Cực Võ

Quyển 1 - Chương 29: Tiên Thiên Chí Âm Thể (3)




Phục dụng Tẩy Tủy Đan vốn là việc bất cứ một ai cũng mong muốn, loại thánh phẩm đan dược này chỉ có thể gặp không thể cầu có điều Tẩy Tủy Đan với Vô Song mà nói vẫn là sự mạo hiểm tương đối lớn.

Tẩy Tủy Đan vốn có dược lực cực kỳ mạnh mẽ, thông thường ở lứa tuổi của Vô Song liền sẽ không ai phục dụng Tẩy Tủy Đan, đây có thể coi là tốt quá hóa dở, dược lực đáng sợ có thể ảnh hưởng đến kinh mạch trong cơ thể hắn, thậm chí gây tổn thương cực mạch cũng không phải việc hiếm lạ gì.

Tẩy Tủy Đan khác với Tiên Thiên Huyền Âm Đan, nếu cái sau dùng trước khi người phục đan bắt đầu tu luyện võ công thì Tẩy Tủy Đan lại không có hạn chế thời gian, bất cứ độ tuổi nào cũng có thể tự bài trừ tạp chất, đương nhiên phục dụng Tẩy Tủy Đan càng sớm thì càng có lợi.

Theo kinh nghiệm của tiền nhân, lứa tuổi tốt nhất để sử dụng Tẩy Tủy Đan liền là 10 tuổi, bản thân bắt đầu rèn cân luyện cốt, tu qua một chút võ đạo thương thức tự mình rèn luyện căn cơ, chỉ có như vậy kinh mạch mới đủ ổn định, đủ chắc chắn, với lứa tuổi của Vô Song thì phục dụng Tẩy Tủy Đan liền là quá sớm.

Đương nhiên điểm hạn chế lúc này của Vô Song không chỉ có thể, hắn đối với võ học thường thức căn bản không hề biết gì, đến cả cách điều khí trong cơ thể cũng là cực kỳ xa lạ với Vô Song, việc này dẫn đến cho dù kinh mạch của hắn đã trải qua rèn luyện, trải qua mấy lần tẩy lễ, cũng không thể nào tận dụng hết giá trị của Tẩy Tủy Đan.

Kinh mạch trên người Vô Song đương nhiên có thể chịu đựng Tẩy Tủy Đan dược lực nhưng chính vì Vô Song chưa luyện qua võ công, chưa biết cách điều khí, từ đó dẫn đến bản thân hắn liền phí phạm đại lượng dược lực bên trong Tẩy Tủy Đan, đây tuyệt đối là phí phạm.

Thân là một đời Dược Vương, ông ngoại của hắn tuyệt đối không để giá trị của Tẩy Tủy Đan bị Vô Song hấp thu không toàn vẹn như vậy.

Chính vì lý do này, Vô Song hiện nay sau khi phục dụng Tẩy Tủy Đan liền mê man trên giường, không phải hắn quá mất sức nên thiếp đi mà là do Dược Vương khiến hắn tiến vào giấc ngủ say, hô hấp càng ngày càng sâu, mặc kệ dược lực bên trong Tẩy Tủy Đan đang bao trùm cơ thể.

Vô Song hai mắt nhắm lại, toàn bộ tâm thần đều tiến sâu vào bên trong giấc ngủ, cả người ngồi khoanh chân trên giường, sau lưng hắn là Vô Hà Tử, về phần trước mặt hắn đương nhiên là ông ngoại.

Vô Hà Tử hai mắt cũng nhẹ nhắm lại, vạt áo không gió mà khẽ cử động, hai tay áp vào lưng Vô Song, Vô Hà Tử chính là đang dùng nội lực giúp Vô Song bảo vệ kinh mạch trong cơ thể, về phần Dược Vương đương nhiên tiếp tục làm công việc của mình, Dược Vương sẽ giúp Vô Song dẫn lực lượng của Tẩy Tủy Đan chạy dọc trong cơ thể, giúp hắn có thể tận dụng toàn bộ dược lực của Tẩy Tủy Đan.

