Cực Phẩm Đại Thiếu

Cực Phẩm Đại Thiếu - Chương 176: Biến Cố




“Giết!”

Trần Hạo bọn họ vừa lộn qua bức tường trong sân, thì trong sân liền vang lên tiếng hô giết. “Ư? Không đúng lắm? Đối phương hình như có sự chuẩn bị trước, chúng ta chỉ vừa mới lộn qua bức tường làm sao lại có tiếng hỗ giết rồi?” Lâm Thiên cau mày lại. “Chẳng lẽ khi chúng ta lên núi đã bị phát hiện ra rồi?

Thế nên đối phương đã chuẩn bị sẵn đợi ứng chiến đây?”

Bạch Hổ kinh ngạc nói. “Xem ra đúng là như vậy, vậy hãy đổi chiến lược tập kích thành tiến công đi, dù sao trong biệt thự cũng không thể nào có quá nhiều vệ sĩ.” Lâm Thiên nói.

Tiếng hỗ giết trong sân rất hùng hổ, có vẻ như đấu đánh rất kịch liệt.

Hiện thế cuộc trong sân đúng như phỏng đoán của Lâm Thiên, mặc dù đối phương đã sớm có chuẩn bị và cũng chống trả rất kịch liệt, nhưng phía bên bọn họ nhân số đông hơn, trang bị cũng đầy đủ, cho nên cuộc tấn công diễn ra khá thuận lợi.

Ngoài sân.

Lâm Thiên yên lặng chờ đợi, hiện bên trong đang xảy ra chuyện gì, Lâm Thiên vẫn chưa biết rõ được.

Lúc này, Trần Hạo từ bên trong chạy ra. “Trần Hạo, cuộc tấn công có thuận lợi không?” Lâm Thiên vội vàng dò hỏi. “Anh Thiên, cuộc tấn công bên trong diễn ra khá thuận lợi, chỉ là lúc nãy tôi vừa nhận được điện thoại của các anh em trông chừng dưới núi, nói rằng có bảy tám chiếc xe đang lên núi, có vẻ như là bọn họ đến đây để tiếp viện"

Trần Hạo nói. “Phía bên tiếp viện đến nhanh như vậy sao? Xem ra bọn họ thật sự sớm đã nhìn thấy được chúng ta. Lâm Thiên híp mắt lẩm bẩm nói.

Lâm Thiên vốn tưởng rằng chỉ cần đối phương phát hiện được muộn, thể thì đội quân tiếp viện của đối phương nhất định phải mất một khoảng thời gian mới tới được. Trong khoảng thời gian này, đủ để bọn họ công phá biệt thư rồi?

Thế nhưng bây giờ trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu, đội quân tiếp viện của đối phương lại đến đây rồi? Nói thật là chuyện này nằm ngoài dự tính và kế hoạch của Lâm Thiên. “Dặn năm trăm anh em còn lại chuẩn bị ngăn chặn người đang lên núi tiếp viện.” Lâm Thiên nói.

Lâm Thiên cũng không phải là không có chuẩn bị, năm trăm người còn lại chính là dùng để chống chặn đội quân tiếp viện của đối phương. “Vâng thưa anh Thiên.” Trần Hạo gật đầu, sau đó đi căn dặn. Rất nhanh, Trần Hạo lại nhanh chóng chạy đến chỗ anh báo cáo nói: “Anh Thiên, nhận được tin tức từ dưới núi, lại có rất nhiều đội quân tiếp viện của đối phương đang lần lượt tiến đến không ngừng đi thẳng lên núi” "Tôi biết rồi, tiếp theo sau đó chắc chắn sẽ còn có đội quân tiếp viện tràn vào, bây giờ anh phụ trách đem người đi ngăn chặn đội quân đó, còn bên trong này giao cho Hoàng Long.” Lâm Thiên nói.

Trần Hạo nghe được chỉ thị, liền chạy đi chuẩn bị sắp xếp ứng chiến. “Anh Thiên, thể cục có chút không ổn, nơi này là thành phố Việt Hoàng, là địa bàn của ông Lục, nếu như không thể đối phó được ông Lục, e là đội quân tiếp viện sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó nhân lực của chúng ta sợ là khó có thể chống lại” Thạch Hàn nói. “Ừ” Lâm Thiên gật đầu.

Thật ra điều mà Lâm Thiên lo lắng không phải những người vệ sĩ trong biệt thự, suy cho cùng người ở bên trong cũng sẽ không nhiều.

Điều thực sự khiến cho Lâm Thiên lo lắng chính là kẻ địch từ dưới núi lên cứu viện!

