Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 580




Lâm Thiên cùng Tần Thi đến nhà hàng lớn Cung Phúc Long.

Trên đường đi, Lâm Thiên còn có một cuộc điện thoại với Như Tuyết ở thành phố Bảo Thạnh.

Quả thật từ khi đến Hà Nội đến nay, Lâm Thiên thường xuyên dành một ít thời gian cho Như Tuyết, Phạm Minh Tú gọi điện thoại và nhắn tin hỏi thăm lẫn nhau và vẫn luôn giữ liên lạc.

Lâm Thiên tính toán, chờ thêm vài ngày nữa về tỉnh Tây Xuyên để thăm họ, trong lòng của Lâm Thiên thật sự rất nhớ bọn họ, cũng như có thể đi thăm những người bạn khác ở thành phố Bảo Thạnh.

...

Bên kia.

Nhà Kurokawa.

Nhà Kurokawa ở Hà Nội tọa lạc ở nơi tấc đất tấc vàng, tổng diện tich hơn ba nghìn mét vuông, lối kiến trúc mang đậm phong cách cổ xưa của người Nhật Bản, bước vào nhà Kurokawa, giống như từ một thành phố ồn ào náo nhiệt, như đi vào một nơi tiên cảnh.

Kurokawa Sawa đang ngồi chồm ngỗm trên mặt đất, đang thể hiện công phu pha trà, đây là tư thế ngồi tiêu chuẩn của các nước Nhật Bản thời xưa.

Thực tế, Kurokawa Sawa chính là người gốc Hoa, chẳng qua vợ ông là người Nhật Bản, con gái của ông chính là con lai, nhưng tất cả thói quen của ông ngày nay đều là thói quen của người Nhật Bản.

Ngay lúc này, con gái của ông là Kurokawa Nako vội vàng đi tới.

“Cha, con đã nghĩ rất lâu, con cảm thấy ngoài việc hợp tác với tập đoàn Vân Thiên, chúng ta vẫn còn có một biện pháp khác, đó chính là thử nghiệm thành phần chất lỏng của nước thần tiên dạng uống, sau đó tự mình điều chế, chuyện này tốt hơn nhiều so với tập đoàn Vân Thiên, tất nhiên sẽ không bị người khác kiểm soát.” Kurokawa Nako nói.

Kurokawa Nako biết rõ, cô đã đánh mất cơ hội hợp tác với tập đoàn Vân Thiên, cô muốn nhân sự kiện này để tranh thủ công lao chỉ có thể nghĩ đến biện pháp khác, đây chính là biện pháp mà cô đã nghĩ ra.

Hai mắt của Kurokawa Sawa phát sáng, đồng thời để chén trà trong tay xuống, nhìn Kurokawa Nako vui vẻ nói:

“Biện pháp như thế này, Nako, con tranh thủ thời gian đem hai viên nước thần tiên dạng uống đi cho người ta thí nghiệm đi!”

Đương nhiên Kurokawa Sawa biết rõ, cho dù bọn họ có thể hợp tác thành công với tập đoàn Vân Thiên, hàng cung cấp dựa vào tập đoàn Vân Thiên, mức giá cũng do tập đoàn của họ định đoạt. Đến lúc đó lợi nhuận của tập đoàn Vân Thiên rất lớn, còn của bọn ông thì ít, quan trọng nhất là, còn bị tập đoàn Vân Thiên quản lý.

Nếu như bọn ông có thể xét nghiệm ra được thành phần, hơn nữa tự mình điều chế ra sau đó mang đi tiêu thụ thì tất cả tiền kiếm được đều là của bọn họ, lại không bị người ta quản lý.

Cho nên nói, nếu quả thật có thể tự mình điều chế, tuyệt đối sẽ tốt hơn gấp nhiều lần so với việc hợp tác với tập đoàn Vân Thiên.

“Được! Con đi ngay đây!” trên mặt của lộ ra dáng vẻ Kurokawa Nako tươi cười.

Sau khi Kurokawa Nako ra khỏi phòng.

“Anh, trong đám chúng ta cuối cùng thì ai có thể dành được quyền thừa kế bây giờ khó mà nói được.” Môi của Kurokawa Sawa nở ra một nụ cười lạnh lẽo.

...

Bên kia, Lâm Thiên và Tần Thi đang ngồi trên xe, đi vào cổng lớn của nhà hàng lớn Cung Phúc Long.

Trên đường Lâm Thiên đã hỏi, hôm nay là sinh nhật của Hàn An Lôi sẽ tổ chức tại nhà hàng lớn Cung Phúc Long,

“Lâm Thiên, hôm nay anh ngàn vạn lần đừng làm tôi mất mặt, tôi mang anh đến, là để cho anh giúp tôi kiếm chút mặt mũi, hiểu không.” Tần Thi nói.

