Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 569




Quản lý hôm nay vừa nghe được những truyền kì của vị ông Lâm này, trước tiên là trong trận đấu ngầm dưới đất hôm qua, trấn áp mọi người, thậm chí đánh bại Bạch Vân Các, khiến bát đại gia tộc và Bạch Vân Các đều cúi đầu.

Sau đó trong buổi công bố của sáng hôm nay, công bố dung dịch nước thần tiên dạng uống, làm cho đám người có máu mặt điên cuồng cướp đoạt, ngay cả ông Tần cũng đích thân đến nơi cổ vũ.

Đây là sự tồn tại trâu bò thế nào!

Trước đó quản lý còn cho rằng, Lâm Thiên chính là một kẻ đất bất đắc dĩ chực ăn chực uống, ông ta nằm mơ cũng không ngờ tới, Lâm Thiên lại là ông Lâm trong truyền thuyết!

“Anh... Anh Lâm, lúc trước, thái độ phục vụ của tôi không tốt, ngài... ngài đừng so đo với loại rác rưởi như tôi nhé.” Quản lý mặt đầy kinh hãi, giọng nói đều đang run rẩy.

“Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, nhà vệ sinh ở đâu rồi chứ?” Lâm Thiên bình thản nói.

“Đương nhiên... Đương nhiên! Anh Lâm, tôi đích thân đưa ngài đi.” Thái độ quản lý cực kì cung kính.

Tốc độ đưa món ăn lên của nhà hàng này, ngược lại vô cùng nhanh.

Lúc Lâm Thiên đi vệ sinh quay lại, đồ ăn đã tiếp tục được dọn lên.

Lúc ăn được một nửa cơm, quản lý lại tới ghế lô.

“Cô Tần, anh Lâm, tối nay nhà hàng có một buổi đấu giá nhỏ, hai vị có hứng thú không ạ?” Quản lý mặt đầy vẻ tươi cười.

Nhà hàng lớn Cung Phúc Long là nhà hàng số một số hai ở Hà Nội, khách sạn không chừng sẽ tổ chức một ít, buổi đấu giá quy mô nhỏ để góp vui.

Cấp bậc của loại buổi đấu giá này, cơ bản không thể so sánh được với buổi đấu giá cấp cao, nhưng cũng sẽ có vài món đồ hay ho.

“Đấu giá sao? Được thôi!” Tần Thi trực tiếp đồng ý.

Tuy bình thường Tần Thi lạnh lùng, nhưng từ trong xương tủy cô ấy vẫn thích sự náo nhiệt.

“Vâng ạ, nửa tiếng nữa buổi đấu giá sẽ bắt đầu, địa điểm ngay trên lầu, trước khi bắt đầu, hai vị tùy lúc có thể đi lên.” Quản lý nói.

Trải qua hơn mười phút, sau khi Lâm Thiên và Tần Thi ăn như bình thường, liền đi lên lầu tham gia buổi đấu giá quy mô nhỏ của Cung Phúc Long.

Vừa tiến vào hội trường buổi đấu giá, liền đụng mặt với oan gia Hàn An Nguyệt của Tần Thi, cô ta vẫn ở cạnh bạn trai mình như cũ, còn có thêm mấy người trẻ tuổi, nhìn dáng vè đều là cô chủ ngàn vàng, công tử bột.

Mấy người đó giống như Hàn An Nguyệt, đều là cậu ấm cô chiêu, Lâm Thiên không quen họ, bọn họ cũng không quen Lâm Thiên.

Tuy hôm qua Lâm Thiên tham gia trận đấu ngầm dưới đất, cùng với buổi công bố ngày hôm nay, khiến danh tiếng Lâm Thiên được lan truyền rộng.

Nhưng, người có thể vào hội trường đều là những người có máu mặt, còn những kẻ trước mắt này căn bản không có tư cách tiến vào trận đấu, không có tư cách tham dự buổi công bố hôm nay Lâm Thiên tổ chức, bọn họ không quen anh cũng là chuyện thường tình.

