...
Ở trên một nóc nhà phía xa xa của Huyết gia, đang có một nhóm người đang xem trận chiến này. Nhóm người này không ai khác chính là năm người Hàn Nguyệt Nhi, nàng có chút tò mò kết quả ra sao nên đã ở lại để xem tình hình.
Nhưng nàng không thể tưởng tượng được, Đặng Dịch lại cường đại đến như vậy, một tên tiểu tử thoạt nhìn mới hai mươi tuổi, mặc dù có màu tóc đỏ, mắt đỏ có chút quái dị nhưng mà trông còn rất trẻ.
Trẻ như vậy đã là Võ Thánh Tam Trọng cảnh giới (Huyết Sát Vương Thể lên cấp 5 nên tu vi cũng lên). Lại còn có thể chịu đựng được một đòn của Võ Thánh Bát Trọng mà lại bình thường tỉnh bơ thì quá khủng bổ rồi.
Đến cả Hàn Thiên Lý cũng không nhịn được hít một ngụm khí lạnh...
...
Lại quay trở về với Đặng Dịch.
Nhìn một quyền toàn lực của Huyết Hải Thiên, hắn hít một hơi thật sâu... Trước người đột nhiên xuất hiện rất nhiều những tấm Huyết Khiên chồng chất lên nhau. Đây là Đặng Dịch dùng gần như toàn bộ máu của cơ thể để tạo nên. Hắn muốn thử xem lớp Huyết Khiên toàn bộ máu của hắn có thể chống đỡ được một đòn toàn lực của Võ Thánh Bát Trọng không.
Khi mà quyền và khiên chạm nhau, chỉ nghe
“Ầm”
Một tiếng vang vọng đất trời, đất đá xung quang hai người họ bay toán loạn, cát bụi mù mụi không thể thấy rõ được tình hình bên trong...
...
Qua một lúc, cát bụi dần dần tản đi. Chỉ thấy có hai bóng người đúng đó. Một là Huyết Hải Thiên, một là Đặng Dịch.
Huyết Hải Thiên không thể tin được nhìn về phía Đặng Dịch mà hét lên:
“Ngươi vậy mà không có chuyện gì???”
Đặng Dịch sắc mặt hồng hào, cười lạnh nhìn về phía Huyết Hải Thiên nói:
“Ngươi đánh yếu như đàn bà vậy thì làm sao ta có chuyện gì chứ??”
Huyết Hải Thiên nghe xong thì nghẹn lời, ánh mắt thâm độc nhìn về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thấy vậy cũng không nói nhiều nữa mà trên tay dần dần tích tụ một thanh Chiến Đao. Cán đao dài một mét rưỡi, lưỡi đao thì dài một mét. Tên lưỡi đao thi thoảng xuất hiện vài tơ máu lồi lõng trông kinh khủng vô cùng.
Đây là thanh Chiến Dao mà hắn dùng toàn bộ 100% lượng máu trong cơ thế, hắn lập tức dùng bình HP để hồi máu như vừa nãy. Nhưng nào ngờ khi vừa hồi được nửa bình thì hệ thống lại vang lên tiếng thông báo.
“Ting”
“Bình HP đã hết, vô pháp sử dụng”
Đặng Dịch nghe xong thì thầm hô không ổn. Nếu như không cẩn thận thì hắn sẽ lập tức mất mạng như chơi!!
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn trở nên quyết kiệt, được!! Ta liều!! Không để Huyết Hải Thiên kịp chuẩn bị, Đặng Dịch lập tức lao lên phía trước, bổ một bổ kinh thiên về phía Huyết Hải Thiên.
“Thập Thứ Ma Đao Đệ Nhất Thức – Bổ Củi!!”
Tất nhiên cái chiêu này cũng là hắn tự chém gió ra chứ không có thật...
Thấy một đao của Đặng Dịch bổ xuống, Huyết Hải Thiên nhíu mày lại, lập tức giơ tay tạo thế thủ.
“Uỳnh” một tiếng.
Thanh đao của Đặng Dịch đã bị Huyết Hải Thiên bắt được, nằm gọn trong tay. Nhìn kĩ ta có thể thấy, đôi găng tay của hắn đang phát từng đoàn hắc diễm, khóa chặt thanh chiến đao này của Đặng Dịch.
Huyết Hải Thiên thấy vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh:
“Hóa ra cũng chỉ có vậy”
Vừa dứt lời, hắn lập tức vận lực muốn cướp đi thanh chiến đao của Đặng Dịch. Nhưng hắn lập tức biến sắc mặt, chỉ thấy thanh chiến đao từ trên trên tay hắn hóa thành vùng máu, từ từ bay về phía Đặng Dịch.