Đã là tiên thiên thể chất vốn chỉ có thể gặp không thể cầu, loại thể chất này nếu trời sinh đã là không có thì rất khó có thể tạo ra, nếu không phải một vị Dược Vương cùng một vị Ngũ Đế cấp cao thủ gần như bỏ toàn bộ vốn liếng ra, Vô Song chỉ sợ cả đời này cũng không cách nào đột phá thành Tiên Thiên Chí Âm Thể.

Thể chất của Vô Song hiện nay đã là Hậu Thiên Chí Âm Thể, lại có Tẩy Tủy Đan làm vật dẫn cộng thêm y thuật thông thiên của Dược vương, việc hắn thành công lột xác thành Tiên Thiên Chí Âm Thể vốn là thuận lý thành chương, căn bản không có chút độ khó nào.

Tiên Thiên Chí Âm Thể, trời sinh mang theo chí âm nội lực, cực kỳ thích hợp đi theo âm nhu lộ, luyện chí âm chí nhu công thể, trời sinh kinh mạch dẻo dai, nội công tự động vận hành, trên con đường tu luyện nội công thường thường nhanh hơn người khác 5 thành.

Kinh mạch của Vô Song lúc này tràn đầy âm nhu khí tức, nội lực của hắn cũng dần dần chuyển đổi về thuần âm nội lực, dương cương nội lực của chính bản thân hắn liền bị áp chế rất nhiều, sau này vì lượng âm nhu nội lực quá lớn mà khiến cho dương cương nội lực gần như không thể tự tăng trưởng.

Loại Tiên Thiên Chí Âm Thể này chỗ tốt đương nhiên cực lớn nhưng trên thiên hạ này vốn không có cái gì gọi là hoàn mỹ thân thể, bất cứ loại thể chất nào đều có điểm yếu, điểm yếu của Tiên Thiên Chí Âm Thể đúng là vì dương cương trong người hắn quá ít.

Dương cương quá ít liền dẫn đến hậu quá là Vô Song sau này luyện ngoại công liền gặp khó khăn rất lớn, nói rộng ra thân thể của Vô Song sau này liền cũng không được coi là mạnh mẽ, nếu hắn bị ép vào tình cảnh cứng đối cứng liền chắc chắn nhận phần thua thiệt về mình.

Đương nhiên cao thủ đã đi theo âm nhu lộ tuyến thường rất ít người nào quyết định lấy cứng đối cứng, đây là một loại con đường tu luyện đặc thủ của riêng âm nhu lộ tuyến, thường chú trọng tốc độ cùng sự uyển chuyển, lấy xảo phá lực.

Một ví dụ đơn giản nhất về âm nhu lộ tuyến phải kể đến Tiêu Dao Tử, vị sáng lập ra Tiêu Dao Phái này bản thân tu luyện Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô Tướng Công, lấy hai loại tuyệt học này gia trì bản thân gần như đánh khắp thiên hạ không địch thủ bất quá vẫn là phải sáng tạo thêm Lăng Ba Vi Bộ cũng là để lấy xảo phá lực, loại bỏ khả năng phải cận thân chiến đấu, bị đối thủ ép vào thế khó.

Một nhân vật nữa trong thiên hạ nổi tiếng lấy xảo phá lực liền là Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong, bản thân Trương Tam Phong tuy hướng đến hoàn mỹ lộ tuyến, bản thân Trường Sinh Quyết mạnh mẽ tuyệt luân sinh sinh bất tức vô cùng vô tận bất quá cũng vẫn phải tránh lấy lực đấu lực, vẫn hướng theo con đường thủ xảo phá lực.

Nếu lấy hai vị tiền nhân này làm thước đo, điểm yếu của Tiên Thiên Chí Âm Thể cũng liền không tính là điểm yếu, ít nhất chỉ cần có thể tìm được một loại tuyệt học tương ứng với thân thể liền có thể giảm thiếu tối đa điểm yếu này.

