(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đâu có đâu có, tiền không phải là ván đề, trải qua lần này, tôi đối với cô có hàng trăm vạn tin tưởng.”
Phía bên Lâm Nhứ đã biết Tô Thính Ngôn và Lý Quốc Cường cùng hợp tác.
Tuy rằng tên Lý Quốc Cường này là một người gian trá xảo quyệt, có chút thủ đoạn, nhưng nếu Ngôn Ngôn đã tin tưởng ông ta, Lâm Nhứ cũng không có ý kiến, hơn nữa bắt kể là xảy ra chuyện gì, anh còn có thể ở phía sau trợ giúp, cho nên cũng không cảm thầy có vần đề gì.
Tô Tề đồng thời khai trương, phía bên Trường Linh cũng bắt đầu tuyên truyền.
Bên này, Tô Khuynh Tình và các bác sĩ ở Lâm Vũ nói lời tạm biệt.
Cô bày ra vẻ mặt không đành nói: “ Bởi vì ba tôi nhất định muốn tôi quay về, tôi cũng không có cách nào, nhưng máy ngày nay ở Lâm Vũ, tôi rất vui vì có thể gặp được mọi người.
Mọi người xung quanh thở dài: “ Không còn cách nào, mặc dù Lâm Vũ phát triển rất tốt, nhưng mà ba cô nhất định là sẽ không đồng ý, kia cũng chính là bệnh viện của nhà cô, có người làm chủ, chắc chắn từ từ sẽ khá lên thôi.”
Mấy người đằng sau đột nhiên nói: “ Đúng rồi, có một bệnh viện mới bỗng nhiên được mở ra, chuẩn bị khai trương ngay thôi, gọi là Trường Linh.”
“Mở bệnh viện mới không phải rất bình thường sao.” Tô Khuynh Tính Khó hiểu hỏi.
Người bên cạnh lại nói: “ Nhưng nghe nói chủ của bệnh viện Trường Linh, rất thần kỳ, rất nhiều người sùng bái, cho nên tiếng tăm của bệnh viện rất nổi nhanh như gió.”
“Sao tôi chưa bao giờ nghe qua có người như thế.” Tô Khuynh Tình gần đây luôn dây dưa với chuyện của nhà họ Lâm, lúc này mới thấy dường như là tin tức của mình không có nhanh nhạy nữa.
“Mấy người biết không, phía trên có rất nhiều kẻ có tiền biết đến người này, tôi cũng là nghe được một ông lãnh đạo ở phòng bệnh VỊP ở bệnh viện chúng ta nói, nói là khi nào bên kia khai trương sẽ chuyển sang bệnh viện đó, mong muốn có thể tự mình đến Trường Linh, giúp ông ta điêu trị.”
“Thần kì vậy sao, không ở Lâm Vũ, muốn ở bệnh viện mới àP Tô Khuynh Tình nghe nói thế cũng muốn đi xem mặt vị bác sĩ này.
Đáng tiếc hiện giờ cô không thể đi đâu, chỉ có thể quay về Tô Tè.
Đây đã là chuyện chắc như đỉnh đóng cột.
Tô Thính Ngôn từ bên trong đi ra, đi lầy nước cùng Tằng bai: Tô Khuynh Tình hơi bất ngờ, nhìn thấy cô liền nói: “ Chị, em phải quay về Tô Tề, sau này chị ở lại Lâm Vũ phát triển tốt nha.”
Tô Thính Ngôn nhìn nhìn cô ta: “Tôi cũng phải đi nhanh thôi.”
“Cái gì?” Tô Khuynh Tình ngạc nhiên hỏi: “ Đi hoàng gia nghiên cứu sao?”
“Không phải.”
Tô Thính Ngôn nói: “ Lo cho bản thân cô tốt đi là được.”
Tẳằng Lê hừ một tiếng về phía bên này.
Mấy người bên cạnh quay ra nói với Tô Khuynh Tình: “Được rồi, loại người này, cũng không biết chủ nhiệm và viện trưởng nghĩ thế nào mà giữ loại người như vậy ở lại.”
Đầu tiên mở bán thuốc ra ngoài, Lý Quốc Cường là vì muốn biểu thị thành ý, tiền bạc đều đưa cho Tô Thính Ngôn.
Bởi vì đều là bán giá cao cho những kẻ có tiền kia, cho nên thu lại được cũng kha khá.
Tô Thính Ngôn cũng không khách sáo nữa, dù sao cô cũng thật sự là thiếu tiền.
Mà lúc này, Tô Thịnh Quốc lại gọi điện cho cô.
Bởi vì đã nghe Tô Thính Ngôn biết được chuyện khai trương của Tô Tề, ông ta cũng không còn cách nào giấu diếm được nữa, chỉ có thể nói hết sự thật cho Tô Thính Ngôn.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");