Khi mà Huyết Hải Thiên còn đang ngẩn người Đặng Dịch lập tức biến ra vô số thanh đoản kiếm, không lằng nhằng, hắn lập tức huy động đống đoản kiếm này toàn bộ lao về phía Huyết Hải Thiên.
Huyết Hải Thiên thấy vậy sắc mặt càng trở nên trầm trọng, thu mình lạo phòng bị mọi phương hướng. Lúc này đây hắn đã bị vô số những thanh đoản kiếm bao vây. Trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm dài tầm môt mét, trên kiếm có khắc những hoa văn kì dị, chút ý hơn hết là trên cán kiếm có khảm ba viên ngọc màu đen, màu xanh dương, và màu trắng.
Đặng Dịch thấy vậy thì ban đầu hơi ngẩn người đôi chút, nhưng sau đó thì lập tức sung sướng khôn cùng. Không thể nhầm được là ba viên ngọc này.
Viên màu đen là Hắc Ám Châu.
Viên màu xanh dương là Thủy Linh Châu.
Viên màu trắng là Lôi Linh Châu.
Thấy ba viên ngọc này, ngay cả Hàn Nguyệt Linh cũng biến sắc, ánh mắt lập tức trở nên sáng vô cùng. Nàng đến Huyết Nguyệt Tông cũng chính là vì viên Hỏa Linh Châu nha!! Không ngờ rằng ở đây lại gặp ba viên tương tự như vậy.
Những viên ngọc này đối với Linh Sư phải nói là có một sự trợ giúp vô cùng kinh khủng. Nàng có được tu vi như ngày hôm nay chính là bở vì ở gia tộc nàng có một viên Phong Linh Châu và một viên Băng Linh Châu.
Khi mà gia tộc nàng nghe được ở Thiên Chân Đế quốc xuất hiện hai viên Thổ Linh Châu và Hỏa Linh Châu thì lập tức cấp tốc tới đây để lấy.
Nhưng có vẻ hơi chậm chân nên đã để mất tung tích viên Thổ Linh Châu từ bốn năm trước, còn viên Hỏa Linh Châu thì cũng mới nhận được tin tức nó ở Huyết Nguyệt Tông nên mới tới lấy...
Khi mà nàng muốn chạy xuống lấy thì lập tực bị Hàn Thiên Lý giữ lại, ra hiệu không nên tới. Hàn Thiên Lý lúc này đã mở cả hai mắt, thật sau nhìn về phía Đặng Dịch, lúc này đây đột nhiên hắn cảm nhận được một tia vô cùng nguy hiểm phát ra phía Đặng Dịch.
...
“Không ngờ rằng, ngươi lại có thể ép ta sử dụng tới 'Tam Nguyên Thần Kiếm'” – Huyết Hải Thiên lạnh lùng nhìn về phía Đặng Dịch nói.
“Tam Nguyên Thần Kiếm?? Cái của khỉ gì vậy?” – Đặng Dịch khinh bỉ nói một câu.
Nghe Đặng Dịch chế giễu mình, Huyết Hải Thiên tức giận vô cùng, phải biết rằng thanh kiếm này hắn phải chịu nhiều đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, vượt qua biết bao gian khổ mới chiếm được!! Hăn luôn giấu nó suốt bao nhiêu năm nay!! Nào ngờ vừa mới sử dụng lần đầu thì lập tức bị Đặng Dịch khinh bỉ?? Điều này ai có thể chịu đựng được chút. Hắn khó chịu, tức giận nói:
“Hừ.... Ta sẽ cho ngươi kiến thức, thế nào là Thần Khí!!”
“Vậy sao” – Đặng Dịch nghe vậy, híp mắt nhìn về phía Huyết Hải Thiên. Sát khí đột nhiên tăng lên đột ngột, khí thế ngút trời.
“Vậy!! Cho ta mượn nó về chơi vài hôm!!”
Không để Huyết Hải Thiên nói thêm câu gì nữa, Đặng Dịch lập tức huy động toàn bộ đoản kiếm đánh về phía Huyết Hải Thiên. Huyết Hải Thiên thấy vậy, lập tức biến sắc giơ lên thành “Tam Nguyên Thần Kiếm” chém ra từng đoàn lôi điện đánh về những thanh đoản kiếm đang lao đến.
“Roẹt....Ầm....Ầm Ầm”
Liên tiếp những tiếng nổ vang lên, Huyết Hải Thiên lúc này đã bị vây trong chi chít đoản kiếm, khó có thể nhìn ra phía ngoài.