Đương nhiên cũng không phải nói Âm Nhu lộ tuyến mạnh mẽ hơn Dương Cương lộ tuyến, cường giả đi theo dương cương lộ có thân thể mạnh mẽ đến đáng sợ, đao kiếm còn chưa chắc đã đủ gây tổn thương, nội công phi thường cường mãnh, một quyền xuất ra liền mang theo kinh người sức công phá, thường thường một quyền cũng có thể dễ dàng lấy mạng đối phương.

Nhắc đến dương cương lộ tuyến liền lập tức phải nhắc đến Thiếu Lâm Tự, Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh, Thiếu Lâm Kim Cương Kinh, Thiếu Lâm Đồng Tử Công, Thiếu Lâm Cửu Dương Công đều là chí dương tuyệt học trong thiên hạ, cường giả xuất ra từ Thiếu Lâm đều có một thân ngoại công thập phần đáng sợ bất quá Thiếu Lâm Tự cao tăng từ trước đến nay vẫn chưa có ai lấy tốc độ nổi danh trên giang hồ, đây cũng là điểm thiếu hụt của Dương Cương lộ tuyến.

Nếu phải đánh giá, Âm Nhu lộ tuyến tương đối giống máy bay tiêm kích trên bầu trời, về phần Dương Cương lộ lại giống xe tăng, một loại lộ tuyến đều có điểm mạnh cùng điểm yếu của riêng mình, khó lòng phân định thắng thua.

...............

Vô Song một lần ngủ liền ngủ cả ngày, khi hắn mở mắt ra một lần nữa, bầu trời đã bắt đầu sáng.

Vô Song chậm rãi ngồi dậy, sau đó khuôn mặt non nớt khẽ xuất hiện một vẻ kinh ngạc, hắn bắt đầu quan sát toàn bộ cơ thể mình, vẻ kinh ngạc càng ngày lại càng nhiều.

Lúc trước làn da của Vô Song trắng hồng, cực kỳ đàn hồi còn hiện tại làn da của hắn dĩ nhiên lại màu bạch ngọc, làn da mềm mại vô cùng, lại mười phần đàn hồi.

Vô Song lại tiếp tục xoay đầu lại nhìn về chiếc gương đồng cạnh giường sau đó liền kinh ngạc đến há hốc mồm, không ngờ cả dung mạo của hắn cũng bắt đầu thay đổi.

Vô Song năm nay mới có 6 tuổi, độ tuổi này khuôn mặt vẫn chưa thật sự định hình bất quá hắn thề rằng trường kia hắn nhìn thế nào cũng thấy mình vẫn giống nam nhân vậy mà lần này soi gương hắn thậm chí thấy bản thân mình mang theo 5 phần khuôn mặt nữ nhân, cộng thêm mái tóc màu trắng cùng thân thể có chút gầy gò, vậy mà lại có cảm giác giống một cái loli.

Điều này làm Vô Song triệt để Im lặng, hắn lập tức nuốt một ngụm nước bọt, sau đó chậm rãi nhìn xuống bên dưới.

Khi thấy cái ‘ấy’ vẫn còn, Vô Song mới có thể nhẹ thở ra một hơi.

“Trời ạ... may quá vẫn chưa biến thành nữ nhân, mới ngủ một giấc mà thôi, rốt cuộc việc gì xảy ra?”.

Vô Song thật sự sợ sau này biến thành cái loại bất nam bất nữ hoặc nam nhân nhưng mười phần giống nữ nhân, nếu như vậy chẳng bằng hắn đập đầu đi chết cho rồi.

Vô Song cũng không biết đây là đặc dị của thuần âm thể chất, huống hồ hắn lại là Tiên Thiên Chí Âm Thể, lúc này nhìn còn chưa rõ nhưng sau này hắn tuyệt đối thành một cái tiểu bạch kiểm, cho dù không tu luyện võ học, cho dù bất tài vô dụng thì chỉ bằng khuôn mặt cũng có thể cả đời không lo đói.

Nếu là Tiên Thiên Chí Cương Thể đương nhiên sẽ có một loại cảm giác anh hùng khí khái, bá giả uy vũ nhưng Tiên Thiên Chí Âm Thể thì lại khác, loại nam nhân mang theo thể chất này tuyệt đối là mỹ nam tử, ngọc thụ lâm phong hại nước hại dân.