Trước đó lần thứ nhất tại tiệc cơm ở nhà hàng lớn Cung Phúc Long, Hàn An Lôi ngộ nhận Lâm Thiên là bạn trai của Tần Thi, cho nên lúc này Tần Thi dứt khoát mang Lâm Thiên đến.

“Yên tâm đi, hôm nay tôi đã tắm, cũng đã thay quần áo xong.” Lâm Thiên phủi phủi bộ âu phục trên người mình, nụ cười tươi trên mặt.

Ngay sau đó, Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào xương quai xanh của Tần Thi.

“Làm gì vậy? Lưu manh!” Tần Thi vội vàng che lồ ng ngực của mình lại.

Lâm Thiên cười khổ nói: “Cô đừng đoán bậy, tôi chỉ nhìn xem là cô có vòng cổ hay không mà thôi, không nghĩ đến cô lại đeo cái dây chuyền làm bằng ngọc bích này, nó không giống những chiếc cô đeo trước kia, cái sợi dây chuyền trân châu rất đắt.”

Hiện tại sợi dây chuyền đeo trên cổ của Tần Thi, đúng là sợi dây được đấu giá trong buổi tiệc cơm hôm trước, Lâm Thiên dùng 1 tỷ mới lấy được sợi dây ngọc bích đó.

Lâm Thiên tưởng rằng, Tần Thi sẽ không mang nó, dù sao cái sợi dây này giá trị thực tế của nó chỉ có mấy trăm triệu.

Hơn nữa lúc trước Tần Thi đã từng nói, cái này muốn đem đi cho em họ, hiện tại Lâm Thiên không nghĩ đến Tần Thi lại mang nó.

Biết rõ, lúc trước Tần Thi đeo chiếc vòng cổ bằng trân châu giá trị lên tới mấy tỷ!

“Tôi thấy mang cái vòng cổ trân châu ấy rất mệt mỏi, đổi một chút không được sao.” Tần Thi bĩu môi nói.

“Được, được, được, đương nhiên là được, dù sao cũng là của cô, chỉ cần cô vui vẻ là được.” Lâm Thiên cười nói.

“Đừng nói nhảm nữa, chúng ta vào đi.” Sau khi Tần Thi nói xong liền dẫn Lâm Thiên đi vào.

Hoàng hậu ở lầu hai của nhà hàng.

Hàn An Lôi và bạn trai Kurokawa Koro đứng ở cổng của nhà hàng.

“Ơ, em gái Tần Thi tới rồi, hoan nghênh hoan nghênh.” Hàn An Lôi tươi cười hoan nghênh.

“Tần Thi, rốt cuộc hôm nay bạn trai của cô cũng đã thay quần áo, không dễ dàng.” Khuôn mặt tươi cười của Kurokawa Koro nhìn chằm chằm Lâm Thiên.

Ngay sau đó, lời nói của Kurokawa Koro chuyển đổi, nói một cách cười nhạo:

“Có điều, vẫn chỉ là một kẻ hôi hám nhỉ?”

“Anh Koro, cái này gọi là... bỏ hành lá vào mũi heo rồi giả làm voi!” Tóc đỏ đứng bên cạnh mỉm cười nói.

Tên tóc đỏ này chính là một đứa em trung thành của Kurokawa Koro.

“Haha, tóc đỏ, chuyện này cậu ví von rất thỏa đáng!” Kurokawa Koro cười haha.

“Ha ha ha!” Sau khi Hàn An Lôi nghe xong, liền che miệng bật cười.

Những người đứng bên cạnh của che miệng cười trộm.

Sau khi Tần Thi nghe được, sắc mặt trở nên lúng túng, dù sao Lâm Thiên cũng theo cô đến, cười nhạo Lâm Thiên cũng giống như đang cười nhạo cô.

Ngược lại sắc mặt của Lâm Thiên vẫn không thay đổi, bộ dạng không có chút nào là thẹn quá hóa giận.

“Kurokawa Koro, bây giờ anh châm chọc tôi càng ngày càng lợi hại, ngày mai anh sẽ càng hối hận, nhớ kĩ lời của tôi.” Mặt của lâm Thiên cười cười nhìn chằm chằm vào Kurokawa Koro.

Lâm Thiên biết rõ, ngày mai Kurokawa Koro sẽ đến tìm mình để bàn về chuyện hợp tác, cho nên Lâm Thiên mới nói như vậy.

“Cái gì? Tôi hối hận? Ha ha, tôi Kurokawa Koro không biết cái gì là hối hận!” Kurokawa Koro cười haha.

