Cực Phẩm Đại Thiếu

Cực Phẩm Đại Thiếu - Chương 67: Mảnh Đất Này Là Của Ông




“Hai nghìn một trăm tỷ! Ông đây ra hai nghìn một trăm tý!"

Khương Hùng Dũng phẫn nộ, bây giờ trực tiếp tăng ba trăm năm mươi tỷ

Hai nghìn một trăm tỷ

Trời ạ, hai nghìn một trăm tỷ

Đám người trong hội trường bị kinh hãi tới mức sắp vô cảm, con số như vậy, khiến bọn họ cảm thấy vô cùng choáng váng.

Trước khi bắt đầu đấu giá, tất cả mọi người đều đã dự liệu được, bán đấu giá đất ngày hôm nay sẽ là một cuộc gió tanh mưa máu.

Nhưng không ai ngờ tới, sẽ đạt tới mức này.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Lâm Thiên đứng dậy, nhìn Khương Hùng Dũng cười nói: "Được, hai nghìn một trăm tỷ. Mảnh đất này là của ông.

Ngay sau đó, Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn người chủ trì trên đài, nói: “Ông Khương đã ra giá hai nghìn một trăm tỷ, tôi nghĩ không còn ai ra giả nữa đâu. Gõ búa đi. "À... Được được

Người chủ trì còn đang sửng sốt nghe thấy lời Lâm

Thiên nói, vội vàng gật đầu. Ngay sau đó, người chủ trì gõ “cộp" một tiếng. Đồng thời giọng nói bén nhọn tuyên bố: “Mảnh đất số 12 trong khu quy hoạch, hai nghìn một trăm tỷ. Là của ông Khương!”

Giá như vậy, trực tiếp phá kỷ lục từ trước tới nay ở thành phố Bảo Thạnh.

Lúc này ông Khương mơ hồ. “Nhóc con, cậu. Cậu không giành nữa à?" Khương

Hùng Dũng trừng Lâm Thiên.

Vừa rồi Khương Hùng Dũng bị Lâm Thiên kích thích, ông ta cho rằng Lâm Thiên còn tiếp tục tranh giành với ông ta. “Hai nghìn một trăm tỷ mua mảnh đất này sao? Chỉ có loại người ngốc như ông mới mua, tôi ngay cả ba trăm năm mươi tỷ cũng không muốn mua." Lâm Thiên cười nói.

Im lặng một lát, Lâm Thiên lại tiếp tục nói: “Tôi nâng giá chẳng qua là muốn gài ông mà thôi, lúc trước tôi nói những lời như vậy, chỉ là đang cố kích thích ông mà thôi, không ngờ ông ngu như vậy, tôi vừa kích ông như thế, thật sự đi vào bẫy”

Ngay sau đó, Lâm Thiên cười vỗ tay nói: “Chúc mừng ông Khương, hai nghìn một trăm tỷ mua mảnh đất số 12 trong khu quy hoạch, phá vỡ kỷ lục, mọi người vỗ tay"

Khương Hùng Dũng nghe thấy lời Lâm Thiên nói xong, ông ta trực tiếp phun ra ngụm máu tươi,

Lâm Thiên thực sự đang gài mình sao? Vậy mà cố ý chọc giận mình, sau đó cố ý bẫy mình nữa? "Khốn nạn, tôi giết cậu!”

Khương Hùng Dũng đứng bật dậy, giống như muốn xông tới giết Lâm Thiên, trong đôi mắt ông ta tràn ngập lửa giận. “Ông Khương! Không được!” Luật sư ôm cổ Khương Hùng Dũng. “Ông Khương, buổi đấu giả là do chính phủ tổ chức, không được đâu! Hành hung ở trong này, chúng ta sẽ không dễ ăn nói!” Luật sư vội vàng nói.

Khương Hùng Dũng nghe đến đó, mới lập tức tỉnh táo lại. “Lâm Thiên! Tôi sẽ không để yên cho cậu! Không để yên đâu!”

Khương Hùng Dũng hét lớn với Lâm Thiên xong, mới ngồi trở lại ghế.

Lúc này Khương Hùng Dũng vì phẫn nộ, da mặt đều đã biến thành màu tím.

Đây là khoảng tiền hai nghìn một trăm tỷ đấy, cứ thế bị Lâm Thiên bẫy không còn nữa!

Quan trọng nhất là, bị bẫy ở trước mặt nhiều ông chủ như vậy, sao Khương Hùng Dũng có thể kìm nén nổi cơn giận này?

