Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 562




“Cái gì? Một nửa?” Gia chủ nhà họ Chu sửng sốt.

Nhà họ Chu của ông ta dốc hết tâm huyết rất nhiều năm mới có thể phát triển đến tình trạng như hiện nay, vậy mà bây giờ anh vừa mở miệng đã muốn nửa nhà họ Chu của ông ta. Gia chủ nhà họ Chu đương nhiên là không muốn đồng ý rồi.

“Không thể quyết định như vậy được! Lâm Thiên, nhà họ Chu tôi có thể xin lỗi đã là sự nhượng bộ lớn nhất rồi. Mặc dù bây giờ cậu vênh váo nhưng nhà họ Chu chúng tôi cũng phải chịu thua! Nếu thật sự cá chết lưới rách thì ai cũng đều thấy khó chịu thôi!” Gia chủ nhà họ Chu hung dữ nói.

Lâm Thiên nhíu mày: “Đừng có nói hươu nói vượn ở đây với tôi, ngược lại còn muốn uy hiếp tôi sao? Nếu đã không đáp ứng điều kiện của tôi thì mau biến đi! Còn ai sống ai chết thì cứ nhìn mà xem!”

“Con trai, chúng ta đi thôi!”

Gia chủ nhà họ Chu dẫn Chu Tuấn rời đi ngay lập tức, bọn họ hiển nhiên không thể giao ra nửa nhà họ Chu được.

Sau khi hai cha con nhà họ Chu rời đi.

Lâm Thiên lại xoay người nhìn hai người Công Tôn Phong Vân.

Sau khi hai người cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên, khóe mắt khẽ giật giật, hai người họ biết rõ 80% là Lâm Thiên muốn tìm họ để tính nợ đây mà.

“Gia chủ nhà họ Công Tôn, cậu Phong Vân, tôi thấy hai người cũng nên cuốn xéo ra ngoài giống như nhà họ Chu đi. Muốn tôi mời hai người cuốn xéo ra ngoài hay hai người muốn tự mình cuốn xéo?” Lâm Thiên bình tĩnh nhìn hai người họ.

Trong mắt Lâm Thiên, Công Tôn Phong Vân của trước đây là một đối thủ khó giải quyết, bởi vì quyền thế và năng lực tiềm tàng của Công Tôn Phong Vân ở Hà Nội còn lớn hơn cả nhà họ Chu.

Ban đầu Công Tôn Phong Vân có thể dễ dàng đánh bại Lâm Thiên trong cuộc chiến giành móng tay giả ở cửa hàng đồ cổ.

Sau khi hai cha con Công Tôn Phong Vân nghe thấy những lời của Lâm Thiên, sắc mặt bọn họ trở nên tái nhợt, vẻ mặt vừa không cam lòng vừa bất lực!

Anh ta đường đường là người của gia tộc Công Tôn, là gia tộc có sự tồn tại xếp đầu tiên trong bát đại gia tộc, có oai phong lẫm liệt, tiếng tăm lẫy lừng ở Hà Nội. Mà bây giờ lại sắp bị Lâm Thiên đuổi ra ngoài!

“Con trai, chúng ta đi!”

Gia chủ nhà họ Công Tôn biết rõ nếu tiếp tục ở lại đây thì cũng sẽ chỉ bị Lâm Thiên làm nhục thôi, tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Sau đó, gia chủ nhà họ Công Tôn và Công Tôn Phong Vân đi ra ngoài.

Lúc đi tới trước mặt Lâm Thiên, gia chủ nhà họ Công Tôn dừng chân lại.

“Lâm Thiên, chiến thắng của cậu ngày hôm nay chỉ là tạm thời thôi. Gia tộc Công Tôn tôi sẽ không dễ dàng gục ngã như vậy đâu. Chúng ta cứ đợi mà xem, xem xem ai mới là người cười đến cuối cùng!” Ngữ khí của gia tộc Công Tôn đầy lạnh lùng.

“Được thôi, chúng ta cứ đợi mà xem ai có thể cười đến cuối cùng.” Một nụ cười lạnh lùng âm hiểm xuất hiện trên khóe miệng của Lâm Thiên.

Gia chủ nhà họ Công Tôn không nói thêm gì nữa mà trực tiếp dẫn con trai ông ta bước nhanh ra ngoài.

Sau khi cha con nhà họ Chu và cha con nhà họ Công Tôn rời khỏi.

“Mọi người, nếu như cứt chuột đã được quét sạch rồi thì chúng ta tiếp tục cuộc họp báo thôi.” Lâm Thiên mở miệng tuyên bố.

Sau đó, Lâm Thiên xoay người dặn dò Lưu Thân:

“Lưu Thân, đi lấy hai chai nước thần lại đây.”

Lưu Thân gật đầu, sau khi nhanh chóng chạy đến chỗ tiêu thụ hàng hóa, lấy hai chai dung dịch nước thần tiên dạng uống đưa cho Lâm Thiên.

