(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 197:
Lâm Cảnh Trăn rốt cuộc sao lại như thế, tại sao đột nhiên anh ấy lại tốt với Tô Thính Ngôn như vậy.
Đặc biệt là khi nhìn vào đôi mắt của Tô Thính Ngôn, lại có biểu cảm ngây ngốc.
Lẽ nào anh ấy chia tay với chính mình vì yêu Tô Thính Ngôn?
Làm sao có thể, trước mặt anh ấy mình đã nói nhiều điều không tốt về Tô Thính Ngôn, anh ấy phải chán ghét Tô Thính Ngôn.
Lại thấy Tô Thính Ngôn trực tiếp đến gặp Tô Khuynh Tình, không đợi Tô Khuynh Tình mở lời, cô nói thẳng: “Tô Khuynh Tình, lần sau hãy cố gắng phát huy, che giấu kỹ hơn, để tôi tìm thấy ngay lập tức. Thực sự quá nhàm chán.”
Lại Mỹ Lâm đứng một bên nhìn Tô Thính Ngôn.
Khi Tô Thịnh Quốc đến chỗ Trường Linh tìm Chân Chân, tâm trạng của anh ấy có chút không đúng, vậy mà ông ấy đã đi mời Tô Thính Ngôn đến dự sinh nhật của mình.
Lại Mỹ Lâm vốn dĩ đang ăn ngon miệng.
Lúc này Tô Thính Ngôn quay lại, chỉ thẳng vào Tô Khuynh Tình, bà càng cảm thấy không ổn.
“Tô Thính Ngôn, con đang nói cái gì vậy.” Tô Thịnh Quốc cũng nói, “Hôm nay là sinh nhật của ba. Con đang làm gì vậy?”
Tô Thính Ngôn nhìn bọn họ, “Các người nên hỏi Tô Khuynh Tình, xem cô ta rốt cuộc đang làm gì, cô ta cho rằng tin tức của gia đình họ Tô không đủ lớn, còn đưa cho tôi một đề mục. Tôi sẽ không nói về những bức ảnh chụp lén, gửi thư nặc danh cho giới truyền thông.”
Cô ấy, làm sao cô ấy biết được.
Tô Khuynh Tình không tin nói: “Chị, chị nói bậy bạ, chị có bằng chứng gì khẳng định là tôi làm.”
Lâm Cảnh Trăn không tin nhìn Tô Khuynh Tình.
Lại Mỹ Lâm đứng chắn phía trước bao che cho Tô Khuynh Tình.
“Tô Thính Ngôn, đừng quá quát. Con xem Khuynh Tình ở Tô Tề rất tốt, con lại không muốn con bé khỏe lên. Rốt cuộc là con muốn gì đây?”
Tô Thính Ngôn hừ lạnh, tỏ vẻ không quan tâm.
Lại Mỹ Lâm kiêu ngạo nói: “Bây giờ Khuynh Tình chính là đại diện cho Tô Tề. Ba con đang tổ chức sinh nhật, con cố ý dùng chiêu này để phá hoại. Rõ ràng là con đang hen tị.”
Tô Thính Ngôn nhìn bà ta rồi nhìn Tô Thịnh Quốc, “Ba, nghe xem bà ta đang nói gì vậy, chính vì sự bao che vô tội vạ của bà ta khiến cho Tô Khuynh Tình trở nên ích kỷ. Mẹ con cô ta giống như tạc từ một khuôn mẫu, hừ.”
Tô Thính Ngôn không muốn nói quá nhiều chuyện vô nghĩa, trực tiếp ném một tập tài liệu lên cái bàn trước mặt.
Tô Khuynh Tình khó hiểu mở ra xem, nhất thời mặt xám như tro tàn.
Tô Thính Ngôn nói, “Bên Bằng Phát, có người đã gửi cho họ một tập tin nặc danh, theo điều tra địa chỉ IP trên đó, cái này chính là được gửi từ nhà chúng ta.”
Lâm Cảnh Trăn nhìn một lượt, sắc mặt của anh ta tối đi.
Đó thực sự là Tô Khuynh Tình.
Anh ta nhìn vẻ mặt ảm đạm của Tô Khuynh Tình.
“Khuynh Tình, sao em có thể làm như vậy…”
Tô Khuynh Tình vội vàng lắc đầu, “Cảnh Trăn, anh tin em, không phải em…”
Lâm Cảnh Trăn nhìn Tô Khuynh Tình, “Em nhìn thông tin trên tài liệu đi, chính là ở đây, địa chỉ định vị được chính là ở đây.
“Là… Là chị ấy nhầm lẫn…”
Tô Thịnh Quốc thực sự không tin, nhìn Lâm Cảnh Trăn, “Cháu nói đây là sự thật?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");