“Yo Tần Thi, cô cũng cùng bạn trai tới tham gia đấu giá hả.” Hàn An Nguyệt cười nói.

“Các vị, tôi giới thiệu cho mấy người một chút, anh này chính là bạn trai mới của Tần Thi.” Hàn An Nguyệt chỉ vào Lâm Thiên, che miệng.

Hàn An Nguyệt vừa dứt lời, mấy cậu ấm cô chiêu đều chầm chậm nhìn về hướng Lâm Thiên.

“Hi hi, thằng nhóc này xem có vẻ quá bình thường rồi nhỉ?”

“Cô Tần Thi sao lại tìm một loại mặt hàng này làm bạn trai.”

“Thằng nhóc này ăn mặc nghèo hèn thì thôi, trên người còn có mùi, không biết là đồ quê mùa từ đâu tới, cũng dám tới vòng xã hội thượng lưu này, thật là đáng bị người cười nhạo!”

“Thật là ứng với một câu nói cổ, củ cải trắng đều để heo ăn rồi.”

Mấy cậu ấm cô chiêu đều đang thảo luận, ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Thiên cũng mang theo sự khinh thường.

Sau khi Tần Thi nghe mọi người thảo luận, sắc mặt cô ta cũng không dễ nhìn, dù gì Lâm Thiên cũng là đồng hành của cô ta, như vậy cũng khiến cô ta bị chê bai, khiến mặt mũi của cô không nhịn được giận.

“Vẫn là anh yêu nhà tôi đẹp trai, gia thế lại tốt, còn biết thương người, người đàn ông như vậy, có đốt đèn tìm cũng khó thấy.” Hàn An Nguyệt khoác tay bạn trai Kurokawa Koro của cô ta, dáng vẻ đầy hạnh phúc.

Khách quan mà nói, Kurokawa Koro này đúng là trông đẹp trai đấy, hơn nữa còn biết ăn diện, làn da cũng được chăm sóc rất tốt.

Kurokawa Koro này nhìn Lâm Thiên, lắc đầu nói:

“Dùng câu nói của các người mà nói, cậu chính là một cái loại người nghèo xơ nghèo xác, ếch ngồi đáy giếng cũng bày đặt trèo cao?”

Lâm Thiên ngờ tới cái tên Kurokawa Koro này sẽ mở miệng châm biếm chính mình.

Nhưng Lâm Thiên không tỏ ra tức giận, mà còn nở nụ cười nhìn anh ta, nói:

“Kurokawa Koro, nghe nói anh là con lai nhỉ, bố anh là người Hoa quốc, mẹ anh là người Nhật Bản, trong người anh rõ ràng có nửa lớn dòng máu của người Hoa quốc, lại muốn làm một con chó Nhật Bản, còn lấy tên chó Nhật, nói thật thì, cái loại tạp chủng như anh, thật không xứng đứng ở trên đất nước chúng tôi.”

Lúc nhỏ Lâm Thiên thường nghe các cụ giảng giải, cuộc chiến tranh tàn ác vô nhân đạo Nhật phát động với Hoa quốc mười mấy năm trước, cho nên Lâm Thiên luôn khó chịu với người Nhật Bản từ tận xương tủy,

Lâm Thiên càng không ưa loại người như Kurokawa Koro này, rõ ràng là dòng máu của người Hoa quốc, lại muốn làm quân bán nước.

Loại người này mà ở trong trận chiến mấy chục năm về trước xem, chính là Hán gian!

“Nhóc con, cậu tìm chết!”

Sau khi Kurokawa Koro nghe lời của Lâm Thiên, trên mặt ngay tức khắc hừng hực lửa giận, cùng lúc vung nắm đấm lên, dáng vẻ như muốn đấm Lâm Thiên.

Kurokawa Koro ghét nhất người khác nói anh ấy là loại tạp chủng.

“Muốn ra tay à? Nếu muốn thì tôi sẽ chiều.” Trên mặt Lâm Thiên là một nụ cười tự tin.

Tần Thi thấy vậy, vội vàng bước lên trước một bước, nói: “Kurokawa Koro, đây là Hà Nội, nếu anh động tay đánh người trước, tôi sẽ không để yên đâu.”

