Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 616




Sau khi Lâm Thiên nghe Lưu Thân báo cáo, sắc mặt của anh ngay lập tức trở nên âm trầm.

“Lưu Thân, hiện tại chúng ta đã đập vào đí bao nhiêu tiền?” Lâm Thiên mở miệng hỏi.

"Hôm qua đã tiêu 7 nghìn tỷ, hôm nay dự định sẽ tiêu 10 nghìn tỷ. Hai ngày đầu tiên là liều thuốc nặng, tôi dự định trong một tuần sẽ tiêu 35 nghìn, nếu theo như kế hoạch ban đầu, cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị chắc chắn có thể được đưa trở lại đúng hướng, thậm chí nó sẽ còn có thể cao hơn mức bình thường, nhưng bây giờ lại đang có người cố tình gây rối, kế hoạch của chúng ta đã hoàn toàn bị phá vỡ." Lưu Thân nói.

"Mặc dù không biết là ai, nhưng nếu như bên kia muốn chơi, vậy chúng ta sẽ tiếp đãi bọn họ đến cùng, không cần biết phải bỏ ra bao nhiêu tiền, anh cứ tăng lên cho tôi, 35 nghìn tỷ không đủ, vậy thì 70 nghìn tỷ, 100 nghìn tỷ, nhất định phải kéo về đúng quỹ đạo ban đầu cho tôi, nếu như bọn họ còn có thể đánh thắng tôi, vậy thì cái tên Lâm Thiên này của tôi sẽ bị viết ngược!" Lâm Thiên híp mắt một cái, lạnh lùng nói.

Muốn đọ độ đập tiền với Lâm Thiên anh? Tài sản 700 nghìn tỷ của Lâm Thiên không đơn giản chỉ là để trang trí thôi đâu?

Điều mà Lâm Thiên sợ nhất chính là anh sẽ càng tiêu tiền tàn nhẫn hơn so với bất kỳ người nào khác!

“Tôi hiểu rồi, Anh Thiên!” Lưu Thân đáp.

Sau khi cúp điện thoại.

“Xem ra, bây giờ có người thật sự đang làm gì đó, khốn kiếp, rốt cuộc là ai đây!” Cha của Triệu Linh tức giận nói.

“Nếu như tôi đoán không nhầm, rất có thể chính là cha con nhà họ Đỗ.” Ông nội Triệu vẻ mặt ngưng trọng nói.

Triệu Linh cũng gật đầu nói:

"Đúng vậy, con cũng nghĩ như vậy. Cha con nhà họ Đỗ có thể vốn dự định sẽ giành được quyền kiểm soát tập đoàn Triệu thị của chúng ta, bây giờ bọn họ nhìn thấy giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị chúng ta tăng lên mãnh liệt như vậy, nhất định là không phục cho nên mới tìm cách gây rối!"

“Cha con nhà họ Đỗ? Bọn họ là ai?” Lâm Thiên hỏi.

"Cha con nhà họ Đỗ đều là doanh nhân ở Trung Châu. Bọn họ muốn lợi dụng đợt khủng hoảng lần này của tập đoàn Triệu thị để dùng 22 nghìn tỷ cổ phiếu cứu tập đoàn Triệu thị làm điều kiện giành quyền kiểm soát tập đoàn, sau đó lấy công việc kinh doanh của nhà họ Đỗ, đưa đến tỉnh Tây Xuyên." Ông nội Triệu nói.

"Đến từ Trung Châu sao? Tôi e rằng bọn họ không biết, bọn họ chỉ biết nhận hàng và nghĩ đến việc kinh doanh ở tỉnh Tây Xuyên, mà không nghĩ đến việc đa hỏi qua là tôi có đồng ý hay không chưa?" Lâm Thiên híp mắt lẩm bẩm nói.

Vùng Trung Châu tiếp giáp với vùng Tây Nam.