Đúng như Thạch Hàn đã nói, nơi này là thành phố Việt Hoàng, là địa bàn của ông Lục, tất cả nhân lực trong tay anh cộng lại ít nhất là có đến ba hay bốn nghìn người, thậm chí còn nhiều hơn, nếu như tất cả đội quân tiếp viện đều đến cứu trợ, thì như vậy sẽ khiến cho Lâm Thiên và những người mà Lâm Thiên đưa tới đều sẽ rơi vào tình trạng vô cùng nguy hiểm.

Thế nên Lâm Thiên nhất định phải tóm được ông Lục, trước khi càng nhiều đội quân tiếp viện tiến đến.

Trong biệt thự. “Ông Lục, đối phương có quá nhiều người lại có trang bị đầy đủ, nhân lực chúng ta không đủ, bên ngoài sân biệt thự không giữ được nữa rồi” Một tên đầu trọc hốt hoảng chạy đến báo cáo với ông Lục. “Thế cửa biệt thự đóng chưa? Người của đối phương chưa vào được biệt thự đúng không?” Ông Lục vội vàng dò hỏi. “Cửa đã đóng rồi, không có ai vào được. Tên đầu trọc đáp. “Thế thì tốt.” Ông Lục thở hắt ra một hơi.

Cửa biệt thự là do ông Lục đặc biệt đặt làm, vô cùng kiên cố.

Hơn nữa vào lúc thi công ngôi biệt thự này, ông Lục đã tính đến vấn đề kẻ thù sẽ tìm đến tận nhà để trả thù, vì thế nên vào lúc thi công cũng làm rất kiên cố, giống như lô cốt vậy.

Chỉ cần cửa biệt thự đóng lại, thì sẽ không có chỗ nào có thể tiến vào nội bộ của biệt thự được, trừ phi có vũ khí loại nặng, trừ phi có thiết bị nổ mìn, nếu không thì căn bản sẽ không thể nào vào được biệt thự của ông ta. “Tao đã triệu tập toàn bộ nhân lực lên núi ứng cứu, hiện tại chúng ta chỉ cần ở trong biệt thự chờ đội quân tiếp viện tới là được.” Ông Lục vừa nói vừa bưng tách trà nóng lên nhấp một ngụm, trông rất thư thái.

Sau khi đặt tách trà xuống, ông Lục cười lạnh nói: “Đây là địa bàn của chúng ta, bọn họ thế mà lại có cái lá gan đó, dám đến sào huyệt của tạo để tấn công tạo ư, thật sự cho rằng tạo là người dễ bắt nạt sao? Tao có thể ở trong cái thành phố Việt Hoàng này phát triển được đến địa vị này, không phải lăn lộn một cách uống công đậu, hôm nay tất cả bọn khốn kiếp chúng mày sẽ phải chết”

Bên ngoài biệt thự.

Mấy đợt người lên núi cứu trợ trước đó, lúc này đây đang giao đấu với anh em do Trần Hạo dẫn dắt đến ngăn cán.

Bởi vì người tới cứu trợ còn chưa nhiều, thêm việc người của Lâm Thiên có trang bị đầy đủ, bọn họ hiện tại đang được chiếm lợi thế.

Tuy nhiên, khi đội quân tiếp viện của đối phương càng ngày càng nhiều thì họ sẽ bị lâm vào tình cảnh không hay. Anh Long người phụ trách tấn công biệt thự, lúc này đây đang vội vội vàng vàng từ trong sân biệt thự chạy ra ngoài. “Thế nào rồi? Cuộc tấn công bên trong như thế nào?” Lâm Thiên vội vàng dò hỏi. “Anh Thiên, trong sân đã được anh em chiếm hết rồi, nhưng mà, nhưng mà cửa biệt thự đã đóng lại, cánh cửa rất kiên cố. Các anh em không thể phá ra được, hơn nữa các anh em đã mò hết xung quanh biệt thự, nhưng vẫn không thể tìm được chỗ đi vào nội bộ bên trong biệt thự, ngôi biệt thự này cứ giống như là lô cốt vậy.” Anh Long sốt ruột nói. “Ồ?” Lâm Thiên cau mày.

Kế hoạch ban đầu của Lâm Thiên là lợi dụng sự phòng thủ yếu kém của biệt thự, trước khi đội quân tiếp viện hùng hậu của đối phương tiến đến, liền có thể đi công phá biệt thự tóm bắt lấy ông Lục.

Thế nhưng, hiện tại xem ra việc công kích biệt thự không hề thuận lợi. “Thạch Hàn, Bạch Hổ, chúng ta đi vào xem thế nào” Lâm Thiên nói.

Tiếp theo sau đó, Lâm Thiên trực tiếp dẫn theo Thạch Hàn và Bạch Hổ tiến vào trong sân biệt thự. “Anh Thiên.” “Anh Thiên”

Sau khi đi vào sân biệt thự, tất cả các anh em trong sân đều hành lễ chào Lâm Thiên.

Lâm Thiên quét mắt nhìn xung quanh, có khoảng chừng hai ba mươi cái xác chết nằm trong sân nhà.

