(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Người đẹp, em đứng ở chỗ này để cho anh nghĩ đến cái gì em biết không?”
Tô Thính Ngôn vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một người đàn ông dáng dấp phong lưu đang đứng ở phía sau nhìn Tô Thính Ngôn.
“Cái gì?”
“Nghĩ đến Rose, nghĩ đến Jack từ phía sau ôm lấy nàng, đứng ở chỗ này hóng gió, em có muốn thử một chút hay không?”
Đôi mắt Tô Thính Ngôn khẽ di chuyển.
Người này đến để chơi trò lưu manh ư Cô hừ lạnh, muốn đi qua từ bên cạnh.
Bàn tay lại đột nhiên bị người giữ chặt.
Đôi mắt hạnh của cô hơi mở, nhìn về phía anh ta: “Buông tay.”
“Haizz, nhìn thấy em đi với Lâm Nhứ đến, nghe nói phương diện kia của Lâm Nhứ không được, thế nào, bình thường có phải là rất trống rỗng không, có muốn anh giúp em một chút bay không?
Phương diện kia không được?
Từ chỗ nào truyền tới vậy?
Tô Thính Ngôn mỉm cười: “Nếu lời này để Lâm Nhứ nghe thấy được, anh cảm thấy cái mạng nhỏ này của anh còn có thể giữ được?”
Anh ta lại mặt dày mày dạn sát lại gâng, còn không chút kiêng ky liếc mắt đưa tình, áp vào người Tô Thính Ngôn, nói thẳng: “Không bằng em ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ đi, em suy nghĩ một chút, bây giờ anh ở đây sẽ lột sạch quần áo của em, em kêu đi, kêu để tất cả mọi người đến xem, em nói đi, trước mặt nhiều người như vậy bị người ta nhìn thấy em bị anh làm, Lâm Nhứ còn có thể muốn em?”
Tô Thính Ngôn lạnh lùng nhìn người này.
“Ha, nghĩ hay thật.”
“Ây da, dù sao cũng là đi chơi với Lâm Nhứ, giả vờ thanh cao cái gì… Tới đây, anh cam đoan để em dục tiên dục tử.” Anh ta khẽ dựa lại gần, ngửi thấy mùi hương trên người cô càng nhiệt tình hơn.
Người này bình thường thông đồng không biết bao nhiêu phụ nữ rồi,, trong nhà cũng ít nhiều có chút tiền, cho nên coi như gây ra chuyện cũng có người đến giải quyết.
Anh ta không để ý vươn tay về phía Tô Thính Ngôn.
Sau một giây…
Người đàn ông kêu to lên, trực tiếp bị Tô Thính Ngôn vặn tay, ép trên mặt đất.
“Đau, đau, cô cái người phụ nữ chết tiệt này, cô thả tôi ra, trong nhà của tôi không phải dễ trêu, cô đừng nghĩ rằng Lâm Nhứ đứng về phía cô. Tôi cho cô biết, néu cô dám đắc tội tôi, Lâm Nhứ sẽ không bởi vì người phụ nữ như cô mà giải quyết hậu quả đâu.”
Tô Thính Ngôn lạnh lùng nhìn Người đàn ông này.
“Tô Thính Ngôn tôi không cần người khác bảo kê.”
Cô không nói nhiều, lần nữa đạp xuống, một cái lại một cái.
Người đàn ông bị đánh xoay tới xoay lui, trực tiếp xin tha.
“Tha cho tôi đi, tha cho tôi Tiếng kêu này đưa tới rất nhiều người.
Vừa nãy người phụ nữ kia còn muốn đi gọi Lâm Nhứ đến xem, lại không nghĩ đến, lúc này vừa xuất hiện, nhìn thấy lại là anh họ mình bị rơi răng.
Anh ta đã chạy ra còn bị Tô Thính Ngôn kéo trở về lại tiếp tục đánh cho một trận, cực kì chật vật.
Rốt cục nhìn thấy có người đến, người đàn ông bị đánh đến sưng như đầu heo nhanh chóng trốn đến sau mọi người.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");