"Lâm Thiên, tôi biết rất rõ ràng tình hình của cổ phiếu của chúng ta bây giờ, với đòn đánh lén của bọn họ, giá cổ phiếu của chúng ta vừa mới tăng lên được một chút lại trở nên vô cùng bất ổn, những người đang nắm giữ cổ phiếu thấy giá cả hiện tại cũng phù hợp nên mới bán tháo ra với số lượng lớn như vậy, muốn kịp thời ngăn chặn việc lỗ vốn, nhưng việc bán tháo quy mô lớn như vậy sẽ một lần nữa khiến cho gái cổ phiếu Tập đoàn Triệu thị chúng ta giảm giá mạnh, muốn ổn định thị trường chứng khoán lần nữa thì cần phải bỏ ra một số tiền lớn hơn trước rất nhiều, nếu không thì thôi quên đi, tôi sẽ trao quyền kiểm soát của tập đoàn Triệu thị cho cha con nhà họ Đỗ bọn họ vậy.” Ông nội Triệu nói.

Ông nội Triệu không muốn khiến cho Lâm Thiên phải tiêu tốn quá nhiều tiền, trong lòng của ông ta hiện tại đang rất băn khoăn, trước đây toàn bộ tập đoàn Triệu thị đều bị nhà họ Phạm cướp đi, là Lâm Thiên giúp bọn họ đoạt về sau đó hoàn trả lại đầy đủ, cho nên ông nội Triệu đã nợ Lâm Thiên một ân tình rất lớn rồi.

“Ông nội Triệu, ông đừng lo lắng, bất kể kẻ ác nhân nào đang gây chuyện, tôi có lòng tin đảm bảo giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị sẽ sớm trở lại thời kỳ đỉnh cao!” Giọng điệu của Lâm Thiên mười phần kiên định.

Bên kia.

Trong phòng tổng thống của một khách sạn ở Kim Đô.

Cha con nhà họ Đỗ đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.

"Cha, hiệu quả đang rất tốt. Chúng ta đập 2500 tỷ vào đó kéo cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị đi xuống, điều này rất dễ dàng khiến những người sở hữu cổ phiếu đều hoảng sợ, khiến cho giá cổ phiếu lại giảm mạnh một lần nữa! Bây giờ tập đoàn Triệu thị chắc chắn đang rất tuyệt vọng rồi, ha ha ha!" Người đàn ông đeo chiếc kính gọng vàng mỉm cười nói.

Trên khuôn mặt người đàn ông bụng phệ nở một nụ cười mãn nguyện.

"Đám người Tập đoàn Triệu thị muốn chơi tâm địa gian giảo? Nằm mơ đi! Lần này, nếu như bọn họ muốn cứu vãn lại giá cổ phiếu, thì cũng phải bỏ ra một lần ít nhất là năm sáu tỷ vào đó một lúc, nhưng nếu tập đoàn Triệu thị của ông ta có thể kiếm ra được một số tiền lớn như vậy, chắc chắn đã không phải đến cầu xin chúng ta hợp tác rồi."

Người đàn ông bụng phệ nói, bưng cái ly trên bàn lên nhấp một ngụm, nở một nụ cười trên môi.

Sau khi đặt cốc xuống, người đàn ông bụng phệ nhấc chân cười nói:

"Hiện tại chúng ta chỉ cần ngồi chờ đợi là được, đợi tập đoàn Triệu thị tới thỉnh cầu chúng ta, cầu xin chúng ta cùng ông ta ký kết thỏa thuận, đến lúc đó chúng ta còn có thể đưa ra những yêu cầu quá đáng một chút, mà không sợ nhà họ Triệu bọn họ không đồng ý. Ha ha ha!"

“Không đúng, cha, cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị, làm sao… lại đột nhiên tăng vọt lên rất mãnh liệt!” Người đàn ông đeo kính vàng kêu lên.