Lúc này, cả hội trường vẫn còn đang sôi trào. “Mẹ nó, ra giá một lúc lâu, hóa ra là chủ tịch mới của Tỉnh Xuyên cố ý nâng giá bẫy ông Khương “Bây giờ cậu ta đã có thể lừa ông Khương khoảng hai nghìn một trăm tỷ!” “Ở trong giới làm ăn thành phố Bảo Thạnh, chỉ sợ chỉ có cậu ta dám bẫy ông Khương như vậy? Hiện giờ chắc chắn là ông Khương tức muốn chết!”

Khương Hùng Dũng nghe tới đây, lại càng tức tới mức toàn thân run rẩy.

Bên kia. “Chủ tịch Lâm, một chiêu này của anh đúng là cao tay, trong tình huống chúng ta không hề tổn thất, khiến Khương Hùng Dũng tổn thất một số tiền lớn, còn vả mặt ông ta một cái, ông ta tức tới mức hộc máu"

Lưu Thân không nhịn được giơ ngón cái với Lâm Thiên.

Vừa rồi Lưu Thân còn vô cùng lo lắng, tại sao Lâm Thiên lại điên cuồng nâng giá như thế, hiện giờ nhìn lại, anh ta mới phát hiện Lâm Thiên lợi hại cỡ nào. Im lặng một lát, Lưu Thân nói tiếp: “Khương Hùng Dũng xài hết hai nghìn một trăm tỷ này, tôi nghĩ số tiền mà ông ta chuẩn bị đã xài gần hết, hơn nữa trải qua sóng gió vừa rồi, chỉ sợ ông ta không dám ra giả linh tinh nữa. “Tôi đảm bảo, đây sẽ là mảnh đất duy nhất ông ta có thể đấu giá được trong buổi đấu giá hôm nay, kế tiếp, tôi sẽ không để ông ta lấy được một mảnh đất nào." Lâm Thiên hơi nhếch miệng cười.

Lúc này, người chủ trì trên đài mở miệng nói: “Kế tiếp, sẽ bán đấu giá mảnh đất số 16 ở khu công viên mới, tổng diện tích là 91 mẫu, giá khởi điểm là ba mươi lăm tỷ!"

Trên đường tới, Lưu Thân cũng đã giới thiệu cho Lâm Thiên biết về mảnh đất này, giá cả cao hơn mảnh đất kia một xíu.

Bình thường định giá mảnh đất này, là vào khoảng bốn trăm hai mươi tỷ. “Tôi trả ba trăm năm mươi tỷ!

Người chủ trì mới nói xong, Làm Thiên trực tiếp giơ bảng lên, "Ồ... Chủ tịch Làm lại ra giả rồi! Còn nâng lên giá cao như vậy “Không biết bây giờ chủ tịch Lâm muốn tiếp tục nâng giá chính ông Khương, hay là chủ tịch Lâm thật sự muốn lấy được mảnh đất này.

Lâm Thiên ra giả lần thứ hai, lập tức làm bùng nổ bầu không khí lần hai.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Khương Hùng Dũng, muốn biết Khương Hùng Dũng sẽ đối mặt thế nào.

Ở trong lòng mọi người đều biết rõ, hiện giờ bán đấu giả, là cuộc chiến giữa Khương Hùng Dũng và Lâm Thiên. “Tên nhóc nhà họ Lâm lại nâng giá, không phải là muốn bầy chúng ta tiếp đấy chứ? Chuyện này phải làm sao đây?” Luật sư lo lắng nói. “Tên khốn nạn này.” Sắc mặt Khương Hùng Dũng cũng tái nhợt.

Đối với Khương Hùng Dũng mà nói, ông ta vừa mới bị mắc mưu xong, bây giờ đối mặt với Lâm Thiên nâng giá trong phạm vi lớn, trái lại ông ta cũng rơi vào hoàn cảnh khó xử.

Ông ta tiếp tục tăng giá, lại sợ bị Lâm Thiên gài hàng, ông ta không tăng giá, thì chắp tay nhường mảnh đất cho Lâm Thiên, ông ta lại càng không cam lòng.

Ngay sau đó, tay phải của Khương Hùng Dũng vỗ mạnh lên ghế, đồng thời nghiến răng nói: “Cho dù thế nào, tôi cũng không thể chấp tay tặng cậu ta. Mảnh đất này là mảnh đất tốt nhất hôm nay, cậu ta mới bỏ một mảnh, tôi không tin cậu ta cũng tặng mảnh đất này cho tôi.