“Ông Tần, đây là loại thuốc tôi cho ra vào hôm nay, dung dịch nước thần tiên dạng uống. Uống thuốc nước này vào có thể nâng cao sức khỏe, hơn nữa còn có thể chữa khỏi các loại bệnh nghi nan, trị cả bách bệnh. Đặc biệt phù hợp với những người có sức khỏe kém, uống vào sẽ thấy hiệu quả ngay.”

Lâm Thiên vừa nói vừa phát hai chai nước thần cho ông Tần và Tần Thi mỗi người một chai.

“Lâm Thiên, anh đang khoác lác đấy à? Chẳng phải đây cũng chỉ là một chai dung dịch lỏng thôi à, có thể thần thánh như vậy sao? Lại còn trị cả bách bệnh?” Tần Thi cầm lấy chai dung dịch nước dạng uống, lắc đầu cười hỏi.

“Tôi chưa từng nghe nói qua về loại dược liệu có tác dụng mạnh như vậy. Cho dù là nước Mỹ có hệ thống y học tân tiến nhất cũng chưa từng nghe qua việc có thể nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc mạnh như vậy.” Ông Tần cầm chai dung dịch nước dạng uống nói.

Rất nhiều người sau khi nghe xong những lời đó đều cười thầm, bởi vì lúc trước họ cũng nghĩ giống như vậy, họ tin rằng chỉ có sau khi cô cả nhà họ Tần và ông Tần thử qua thì chắc chắn cũng sẽ kinh ngạc giống như họ thôi.

Ở hiện trường.

“Ông Tần, thuốc hiệu quả như thế nào, thì ông cứ thử một chai là biết được thôi.” Lâm Thiên khẽ cười.

Vệ sĩ đứng sau lưng ông Tần liền tiến lên trước nhắc nhở nói:

“Ông Tần, những thứ bên ngoài không thể tùy tiện ăn bậy bạ được, cẩn thận trúng độc!”

Với thân phận của ông Tần, mỗi lần ra khỏi cửa, nước bên ngoài cũng không thể uống bậy bạ được nói gì đến thử thuốc.

Tần Thi cũng nói: “Thuốc làm sao có thể tùy tiện thử được, chưa kể có tác dụng phụ nghiêm trọng gì thì phải làm sao? Huống hồ đây cũng chỉ là một loại thuốc mới, hiệu quả còn chưa được thị trường kiểm nghiệm.”

Lâm Thiên cười: “Hiệu quả của loại thuốc này đã được các ông chủ có mặt ở đây kiểm nghiệm qua rồi. Đương nhiên, nếu cô cả Tần không muốn thử thì tôi cũng có thể thu hồi lại. Dù sao những ông chủ đang có mặt ở đây cũng đang cần gấp, tôi không phải băn khoăn về việc bán.”

Lâm Thiên vừa nói vừa lấy lại chai nước thần trong tay Tần Thi.

Lúc này, các chủ Bạch Vân Các bước lên phía trước và nói:

“Ông Tần, cô Tần, hiệu quả của loại thuốc này quả thực là thần kỳ như lời Lâm Thiên đã nói, thậm chí còn hơn vậy nữa. Hiệu quả thuốc do đích thân tôi thử nghiệm qua, nên tôi có thể lấy mạng mình ra để đảm bảo.”

“Ồ? Nếu các chủ đã nói như vậy rồi thì tôi sẽ thử xem sao.” Ông Tần nói.

Ông Tần biết chắc các chủ Bạch Vân Các tuyệt đối sẽ không có gan lừa gạt ông ta đâu. Hơn nữa ông ta đã chừng này tuổi rồi cũng có còn sống được bao nhiêu ngày nữa đâu thì sợ gì chứ?

“Ông nội, chuyện này…”

Rất rõ ràng rằng Tần Thi có hơi lo lắng, dù sao sức khỏe của ông nội cô ấy bây giờ cũng rất yếu, lỡ như có tác dụng phụ nào khác thì cô ấy sợ ông nội cô ấy sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

“Không sao cả.” Ông Tần phất phất tay.

Sau đó, ông Tần dùng đôi tay run rẩy của mình cầm chai dung dịch nước thần tiên dạng uống này lên rồi uống!

Sau khi nước thần xuống bụng, trong phút chốc có một nguồn năng lượng tinh túy sáng sủa tỏa ra khắp người ông Tần.

Vốn dĩ ông Tần đang vất vả nói chuyện, nhưng lúc này, ông ta cảm giác toàn thân mình nhận được một nguồn năng lượng bổ dưỡng, làm cho ông ta có cảm giác thoải mái không thể giải thích được.

Loại cảm giác này đối với ông Tần ngày nào cũng bị bệnh tật hành hạ mà nói thì đơn giản là vô cùng tuyệt vời!