“Tốt thôi, mời em gái Tần Thi nhanh vào bên trong, tôi còn muốn tiếp đãi khách khứa khác, không thể đưa cô vào được.” Bộ dạng dương dương đắc ý của Hàn An Lôi tươi cười.

“Lâm Thiên, chúng ta đi.”

Sau khi Tần Thi nói xong, cũng đã sắp bước vào trong.

Lúc này sắc mặt của Tần Thi lộ ra vài phần khó coi.

“Tần Thi, lúc nãy cũng không trách cô làm cho tôi mất mặt, trái lại, tôi mới là người bị hại, bởi vì cô có ân oán với Hàn An Lôi, nên hai người bọn họ mới mở miệng châm chọc tôi.” Lâm Thiên buông tay nói.

“Thật sự làm tôi tức chết mà!” Tần thi tức giận giậm chân.

“Cô yên tâm đi, Kurokawa Koro đã có hẹn trước với tôi, ngày mai anh ta muốn thay nhà Kurokawa đến tìm tôi để bàn chuyện hợp tác, đến lúc đó, chính là lúc tôi dạy dỗ anh ta.” Lâm Thiên vừa cười vừa nói.

“Mặc kệ, hôm nay anh phải giúp tôi hả giận, đánh phủ đầu ra oai với bọn họ, không phải anh có rất nhiều chiêu sao? Tôi tìm anh giúp tôi đến đây chính là thay tôi trút giận.” Tần Thi dậm chân nói.

“Được, được, được, nhìn tôi xử lí.” Lâm Thiên bất đắc dĩ nói.

Khi đang trò chuyện, Lâm Thiên và Tần Thi liền tiến vào bên trong.

Đây là nơi có rất nhiều chỗ ngồi, bên trong đã có rất nhiều người, nam nữ ăn mặc điều rất chỉnh tề và xinh đẹp, những người này ăn mặc rất xinh đẹp, đều là thế hệ giàu có thứ hai trong giới thượng lưu.

Đa số bọn họ đều là bạn bè của Hàn An Lôi, còn một phần là bạn bè của Kurokawa Koro.

Dù sao thời gian mà Kurokawa Korog dạo chơi trong nước không nhiều lắm, cho nên cũng không có nhiều bạn bè.

“Cô hai Tần Thi đến rồi!”

“Chị Thi!”

Sau khi Tần Thi cùng Lâm Thiên đi vào, những công tử và các tiểu thư nhao nhao thi nhau đến chào hỏi.

Dù sao thân phận bối cảnh của nhà họ tần vẫn ở đó.

Kurokawa Koro và Hàn An Lôi không sợ Tần Thi, là bởi vì thân phận bọn họ là người ngoại quốc, được nước Nhật Bản bảo vệ, nhà Kurokawa ở Nhật Bản lại có chút ảnh hưởng, nếu như nhà họ Tần dám đụng đến bọn họ, chính là khơi mào cuộc tranh chấp.

Nhưng đám nhà giàu đời thứ hai này rất sợ nhà họ Tần với Tần Thi.

Bất quá, không có kẻ nào trong bọn họ có thể nhận ra Lâm Thiên, vẫn là câu nói kia, đại vị của bọn họ quá thấp, có khả năng cha mẹ của bọn họ chưa một lần nhìn thấy Lâm Thiên, biết rõ Lâm Thiên và nhà họ Lâm.

Chẳng qua là Tần Thi rất thản nhiên, cùng Lâm Thiên tìm vị trí để ngồi xuống.

Đối với tần Thi mà nói, cha mẹ những người này nhìn thấy cô còn khách khí, cung kính, chứ nói chi là bọn họ.

Sau khi Lâm Thiên và Tần Thi ngồi vào chỗ của mình, tiếng nghị luận nho nhỏ trong phòng cũng xuất hiện.

“Cái tên ngồi cùng với tiểu thư Tần Thi là ai vậy?”

“Nhìn anh ta đi với Tần Thi đi gần như vậy, không phải là bạn trai của Tần Thi chứ?”

“Tôi biết, ngày hôm trước ở nhà hàng lớn Cung Phúc Long có hội đấu gia, bọn họ ngồi gần nhau, lúc ấy Hàn An Lôi còn nói với chúng tôi tên đó là bạn trai của Tần Thi.”

“Thật sự là bạn trai của Tần Thi, nhưng tên này rất lạ mắt, chắc không phải là giàu, lớn lên cũng bình thường, cũng không giống như người có bản lĩnh, làm sao Tần Thi có thể tìm một người như vậy làm bạn trai? Thật sự không thể nghĩ ra.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.