(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Vương Đinh Lam cố ý bảo Tô Thính Ngôn mới đến đã phải gặp một bệnh nhân như vậy, Thường Xuân ở phía sau nhìn đến, ái ngại nói: “ Bác sĩ Vương, bác sĩ Tô mới đến, hay là để làm quen trước đã…”
Vương Đinh Lam nhìn Thường Xuân: “Vốn dĩ không đủ người, chúng ta không có nhiều thời gian để làm quen, lần này ở nước ngoài cũng có người nghiên cứu về loại virus mới này, nếu như bị bọn họ hành động trước kìm chế, cô có thể gánh vác được trách nhiệm không.”
Thường Xuân nghe vậy, chỉ biết im lặng, đồng cảm nhìn Tô Thính Ngôn, ròi trước tiên bước sang một bên.
Đương nhiên Tô Thính Ngôn biết mục đích của cô ta, cười nói:” Không sao, đi thôi.”
Vào bên trong.
Người nổi tiếng này, Tô Thính Ngôn thật sự đã từng nhìn thấy, là nữ diễn viên mới nỗi lên gần đây tên là Qúy Lan, nằm ở bên trong nghịch điện thoại di động, chỉ liếc mắt nhìn qua bên này, rất không kiên nhẫn nói: “ Tại sao bây giờ mới đến.”
Người trợ lý ở bên cạnh trực tiếp đứng dậy.
*Các cô có chuyện gì vậy, cô giáo Qúy của chúng tôi rất bận rộn, các cô có biết chậm trễ một chút thời gian là chậm trễ bao nhiêu tiền không, bảo các cô đến sớm, chậm chạp đến bây giờ mới tới.”
Tô Thính Ngôn nhìn hai người: “ Bệnh nhân ở đâu?”
Vương Đinh Lam nói: “ Đang nằm ở bên trong.”
Tô Thính Ngôn nói: “ Lại đây ngồi xuống đi.”
Qúy Lan một lúc sau cũng không nhúc nhích, vẫn đang chơi game ở đó:” Chờ một chút, đánh xong ván này đã.”
Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua, Vương Định Lam ở một bên sờ mũi, cũng thật sự hét cách.
Tô Thính Ngôn trực tiếp nói với Vương Đinh Lam: “ Vì cô ấy đang bận, trước tiên chúng ta đi xem bệnh nhân khác.”
Trợ lí nghe như vậy liền trực tiếp đập bàn đứng dậy: “Các cô còn muốn đi xem người khác, vậy chúng tôi còn phải đợi bao lâu nữa? Không được.”
Tô Thính Ngôn nhìn cô ta: “Tôi cũng rất bận, không có khả năng ngồi đợi các cô, nếu như đợi không được, các cô có thể về trước, khi có thời gian thì quay lại.”
“Cô… cô có thái độ gì vậy.”
Vương Đinh Lam đi tới kéo Tô Thính Ngôn, trầm giọng nói: “Bỏ đi, bỏ đi, người ta là người nổi tiếng, giám đốc của chúng ta còn giữ thể diện cho bọn họ.”
“Giữ thể diện cho bọn họ sao, tôi không cần giữ thể diện cho bọn họ, tôi sẽ không chờ đợi bệnh nhân.”
Nói xong, Tô Thính Ngôn thật sự mở cửa bước ra ngoài.
Trợ lí lại một lần nữa kêu lên: “ Cô thật là giỏi, tôi sẽ tố cáo cô, cô là người như thế nào, cô có thể khám bệnh như thế nào, chúng tôi không phải người bình thường, xúc phạm đến chúng tôi, cô cứ chờ mà sao.”
Trong lòng Vương Đinh Lam muốn cười, nhưng ngoài mặt vẫn lôi kéo Tô Thính Ngôn: “ Làm lớn việc lên không tốt, giám đốc cũng không phải dễ dàng cho cô lẽ phải được, cô vẫn nên nhẫn nhịn…”
“Ai sẽ không hiểu lẽ phải?”
Lúc này, giám đốc Trần đến.
Vương Đinh Lam thấy vậy, vội vàng từ phía sau nói: “ Có lẽ bác sĩ Tô không quá hiểu rõ tình hình, nên đã xúc phạm đến nữ diễn viên nỏi tiếng bên trong.”
Tuy nhiên, khi giám đốc Trần nhìn thấy Tô Thính Ngôn đã vội vàng đi tới.
“Cuối cùng cũng đã đến, tôi tìm cô lâu lắm rồi, thì ra là chạy tới Lâm Vũ…Chào mừng, chào mừng.”
Tô Thính Ngôn nở nụ cười: ” Thì ra là anh ở đây, tôi mới nói là làm sao mà đột nhiên lại tới tìm tôi.”
Hai người bắt tay nhau, bộ dạng rất quen thuộc.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");