“Cái này… cảm giác thật thần kỳ! Xứng đáng là “nước thần” đấy! Thật sự là thần kỳ!” Trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn của ông Tần hiện lên vẻ hưng phấn mà lâu lắm rồi mới có.

Sau khi Tần Thi nghe được lời của ông nội mình thì trong lòng rất kinh ngạc. Lâu lắm rồi cô ta mới thấy ông nội mình lộ ra biểu cảm hưng phấn như vậy. Lâu lắm rồi cô ta mới thấy được tinh thần không ổn định lớn như vậy của ông nội mình.

“Ông nội, thật… thật sự tốt như vậy sao?” Rõ ràng là Tần Thi có chút không dám tin tưởng.

Lúc trước trong lòng Tần Thi không tin cũng không có hứng thú, nhưng khi thấy phản ứng như vậy của ông nội mình, cô ấy lại có hứng thú với “thuốc thần” này.

“Tần Thi, con thử đi là biết thôi.” Ông Tần cười nói.

Sau khi Tần Thi nghe được lời này thì nhìn Lâm Thiên.

Dù sao vừa nãy Lâm Thiên cũng đã lấy lại chai nước thần trong tay cô ta rồi.

“Lâm Thiên, đưa đây.” Tần Thi chìa tay mình ra.

“Chẳng phải cô không muốn thử sao?” Lâm Thiên cười nói.

Sau khi Tần Thi nghe được lời này thì tức giận đến giậm chân. Nếu cô ta hỏi người khác đồ gì đó, hoặc cậu ấm của một gia tộc lớn khác thì ai dám cãi lại cô ta như thế này?

Thật sự, nếu như Tần Thi không nhìn ra được Lâm Thiên là người duy nhất có thể cứu ông nội cô ta thì cô ta đã phát điên lên từ lâu rồi!

“Nhóc con, sao anh nhiều lời quá vậy, bảo anh đem qua đây thì anh cứ đem qua đây đi!” Tần Thi vừa nói vừa chìa tay ra để lấy chai nước thần trong tay Lâm Thiên.

Cùng lúc đó, Tần Thi cũng trừng mắt với Lâm Thiên đầy hung dữ, giống như đang nói với Lâm Thiên, tôi là cô cả của nhà họ Tần đấy!

Lâm Thiên cười khanh khách, sao Lâm Thiên lại thấy cô ta trừng mắt với người khác như vậy ngược lại lại có chút dễ thương nhỉ…

Lúc này Tần Thi đã lấy được chai dung dịch nước thần tiên, uống xuống rồi.

“Cái này… cái này…”

Sau khi Tần Thi cảm nhận được hiệu quả của thuốc, cả người đứng yên tại chỗ, miệng nhỏ há to ra, trên mặt tràn đầy sự kinh hãi.

Hiển nhiên, Tần Thi cũng bị chấn động bởi hiệu quả của chai dung dịch nước thần tiên dạng uống rồi. Thứ thần kỳ này đã vượt quá sự hiểu biết của cô ta rồi.

Vẫn là những câu nói đó, chỉ có những người đã thật sự dùng qua rồi mới biết loại dung dịch nước thần tiên dạng uống này kỳ diệu tới mức nào, loại cảm giác đó thật không sao tả xiết được!

“Thế nào hả cô gái, hiệu quả của thuốc không làm cô thất vọng chứ? Bây giờ đã tin lúc nãy tôi không khoác loác rồi chứ?” Trên mặt Lâm Thiên vẫn mang theo nụ cười nhìn Tần Thi.

“Cái này… cái này là do anh nghiên cứu chế tạo ra sao?” Tần Thi vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Thiên.

“Đúng thế, tất cả nước thần đều do chính tay tôi tạo ra, cũng chỉ có một mình tôi mới có thể tạo ra thế giới này thôi.” Hai tay Lâm Thiên buông xuống, bình tĩnh trả lời.

Sau khi Tần Thi nghe câu trả lời của Lâm Thiên, cô ta thấy ánh mắt của Lâm Thiên hơi thay đổi. Người đàn ông này có thể nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc thần kỳ này sao?

Ông Tần cũng hưng phấn không chịu nổi mà khen ngợi nói:

“Thuốc này chắc chắn là một bước tiến lớn trong nền y học nước Hoa của chúng ta. Nếu cái này được truyền bá ra nước ngoài thì chắc chắn nó sẽ khiến cả thế giới ngạc nhiên! Nước Hoa chúng ta có xuất hiện thuốc thần rồi!”

Trong lòng ông Tần cũng cực kì hiểu rõ giá trị của loại thuốc này đáng kinh ngạc biết bao nhiêu!

Sau đó, ông Tần nhìn Lâm Thiên hỏi:

“Bạn nhỏ Lâm Thiên, cậu nói giúp tôi hồi phục sức khỏe là dựa vào việc uống cái này sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.