(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tô Thính Ngôn rửa tay, vừa quay đầu lại một chút đã đụng phải một cái ôm quen thuộc.
Ngắng đầu lên nhìn thấy Lâm Nhứ, cô kinh ngạc nói: “
Anh, sao anh lại vào đây…”
Đây là nhà vệ sinh nữ.
“Nếu như không vào, chẳng lẽ chúng ta muốn ra ngoài nói chuyện?”
Thân hình của anh càng ngày càng đến gần hơn, mang theo một chút mùi thuốc lá có hương nước hoa cologne, thấm đậm mùi hormone nam giới mạnh liệt trên cơ thể anh, bao bọc kín không còn kẽ hở vây lại đây.
*Đi ra ngoài như vậy khiến người khác nhìn thấy… Vậy đó chẳng phải là tin tức lớn sao?”
“Không cần… Anh định nói gì mà phải nói ở đây, trở về không nói được hay sao?”
Tô Thính Ngôn khó khăn nói.
Lâm Nhứ nở nụ cười: * Vậy ý của em là, khi trở về em khiến tôi phải nói chuyện với em phải không?”
“Anh muốn nói gì?”
“Em trốn tránh anh để làm cái gì, anh còn có thể ăn em chắc.”
“Em không có…”
“Có thật là không có không? Vậy làm sao mà em đến cả việc nhìn anh cũng không muốn nhìn?”
“Em không phải không muốn nhìn.”
“Vậy thì chính là muốn nhìn.”
Người đàn ông này không phải là đang cố tình chơi cô đi.
“Anh còn không nhanh chóng đi ra ngoài!” Tô Thính Ngôn tức giận nhìn anh.
Nhưng không nghĩ vào đúng lúc này.
Bên ngoài, người phục vụ bước vào.
“Này, đàn ông làm sao có thể tiền vào đây…”
Lâm Nhứ trực tiếp lây ra một xấp tiền.
“Cô nói cái gì?”
Người phục vụ nhất thời không nói được gì, nhìn xấp tiền, sự tức giận trong mắt biến thành ý cười.
“Không có chuyện gì.”
Người phục vụ trực tiếp bước ra ngoài, còn chu đáo đóng cửa cho bọn họ.
Đây chính là sức mạnh của đồng tiền.
Tô Thính Ngôn nhìn vào Lâm Nhứ: “Ở trên người anh còn mang theo nhiều tiền như vậy?”
Lâm Nhứ nói: “ Muốn theo đuổi được vợ, cái gì cũng phải chuẩn bị hét.”
Lúc này, bên ngoài lại có người tới.
“Trong nhà vệ sinh như thế nào lại giống như có người.”
Tô Thính Ngôn vội vàng nói: “ Anh đừng làm loạn nữa.”
Lâm Nhứ nhìn xuống Tô Thính Ngôn.
“Sẽ không đi vào.”
“ Anh đừng nói chuyện nữa, giọng nói lại còn to như vậy.”
Tô Thính Ngôn nhìn anh chằm chằm.
Lâm Nhứ mỉm cười, cúi đầu ghé sát vào tai cô, nhỏ giọng nói: “ Được rôi, nêu như không muôn anh nói, thì em hãy tìm cách để bịt miệng anh đi.”
Tìm cách để bịt miệng anh ta? Làm như thế nào để bịt miệng?
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");