...
Cũng không biết qua bao lâu, Huyết Hải Thiên lúc này trông khá là mệt mỏi. Mặc dù những thanh đoản kiếm đó uy lực không nhiều nhưng lại nhiều vô kể, vô biên cứ một thanh bị đánh tan thì nó lập tức lại tích tụ thành một thanh khác, điều này làm cho Huyết Hải Thiên buồn bực vô cùng...
Lại một lúc nữa qua đi, thấy số lương đoản đao đã gần như biến mất toàn bộ, Huyết Hải Thiên mới thở phào một hơi, cười lạnh nhìn về phía Đặng Dịch. Nhưng ngay lập tức, nụ cười của hắn cứng nhắc. Chỉ thấy lúc này Đặng Dịch không biết lúc nào đã đứng trước mắt hắn, trên tay cầm một thanh Katana đang chém về phía hắn.
Huyết Hải Thiên thấy vậy theo bẳn năng giơ thanh 'Tam Nguyên Thần Kiếm' lên chống đỡ, nhưng không ngờ, khi mà thanh kiếm kia gần chạm vào thanh 'Tam Nguyên Thần Kiếm' thì lập tức tách ra, đi xuyên qua nó rồi gộp lại, tiếp tục chém về phía Huyết Hải Thiên.
Cảm nhận được tử vong đang đến gần, Huyết Hải Thiên sắc mặt trắng bệch, nhưng du đã quá mệt mỏi nên hắn không thể nào phản ứng nhanh được.
Khi thanh Katana chỉ cách cổ của Huyết Hải Thiên còn có 10cm thì đột nhiên một tiếng hô vang lên:
“Súc sinh!! Mau đến mạng cho con ta!!”
Rồi sau đó “Ầm” một tiếng.
Không biết Huyết Hải Lâm từ đâu chui ra, vỗ một chưởng vô cùng mạnh vào bên sườn của Đặng Dịch.
“Ahh!!!....Phụt!!...Rắc rắc...”
Đặng Dịch phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh bay đi, cảm nhận xương sường hoàn toàn vỡ vụn hắn đau đớn không chịu được!!
“Ting”
“HP ký chủ quá ít, mau mau bổ sung”
...
Huyết Hải Thiên thấy mình không có chết mà được nhị đệ Huyết Hải Lâm cứu thì lập tức vui mừng nói:
“Nhị đệ!! Làm tốt lắm. Đại ca ta nợ đệ một cái mạng!!”
Huyết Hải Lâm cười cười khua tay:
“Anh em ruột với nhau, sao đệ không cứu ca được. Với lại tên súc sinh này dám giết con trai đệ!! Đệ phải giết hắn!!”
Nhìn về phía Đặng Dịch ánh mắt của Huyết Hải Lâm trở nên vô cùng ác độc, hận không thể ăn tươi nuốt sống Đặng Dịch.
“Không nên vội, phải bắt hắn về rồi tra tấn hắn sống không bằng chết!! Như vậy mới hả được cơn giận trong lòng hai huynh đệ ta!!” - Huyết Hải Thiên cay độc, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hôm nay đối với hắn quả thực là quá mất mặt, không ngờ rằng lại để thua một thằng nhóc trước biết bao nhiêu con em đệ tử của Huyết gia??
Đặng Dịch lúc này nằm bệt dưới đất, trong đầu liên tục vang lên âm thanh cảnh báo của hệ thống, nhưng hắn lại không hề để ý tới! Ánh mắt vô thần nhìn lên bầu trời.
“Ta sẽ phải chết sao? Ta thực sự sẽ phải chết ở nơi đây sao??Ta sẽ không được gặp lại cha mẹ ta nữa sao....”
Vừa nghĩ đến đó, hắn lập tức lắc đầu, xóa đi toàn bộ suy nghĩ vớ vẩn trong đầu.
Hắn không thể chết được, hắn còn muốn trở về gặp cha mẹ hắn , đệ đệ của hắn.
Hắn còn muốn trở về địa cầu, gặp toàn bộ những người thân của hắn.
Hắn muốn bảo vệ tất cả những người thân bên cạnh mình. Không chừa một ai cả!!!
Ánh mắt hắn lập trở nên kiên định hơi, lập tức đối với hệ thống nói:
“Vật phẩm “Tử Thần Hồi Báo”
“Ting”
“Có hay sử dụng “Tử Thần Hồi Báo” ???”
“Có, lập tức sử dụng”
“Ting”
“Sử dụng thành công”
P/s : Đang viết chương tiếp.
ღCủ Hành Thần Bíღ *ღ**ღ* Tks Allღ