Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 143




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thính Ngôn chớp mắt, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.

Giọng nói của cô vội vàng thay đổi: “Đương nhiên, sẽ làm hết sức của em, nều không, hay là em bồi thường cho anh một ít tiền. Ngoài cái này ra, em cũng không còn cái gì có thể bồi thường cho anh.”

“Anh có thể chấp nhận việc làm thỏa mãn cơ thể.”

“Em không chấp nhận.”

Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn anh, vội vàng dừng xe, đi vào bệnh viện.

Trong bệnh viện.

Có vài người đang vây quanh Tô Khuynh Tình.

“Oa, chiếc đồng hồ này của Khuynh Tình thật sự đẹp, mẫu đồng hồ Rolex nữ, thật sự rất đẹp.”

Tô Khuynh Tình mỉm cười: “Chủ yếu là do chúng ta không thuận tiện mang theo điện thoại đi khắp nơi, nên mới mua nó.

chapter content

Nhìn thấy nhóm người đang vây quanh ở đẳng kia, Tô Thính Ngôn cũng không nói gì, lúc đi qua, có người ở bên kia cố ý nói to: “ Số của Khuynh Tình thật tốt, tìm được một người chồng tốt như vậy.”

“Đúng vậy, phụ nữ ý mà, tự mình làm tốt như thế nào thì cũng vô dụng, tìm một người chồng tốt, cả cuộc đời đều tốt, cô xem, như Khuynh Tình đây này, đồng hồ Rolex phiên bản giới hạn, muốn đeo lập tức có thể đeo.”

“Một số người phấn đấu cả cuộc đời, cũng không thể chạm vào mặt của chiếc đồng hồ Rolex.”

“Đặc biệt Khuynh Tình có một người chồng chưa cưới đàng hoàng, sau này Khuynh Tình kết hôn, sẽ trở thành một thiếu phu nhân chân chính.”

Tô Khuynh Tình nhìn đến Tô Thính Ngôn, nhưng không nhìn thấy trên mặt cô có chút hâm mộ, ghen tị nào.

Tô Khuynh Tình nắm chặt tay, bỏ đi, Tô Thính Ngôn là loại vịt chết vẫn còn cứng mỏ, cũng không phải ngày đầu tiên như vậy.

Phòng nghỉ ngơi chung, mọi người đều đang thay quần áo, tất cả các bác sĩ nữ đều ở đây.

Tằng Lê nhìn bộ dạng đắc ý của cô ta ở đằng kia, bĩu môi, nói với Tô Thính Ngôn:” Lời này không phải nói cho cô nghe, thật sự, lầy một người chồng tốt là tốt rồi.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Mỗi người đều có chí hướng riêng.”

“Chính là, mục tiêu của chúng ta là trở thành một cao thủ y học, đúng không nào!”

Thay quần áo xong, một nhóm người cùng nhau đi ra ngoài, chuẩn bị đi đến phòng ban của mình, nhưng lại nhìn thấy mấy người đàn ông cùng nhau bước vào, dáng vẻ bình tĩnh và mạnh mẽ, một hàng mấy người đàn ông áo đen, trông rất khí thé.

Mọi người còn đang thắc mắc những người này đến đây làm gì, thì người ở phía trước đã tiến lên nói.

*Xin hỏi, ai là tiểu thư Tô Thính Ngôn?”

Tô Thính Ngôn?

Mọi ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Tô Thính Ngôn.

Người đàn ông ở phía trước nhìn thấy vậy vội vàng chạy đến.

*Đây là món quà tiên sinh nhà chúng tôi tặng cho tiểu thư.”

Quà tặng?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.