"Làm sao có khả năng! Đừng có đùa giỡn loại chuyện như vậy với cha, với tình huống hiện tại, muốn khiến cho cổ phiếu của tập đoàn Triệu tăng vọt, nhà họ Triệu của ông ta cho dù có bán nhà hay bán xe đi chăng nữa, bây giờ chỉ sợ cũng không thể gom góp đủ được nhiều tiền như vậy!" Người đàn ông bụng bự cười nói.

“Cha, con không đùa, là thật!” Người đàn ông đeo kính màu vàng vừa nói, vừa đưa điện thoại cho người đàn ông bụng bự.

Sau khi nhìn thấy tình hình cổ phiếu trên điện thoại, sắc mặt của người đàn ông bụng bự đột nhiên thay đổi: "Chuyện này... có chuyện gì đang xảy ra? Vậy mà thật sự là tăng trở lại rồi! Cái này một lần muốn tăng trở lại cũng phải tiêu tốn ít nhất là 15 20 nghìn tỷ mới có thể tăng lên đó? Nhà họ Triệu của ông ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!" Người đàn ông bụng bự sắc mặt tràn đầy kinh hoàng.

“Cha, đây chắc chắn không phải là tiền do tập đoàn Triệu thị có được. Chẳng lẽ là nhà họ Triệu đã thương lượng thành công với nhà đầu tư nào, và những nhà đầu tư khác cũng đang âm thầm giúp đỡ nhà họ Triệu?” Người đàn ông đeo kính gọng vàng nói.

"Thế nhưng cha hoàn toàn vẫn không nhận được tin tức gì cả, nhà họ Triệu vẫn đang đàm phán với các nhà đầu tư nào khác mà!" Người đàn ông bụng bự kinh ngạc nói.

Người đàn ông đeo kính vàng nói: “Sẽ không phải là ông nội Triệu đột nhiên tìm được người đến giúp đỡ rồi chứ?"

“Có thể lắm, nhưng bất kể là như thế nào, cho dù là ai đang giúp đỡ tập đoàn Triệu thị, chúng ta đã đập nhiều tiền như vậy vào đó, cho nên chúng ta tuyệt đối không thể dễ dàng kết thúc như thế này được!” Người đàn ông bụng bự kiên quyết nói.

“Vậy tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?” Người đàn ông đeo kính vàng vội hỏi.

Người đàn ông bụng bự cười lạnh nói:

"Tính theo tình hình hiện tại, cứ một lần chúng ta bỏ ra 3500 tỷ để gây rối, bên kia sẽ phải bỏ ra ít nhất là trên dưới 20 nghìn tỷ để bù đắp, chơi kiểu này, chắc chắn là chúng ta đang có lợi thế lớn hơn, nếu đã như vậy tôi sẽ chơi tới cùng với ông ta. Xem xem ai chịu đựng được lâu hơn! Chúng ta xem ông ta còn có thể cầm cự được bao lâu, sau đó lập tức đập vào thêm 7 nghìn tỷ nữa!"

“Yes sir!” Người đàn ông đeo kính gọng vàng cười đáp.

"Ngoài ra, bỏ tiền ra mua một số tin tức để tạo ra một số tin tức và dư luận tiêu cực cho Tập đoàn Triệu thị đi, để thị trường chứng khoán của tập đoàn Triệu thị bị đánh giá thấp hơn, tự nhiên sẽ lại gây ra một đợt tụt dốc dữ dội hơn!" Người đàn ông đeo kính gọng vàng cười lạnh nói.

“Cha, thủ đoạn này thật cao tay!” Người đàn ông đeo kính vàng giơ ngón tay cái lên.

Ở bên kia, nhà của Triệu Linh.

Ông nội Triệu mời Lâm Thiên về nhà ăn trưa, cũng là để cảm ơn vì Lâm Thiên đã giúp đỡ tập đoàn Triệu thị lần này.

Ông nội Triệu mời cơm khó có thể từ chối, cộng thêm sự kỳ vọng của Triệu Linh, Lâm Thiên rất tự nhiên mà tiến về phía trước.

Nhà họ Triệu, trong phòng ăn.