Đương nhiên đây là nam nhân, nếu là nữ nhân Tiên Thiên Chí Âm Thể tuyệt đối có thể tạo ra siêu cấp mỹ nhân, đẹp tựa thiên tiên, băng thanh ngọc khiết. Về phần nếu nữ nhân sở hữu Tiên Thiên Chí Cương Thể chỉ sợ tính tình 10 phần nóng nảy, khí vũ hiên ngang áp cả nam nhân.

Nếu trách Vô Song cũng chỉ có trách tại sao hắn trời sinh đã thích hợp tu luyện âm nhu lộ tuyến đi...

Lại nói thêm một việc, nếu Vô Song tu luyện thêm Quỳ Hoa Bảo Điển, chỉ sợ hắn giả gái tuyệt không có ai nhận ra đi... thậm chí chưa chắc đã thua tuyệt thế mỹ nhân trong thiên hạ.

Đúng lúc Vô Song đang thẫn thờ, cưa phòng lại một lần nữa mở ra, ngươi đi vào là Trình Linh Tố.

Linh Tố lúc này đang bê một khay đồ ăn cho hắn, 1 tháng nay Vô Song phục dụng đan dược thì việc nấu ăn đều do Linh Tố lo, hơn nữa 1 tháng nay cũng là nàng chăm sóc cho hắn.

Linh Tố thấy Vô Song tỉnh dậy, ánh mắt to chớp động một chút như không thể tin được, nàng chậm rãi đến gần hắn, đặt khay đồ ăn xuống sau đó khuôn mặt dí gần vào mặt của Vô Song, ánh mắt chớp chớp.

“Vô Song?”.

Vô Song bị nàng dí gần mặt vào như vậy cũng có chút không hiểu làm sao, bất quá hắn vẫn gật đầu.

“Có việc gì sao?”.

Linh Tố bàn tay nhỏ khẽ chạm vào má của Vô Song, sau đó trong ánh mắt không thể tin được của hắn, cô nàng này vậy mà áp má vào mặt Vô Song sau đó cọ cọ.

“Oa, sao lại có chuyện không công bằng như vậy, ngươi... ngươi còn đẹp hơn cả ta, da ngươi thật trắng, thật mịn, còn mềm hơn cả da của ta, oa oa thiên lý ở đâu chứ?”.

Vô Song thấy Linh Tố nói vậy triệt để im lặng, hắn căn bản không muốn giống như thế này a.

........

Tất nhiên loại chuyện này Vô Song không muốn cũng không thay đổi được gì, chờ đợi hắn là một thứ quan trọng hơn – Quỳ Hoa Bảo Điển.

Mang theo Tiên Thiên Chí Âm Thể, Vô Song lần đầu tiên có thể luyện võ công.

Sau khi được Vô Hà Tử thông báo, Vô Song liền kích động đến không có cách nào ngủ ngon, con đường võ học của hắn rốt cuộc cũng mở ra.

.........

Ngày thứ hai kể từ khi Vô Song nắm giữ Tiên Thiên Chí Âm Thể, hắn chính được Vô Hà Tử truyền dạy võ học.

Võ học việc này Dược Vương đương nhiên sẽ không tham gia, ông ngoại cùng Linh Tố hiện nay liền chuẩn bị mở lò luyện chế Động Huyền Kim Đan cho hắn.

Ngồi giữa sân lớn trong Tiêu Dao Cốc, trước mặt là Vô Hà Tử khoanh chân trên giường trúc, lúc này Vô Hà Tử khẽ vuốt râu mỉm cười với Vô Song.

“Tiểu tử, có phải đợi ngày này lâu lắm rồi đúng không”.

Vô Song đương nhiên lập tức gật đầu, ánh mắt háo hức không thôi, nếu tính ra đã có gần nửa năm hắn phải chờ đợi rồi.

Vô Hà Tử chậm rãi nâng lên hòm cổ, sau đó cẩn thận lấy Quỳ Hoa Bảo Điển ra, ánh mắt cũng mang theo một tia xúc động.