Bởi vì người của Lâm Thiên đều mặc bộ đồ chống bạo động, vì thế nên rất dễ dàng phân biệt được, hai ba mươi cái xác chết này, tất cả đều là mặc áo 3 lỗ màu đen.

Những người áo 3 lỗ màu đen này rõ ràng đều là vệ sĩ của ông Lục.

Ngoài ra còn có khoảng hai mươi vệ sĩ đã đầu hàng, hai tay ôm đầu ngồi xổm trong sân nhà, đang được người của Lâm Thiên trông giữ.

Lâm Thiên vừa đi về phía trước vừa hỏi nói: “Hoàng Long, số thương vong của anh em chúng ta ra sao?" “Anh Thiên, bên chúng ta có đồ chống bạo động, cộng với việc nhân số của chúng ta nhiều, nên chiếm được lợi thế tuyệt đối, trong số anh em của chúng ta không có ai chết cả, chỉ là có một số người bị thương nặng, còn người bị thương nhẹ thì vẫn chưa được thống kê” anh Long nói. “Tốt!” Lâm Thiên gật đầu.

Trong lúc nói chuyện, Lâm Thiên cùng nhóm người của anh đã đi tới trước cửa biệt thự.

Lâm Thiên nhìn thoáng qua cái cánh cửa này, xem ra thật sự rất kiên cố.

Trong chuyến đi này, Lâm Thiên đã thật sự không tính tới vấn đề phá cửa, cho nên cũng không chuẩn bị bất kỳ thiết bị phá cửa nào. “Thạch Hàn, Bạch Hổ, hai người có cách nào phá được cánh cửa này không?” Lâm Thiên hỏi nói. Người bình thường nhất định không thể phá được cánh cửa này, bây giờ chỉ có thể hi vọng hai người bọn họ có thể nghĩ ra được cách nào nữa không. “Tôi sẽ thử xem sao. Thạch Hàn nói.

Sau khi nói xong, Thạch Hàn lùi lại sau vài bước, rồi sau đó lấy đà chạy về phía cửa biệt thự. “Bùm.”

Sau khi Thạch Hàn xông tới cửa biệt thự, liền dùng sức đá mạnh vào cửa biệt thự một cái, cửa biệt thự rung lên, đồng thời phát ra một tiếng động lớn.

Sức lực của Thạch Hàn lớn như thế nào, Lâm Thiên đã từng nhìn thấy, thanh thép cũng có thể bẻ gãy được. Thế nhưng, cú đá này của Thạch Hàn, chỉ để lại một lỗ lõm trên cánh cửa mà thôi, chứ không phá được cánh cửa đó.

Nếu như đổi thành cánh cửa chống trộm bình thường. Với cú đá này của Thạch Hàn, tuyệt đối có thể phá được cánh cửa ra. “Cánh cửa này quả nhiên kiên cố” Lâm Thiên không khỏi lẩm bẩm nói. “Thêm một lần nữa"

Thạch Hàn không bỏ cuộc, lần này lùi ra xa hơn, sau đó lấy đà tung thêm một cú đá nữa. “Bùm!

Lại có một tiếng động lớn vang lên, Thạch Hàn lại để lại thêm một lỗ lõm trên cánh cửa.

Tiếp theo sau đó, Thạch Hàn tiếp tục.

Thạch Hàn liên tục thử đến hơn mười lần, mặc dù cánh cửa đã có chút biến dạng, nhưng vẫn không thể phá được cánh cửa ra.

Kế hoạch của Lâm Thiên hoàn hảo như vậy, kết quả lại bị một cánh cửa ngăn lại. Lúc này Trần Hạo, người phụ trách chỉ huy ngăn chặn đội quân tiếp viện, đang vội vàng chạy vào đây. “Trần Hạo, thế nào rồi? Lại xảy ra tình huống nào sao?” Lâm Thiên nhìn thấy vẻ mặt của anh ta không ổn, liền vội vàng dò hỏi. “Anh Thiên, đội quân tiếp viện của đối phương không ngừng tiến tới, đang càng ngày càng nhiều, hiện tại đã có hơn một nghìn người rồi, trên nhân số đã là gấp đôi anh em của chúng ta ở bên ngoài, hơn nữa còn không ngừng có thêm người cứu trợ đang tiến vào.” Trần Hạo nói.

Trần Hạo khựng lại một chút, sắc mặt anh ta trở nên nghiêm trọng, rồi tiếp tục nói: “Mặc dù các anh em có được đầy đủ trang bị, nhưng nếu như đối phương đến quá nhiều người, các anh em đã bắt đầu có chút không chống đỡ được nữa, nếu cứ tiếp tục chiến đấu như thế này, e là các anh em của chúng ta sẽ bị thương vong nặng nề”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.