Lâm Thiên ngồi một bên Triệu Linh.

“Lâm Thiên, lần này cậu lại cứu lấy tập đoàn Triệu thị của chúng tôi một lần nữa, với tư cách là chủ tịch tập đoàn Triệu thị, tôi dù sao cũng muốn mời cậu một ly.” Ông nội Triệu tự mình cầm chén lên nói.

"Ông nội Triệu đừng khách khí, lúc trước khi con mới tới Kim Đô, con đường vẫn còn gặp rất nhiều khó khăn, tập đoàn Triệu thị lúc đó đã giúp đỡ con không ít, phần ân tình này còn luôn ghi nhớ trong lòng, Lâm Vân con từ trước đến nay luôn là loại tích thủy chi ân thành suối tuôn tương báo, bây giờ tập đoàn Triệu thị gặp khó khăn, tất nhiên con sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.” Lâm Thiên mỉm cười nâng ly rượu lên.

Ngay sau đó, cả hai cùng nhau uống rượu.

Sau khi uống cạn chén này.

"Lâm Thiên, bây giờ nghĩ lại đi, tốc độ phát triển của cậu thật sự quá nhanh. Lúc trước cậu ở đây tranh giành quyền thừa kế tập đoàn Hoa Đỉnh, sau khi tôi tiếp xúc với cậu vài lần, ngay lập tức tôi đã biết cậu không phải là kiểu vật trong ao, về sau chắc chắn sẽ có rất nhiều đất dụng võ, nhưng tôi không chỉ đánh giá cao tốc độ phát triển của cậu, mà còn là cả thực lực của cậu, lúc trước tôi quả nhiên đã không nhìn lầm.” Ông nội Triệu cười nói.

Đương nhiên, Ông nội Triệu cũng đã từng nghe nói một chút về những chuyện của Lâm Thiên ở Hà Nội, đương nhiên ông biết rõ ràng Lâm Thiên hiện tại lợi hại như thế nào.

Ông nội Triệu cảm thấy rất may mắn vì ngay từ đầu ông đã chọn giúp đỡ Lâm Thiên, nếu không thì bây giờ sẽ khó có khả năng Lâm Thiên sẽ giúp đỡ ông khi tập đoàn Triệu thị đang gặp khó khăn.

“Ông nội Triệu quá khen.” Lâm Thiên khiêm tốn cười.

“Ngoài ra, tôi cũng chúc hai người các con luôn hạnh phúc, ngọt ngào.” Ông nội Triệu cười nói.

Sau khi Lâm Thiên và Triệu Linh nghe được lời này, cả hai người bọn họ đều nhìn nhau mỉm cười.

"Ông nội Triệu, đừng lo lắng, con sẽ đối xử tốt với Triệu Linh.” Lâm Thiên cười nói.

Triệu Linh cũng ngượng ngùng cúi đầu, nhưng trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

Đúng lúc này, quản gia nhà họ Triệu vội vàng đi vào, vẻ mặt rất lo lắng.

"Phúc, có chuyện gì mà vội vàng hấp tấp như vậy, bây giờ tôi đang chiêu đãi khách quý" Ông nội Triệu nói.

“Ông chủ, không xong rồi, trên thị trường đột nhiên xuất hiện rất nhiều tin tức tiêu cực về nhà họ Triệu chúng ta, vu khống nhà họ Triệu!” Quản gia sốt sắng nói.

"Cái gì?"

Ông nội Triệu vẻ mặt vốn đang đang mỉm cười, nghe được tin tức đột nhiên cau mày lại.

Quản gia vội vàng cầm trong tay vài tờ báo.

"Đây là tin tức trên báo, còn có nhiều tin tức vu khống trên điện thoại di động, bây giờ người ta đang chửi bới dữ dội hơn cả những chuyện tầm phào bình thường nữa!" Người quản gia nói.

Người quản gia vừa nói, vừa mở điện thoại lên lật lại vài mẩu tin tức tiêu cực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.