“Tiểu tử, lần này ngươi phải nghe kỹ một chút, lão phu muốn nói rõ cho ngươi biết về Quỳ Hoa Bảo Điển”.

“Khoảng 40 năm trước, Quỳ Hoa Lão Tổ trong một lần đến Thiếu Lâm Tự liền để lại cho Giác Viễn đại sư bộ tuyệt học của chính bản thân mình, đương nhiên Quỳ Hoa năm đó cũng mang một vật ra khỏi Thiếu Lâm”.

“Giác Viễn đại sư thân là Thiếu Lâm đệ nhất cao thủ, lại tu luyện Cửu Dương Thần Công đến đại thành cảnh giới, võ học đi theo chí dương chí cương con đường, căn bản không thể tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển liền cũng chỉ tạm thời tham ngộ đạo lý bên trong”.

“Năm đó Giác Viễn chính là muốn dựa vào Quỳ Hoa Bảo Điển đạo lý, cố gắng cải thiện vấn đề tốc độ cho Thiếu Lâm Tự, bất quá đại sự từ đó phát sinh”.

Nói đến đây, Vô Hà Tử liền thở dài một hơi

“Cùng thời gian đó, có hai cao thủ phái Hoa Sơn là Nguyễn Mẫn Túc và Chu Tử Phong lên Thiếu Lâm Tự, hai người này dưới cơ duyên xảo hợp mà vô tình nhìn thấy Quỳ Hoa Bảo Điển của Quỳ Hoa để lại liền hiện lên tham niệm, không biết bằng cách nào lại học lén Quỳ Hoa Bảo Điển, đương nhiên vì sợ Giác Viễn phát hiện ra, hai người chia ra mỗi người thuộc lấy một nửa rồi lập tức rời khỏi Thiếu Lâm”.

“Đáng tiếc trêu người nhất là cả hai sau khi trở về Hoa Sơn thì không có cách nào ghép hai phần làm một, đọc thế nào cũng không thông, hai người tâm sinh nghi kỵ lẫn nhau sau đó trong nội bộ Hoa Sơn bắt đầu chia rẽ”.

“Nguyễn Mẫn Túc thuộc được nửa bộ đầu của Quỳ Hoa sau đó tự mình sáng lập ra Hoa Sơn Khí Tông”.

“Chu Tử Phong thuộc bửa bộ dưới liền sáng lập ra Hoa Sơn Kiếm Tông”.

“Từ đó Hoa Sơn vốn là Ngũ Nhạc đệ nhất liền bị chia thành Kiếm – Khí hai phái, căn cơ liền vô cùng bất ổn”.

“Phải đến vài năm sau, Giác Viễn đại sư biết chuyện liền sai đệ tử Độ Nguyên lên Hoa Sơn muốn thu hồi cả hai bản của Quỳ Hoa Bảo Điển, nhắm xoa dịu hai phái, giúp Hoa Sơn một lần nữa thống nhất”.

“Độ Nguyên người này lão phu vừa vặn quen biết, kẻ này trí tuệ cực kỳ đáng sợ, ngộ tĩnh chỉ sợ không thua ngươi, là đệ tử đắc ý nhất của Giác Viễn đại sư”.

“Dưới uy thế của Thiếu Lâm năm đó cùng tình thế của chính Hoa Sơn, cuối cùng Nguyễn Mẫn Túc cùng Chu Tử phong vẫn phải đưa cả hai bản Quỳ Hoa cho Độ Nguyên hơn nữa hai người kia tưởng lầm "Độ Nguyên" đã tinh thông bộ Bảo Điển nên đọc lại nhờ nhà sư kiểm chứng nào ngờ Độ Nguyên căn bản một chữ cũng chưa xem qua”.

“Độ Nguyên đọc hết cả hai bản kinh thư, cộng với siêu phàm ngộ tĩnh liền thuộc làu làu, sau đó tham niệm nổi lên, sau khi rời khỏi Hoa Sơn lại không về Thiếu Lâm mà mai danh ẩn tích, lấy tên giả là Lâm Viễn Đồ, lập ra Phúc Uy Tiêu Cục”.