Tần Thi tuy bình thường luôn gai mắt Lâm Thiên, nhưng bây giờ cô ấy dù gì cũng cùng Lâm Thiên đứng trên cùng một chiến tuyến, mà đối phương còn là oan gia cũ của cô ấy, cô ấy đương nhiên phải giúp Lâm Thiên nói chuyện.

Sau khi Kurokawa Koro nghe được, sắc mặt có hơi thay đổi.

Mãi cho tới khi bạn trai mình bây giờ khó lùi khó tiến, Hàn An Nguyệt mới vội vàng tiến lên phía trước kéo Kurokawa Koro, nói:

“Anh yêu ơi, Tần Thi là bạn tốt với em, đánh nhau với bạn trai của cô ấy, chẳng phải là sẽ tổn hại tới tình bạn giữa em với cô ấy sao.”

Kurokawa Koro cũng mượn cớ này, trừng mắt với Lâm Thiên, nói:

“Cậu nhóc, coi như cậu có mệnh dẫm cứt chó, nể tình vợ chưa cưới của tôi và Tần Thi, tôi tha cho cậu.”

“Ha, là anh có mệnh dẫm cứt chó mới đúng.” Lâm Thiên lắc đầu cười.

Bởi vì nếu thật sự động tay, có một điểm Lâm Thiên có thể đảm bảo, Kurokawa Koro này không chết cũng tàn phế!

“Tần Thi, chúng mình là bạn bè, nếu đã tham gia buổi đấu giá, vậy cùng ngồi nha.” Mặt Hàn An Nguyệt mang theo nụ cười dối trá.

Tần Thi vốn hơi không muốn, nhưng cô ấy chợt suy nghĩ lại, nếu bản thân không đồng ý, chẳng phải là khiến Hàn An Nguyệt cảm thấy cô ấy sợ rồi?Cô ấy hãi rồi?

Nghĩ tới vế sau, Tần Thi bướng bỉnh hiếu thắng, ngay lúc này cười đồng ý nói:

“Được thôi.”

Thế là, Tần Thi và Lâm Thiên, cùng với mấy người Hàn An Nguyệt ngồi thành một hàng.

Cả một hội đấu giá, cũng đã có những vị khách khác ngồi rồi.

Sau khi ổn định chỗ ngồi.

“An Nguyệt, anh Kuro, hôm nay hai người vừa mới về nước, chắc chắn không biết gió tanh mưa máu gần đây ở Hà Nội đâu nhỉ, xảy ra vài chuyện lớn.” Một cậu công tử bột trong số đó nói.

Một cô gái đi cùng cũng vội phụ họa: “Đúng đúng đúng, gần đây Hà Nội xuất hiện một nhân vật gọi là anh Lâm, khiến cho tình hình ở Hà Nội đều loạn cả lên rồi.”

Chuyện gần đây về Lâm Thiên, đã truyền thành gió trong lòng Hà Nội rồi, thậm trí còn lan tới trong nhân dân, trở thành chủ đề để nói chuyện của mọi người khi rảnh rỗi.

Hơn nữa dưới sự thổi phồng của mọi người, lan truyền ngày càng thái quá.

“Hôm nay về, lúc xuống máy bay cha tôi đã gọi điện cho tôi, để nếu tôi gặp vị anh Lâm này, tốt nhất không được mạo phạm, cái người anh Lâm này, thực sự lợi hại như vậy?” Hàn An Nguyệt nghi hoặc hỏi.

“Đó là đương nhiên, vị anh Lâm này, trước hết là đánh đấm khắp nơi trong trận đấu ngầm dưới đất, khiến cho toàn bộ bát đại gia tộc cúi đầu, cái này thì thôi đi, anh ta còn chủ động khiêu chiến, trực tiếp đánh bại Bạch Vân Các, quả thực là đánh cho Bạch Vân Các phải cúi đầu.”

