có nhân viên công tác nhìn thấy, liền lặng lẽ đi tìm Văn Anh.
Nhưng Tô Thính Ngôn lại dùng ánh mắt ý bảo rằng không cân.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");