“Độ Nguyên người này không thể không nói là kỳ nhân, có thể từ hai bản tàn khuyết võ học tự mình ngộ ra Tịch Tà Kiếm Phổ, đáng tiếc hắn tốt quá hóa dở, tự phế tu vi tu luyện lại từ đầu, cho dù Tịch Tà Kiếm Phổ cực kỳ mạnh mẽ bất quá nội lực của Độ Nguyên lại không đủ, chỉ có thể lấy chiêu thức xưng hùng, sau này đến chết vẫn bị vây vào Đại Tông Sư cảnh giới, đương nhiên chiến lực của hắn có thể so với Ngũ Tuyệt, bất quá... nếu kéo dài chiến đấu liền chắc chắn phải thua”.

“Khoảng 10 năm sau tức là 30 năm trước, cuối cùng thì Kiếm Tông cùng Khí Tông của Hoa Sơn cũng bùng lên mồi lửa chiến tranh, hai phái vì đều muốn đoạt được nửa bộ kinh thư của đối phương liền lao vào chém giết, dẫn đến tử thương tham trọng, Hoa Sơn thực lực 10 phần chỉ còn lại 2-3”.

“Sau trận chiến này Hoa Sơn thực lực đại tổn, càng đáng chết hơn Nhật Nguyệt Thần Giáo lại nhất cử tấn công lên Ngũ Nhạc, Ngũ Nhạc Phái vốn lấy Hoa Sơn làm đầu nay như rắn mắt đầu, tử thương thảm trọng, nếu không phải dùng kì mưu thủ thắng, Ngũ Nhạc chỉ sợ bị xóa tên”.

“Sau trận chiến đó, hai bản tàn quyết kia lại rơi vào tay Nhật Nguyệt Thần Giáo, rơi vào trong tay Nhậm Ngã Hành”.

“Nhậm Ngã Hành kẻ này cũng không có luyện qua Quỳnh Hoa Bảo Điển, bất quá sau này bên cạnh Nhậm Ngã Hành có một người gọi là Đông Phương Bạch”.

“Đông Phương Bạch sau khi đọc được hai bộ tàn quyết, vậy mà thật sự thành công tự mình ngộ ra Quỳ Hoa Bảo Điển, so về tư chất chỉ sợ còn cao hơn Lâm Viễn Đồ năm đó”.

“Đông Phương Bạch có thể coi là một trong những người hiếm có trên thế gian luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển, hắn cũng cùng thời với phụ thân ngươi, thực lực của hắn hiện nay có thể coi là gần vỡi ngũ đế nhất trong lớp cao thủ thế hệ sau. Ngũ đế cường giả thường thường là cao nhân ẩn sĩ không hiện thế gian hoặc mỗi người một phương, ngũ đế không ra Đông Phương Bạch liền bất bại, từ đó hắn tự gọi mình là Đông Phương Bất Bại, danh tự phi thường kinh người bất quá cũng là danh xứng với người”.

“Lại nói tiếp, Quỳ Hoa Bảo Điển vốn chia làm 2 quyển gọi là Càn Kinh cùng Khôn Kinh, Càn làm nội Khôn liền làm ngoại, Quỳ Hoa Bảo Điển chân chính liền lấy Quỳ Hoa làm nội công, dùng Tịch Tà làm ngoại công, nội ngoại hợp nhất quỳ hoa vô địch”.

“Lâm Viễn Đồ chỉ có ngoại, Đông Phương Bạch lại chỉ tu nội, cả hai người đều thiếu đi tinh hoa của Càn Khôn hai chữ, cả hai liền chỉ có thể sử dụng được 7 phần thực lực của Quỳ Hoa Bảo Điển thậm chí còn không đến, càng quan trọng hơn, hai người này không có ai có thể trở thành Ngũ Đế cao thủ”.

“Hôm nay lão phu thay Quỳ Hoa truyền công, hy vọng ngươi có thể khiến Quỳ Hoa dương danh, ngươi có tự tin không?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.