“Càng lợi hại hơn là, người này lại phát minh một loại thuốc thần, tên gọi là dung dịch nước thần tiên dạng uống, sau khi uống xong đảm bảo có thể chữa trăm bệnh, có thể trực tiếp tăng cường thể chất, làm cho bao nhiều nhà giàu, người có máu mặt ở Hà Nội của chúng ta đều tự mình đi cướp đoạt!”

Mấy cậu ấm cô chiêu cậu một câu tôi một câu, nói rất hăng say, đây chính là chủ đề nói chuyện của bọn họ!

“Có thể chữa bách bệnh? Thực sự có thuốc thần thế cơ? Thật hay giả thế!”

Hàn An Nguyệt rõ ràng hơi không dám tin, cô ta cũng coi như thấy nhiều biết rộng, nhưng từ trước tới nay chưa từng nghe nói trên thế giới có thuốc thần như thế, cho dù là sự phát triển của Nhật Bản cũng chưa từng nghe nói qua.

“Chị An Nguyệt, đây chắc chắn là thật đấy! Bởi vì đám người quyền thế cấp cao ở Hà Nội đều tự mình thử thuốc rồi, em nghe nói sau khi bọn họ thử xong, ai ai cũng đều bị làm cho kinh ngạc đã thất thố ngay lúc đó! Sau đó liền tiến hành cướp đoạt điên cuồng!”

“Nhưng số lượng thuốc này lại cực kì có hạn, rất nhiều người có máu mặt đều chẳng đoạt được bao nhiêu, căn cứ theo giá chợ đen hiện nay đã tới mức 700 triệu một phần thuốc rồi, bây giờ có mang tiền cũng không mua được!”

“Nghe nói các nhà quyền thế cấp cao của Hà Nội vì muốn mua thuốc mà đã làm quen với Lâm Thiên, chủ động chắp nối quan hệ với Lâm Thiên, anh ta bây giờ đã nắm giữ mười phần lực lượng cực kỳ đáng sợ.”

“Quan trọng nhất là, ông Tần tự mình tới nơi, cổ vũ cho anh ta!”

Mọi người tôi một câu cô một câu, nói rất là kịch động.

“Nếu nói như vậy thì, trong tay vị anh Lâm này có thuốc thần như vậy, đây chính là cơ hội làm giàu đó! Nếu nói như vậy, Hà Nội chúng ta lại xuất hiện một nhân vật lớn.” Hàn An Nguyệt kinh ngạc nói.

“Chuyện này tôi cũng nghe qua rồi, bố tôi trước kia từng gọi điện cho tôi, nói muốn tìm anh Lâm này đàm phán hợp tác, bố tôi muốn lấy quyền đại diện độc quyền và quyền tiêu thụ số thuốc này ở Nhật Bản.” Kurokawa Koro nói.

Ngừng một chút, Kurokawa Koro cười rồi tiếp tục nói:

“Người có tiền ở Nhật Bản rất nhiều, chỉ cần có thể đàm phán hợp tác được, đến lúc đó nhà họ Kurokawa chúng ta, cũng có thể mượn cớ này kiếm được một khoản lớn, thậm chí còn có thể dựa vào số thuốc này, khiến nhà Kurokawa tôi, trở thành gia tộc đỉnh cao của Nhật Bản.”

Dù gì công dụng của thuốc này cũng quá mạnh, sẽ khiến rất nhiều người nổi tiếng đổ xô vào.

Chỉ cần nhà họ Kurokawa của anh ấy lấy được quyền đại diện, liền có thể sử dụng số thuốc đó để làm đại diện độc quyền ở Nhật Bản, quyền tiêu thụ, lôi kéo các mối quan hệ lớn.

“Thật sao? Nếu như vậy, vậy thì quá tốt rồi!” Hàn An Nguyệt kích động nói.

“Duy nhất một vấn đề, chính là quyền đại diện sợ rằng không dễ đàm phán.” Kurokawa Koro nói.

“Này sợ cái gì, chỉ cần có quyền lợi đủ lớn, thái độ rộng rãi hơn, không tin không đàm phán được, vị ông Lâm này tiêu thụ số thuốc, không phải vì tiền đâu nhỉ.” Hàn An Nguyệt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.