Khương Hùng Dũng chắc chắn, Lâm Thiên không có khả năng tặng mảnh đất này cho ông ta. “Nhưng mà ông Khương, hiện giờ chúng ta chuẩn bị tổng cộng hai nghìn một trăm tỷ, vừa rồi đã dùng để mua mảnh đất kia, chúng ta muốn ra giá cũng không có tiền

Luật sư bất đắc dĩ nói. “Yên tâm, trong tay tôi còn một nghìn không trăm năm mươi tỷ tiền riêng." Khương Hùng Dũng híp mắt nói. “Ba trăm năm mươi tỷ lần hai. Còn ai ra cao hơn nữa không?"

Người chủ trì ở trên đài đã đếm ngược. “Tôi ra bảy trăm tỷ"

Lúc này Khương Hùng Dũng ra giá.

Sau khi Khương Hùng Dũng ra giá xong, Lâm Thiên không khỏi kinh ngạc nhìn về phía ông Khương, nói: “Ông Khương, ông còn dám ra giả à? Không sợ tôi tiếp tục gài ông sao?”

Lâm Thiên vốn tưởng rằng, trải qua vừa rồi mình cố ý nâng giá gài ông ta, theo lý thuyết Khương Hùng Dũng thấy mình đột nhiên tăng giá, sẽ không liều lĩnh mới đúng? Hẳn là không dám lại ra giả nữa?

Lâm Thiên vốn tưởng rằng, cứ như vậy, mình có thể ra giá rẻ, lấy được mảnh đất này. Cho nên Khương Hùng Dũng ra giả lần hai, khiến Lâm Thiên hơi kinh ngạc, hơn nữa bây giờ Khương Hùng Dũng cũng trực tiếp nâng lên ba trăm năm mươi tỷ. “Có dũng khí cậu lừa tiếp đi, mảnh đất này rất quan trọng, tôi không tin cậu sẽ không cần." Giọng nói của Khương Hùng Dũng vang dội.

Đôi mắt Lâm Thiên nheo lại, trong mắt hiện lên ý lạnh.

Lâm Thiên không ngờ tới, vậy mà Khương Hùng Dũng đoán được ý nghĩ của mình. Quả thật mảnh đất này là mảnh đất Lâm Thiên nhất định phải tranh.

Lưu Thân cũng không nhịn được nhỏ giọng nói: “Quả nhiên là Khương Hùng Dũng này vẫn còn chút đầu óc, vậy mà có thể kết luận chúng ta bắt buộc phải lấy được mảnh đất này” “Ha ha, nhìn biểu cảm này của tên nhóc cậu, tám mươi phần trăm là bị tôi đoán đúng rồi đúng không? Bây giờ nên đến lượt tôi nâng giá rồi. Cậu muốn mảnh đất này, vậy thì chuẩn bị tốn nhiều tiền hơn tôi vừa rồi đi." Khương Hùng Dũng cười nói. “Đáng chết!” Sắc mặt Lâm Thiên khó coi.

Lúc này, người chủ trì ở trên đài đấu giá nhìn Lâm Thiên, mở miệng nói: “Ông Khương đã ra giá bảy trăm tỷ, còn ai tăng giá nữa không?"

Những lời này rõ ràng là nói thẳng với Lâm Thiên, bởi vì ở đây chỉ có Lâm Thiên có tiền tăng giá. “Tôi ra một nghìn không trăm năm mươi tỷ”

Lâm Thiên giơ bảng. “Một nghìn bốn trăm tỷ” Khương Hùng Dũng cười giơ bảng.

Mục đích của Khương Hùng Dũng rất rõ ràng, đó chính là Lâm Thiên cậu muốn mảnh đất này, nhất định phải ra giá rất đắt. Ông ta phải báo thù. “Một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ.” Lâm Thiên tiếp tục giơ bảng. "Hai nghìn một trăm tỷ” Khương Hùng Dũng không do dự tiếp tục nâng giá. “Hai nghìn tám trăm tỷ." Lâm Thiên nghiến răng, trực tiếp nâng lên bảy trăm tỷ. Giá cả như vậy, sớm đã thoát khỏi giá trị vốn có của mảnh đất này, cũng phá vỡ kỷ lục giá đất cao nhất ở thành phố Bảo Thạnh.

Nhưng đây là chuyện không có biện pháp, đúng như lời Khương Hùng Dũng nói, Lâm Thiên vì bẫy ông ta, đã từ bỏ một mảnh đất quan trọng, sao có thể từ bỏ mảnh đất này được? “Nhóc con, bây giờ biết khó khăn rồi chứ? Vẫn là câu nói đó, muốn lấy được mảnh đất này, cậu phải trả giá đắt mới được.” Khương Hùng Dũng lộ ra tươi cười đắc ý.

Ngay sau đó, Khương Hùng Dũng giơ bảng lên lần hai. “Ba nghìn một trăm năm mươi tỷ, tôi ra ba nghìn một trăm năm mươi tỷ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.