Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 454-456




454: À… Vẫn Tốt

Cô ấy vẫn tưởng rằng Lâm Thiên đang ở thành phố Bảo Thạnh, làm chủ tịch ở chi nhánh Bảo Thạnh của tập đoàn Tỉnh Xuyên.

“Mấy ngày nay tôi vẫn ổn.

” Lâm Thiên trả lời một câu.

“Lâm Thiên, gần đây anh với Như Tuyết có ổn không?” Tô Bảo Nhi cười hỏi.

Lúc trước là do tin tức Lâm Thiên ở bên Như Tuyết làm cho Tô Bảo Nhi vô cùng kinh ngạc.

“À… vẫn tốt.

” Lâm Thiên chỉ có thể cười cười gật đầu.

“Như Tuyết là một cô gái tốt.

Anh phải quý trong cô ấy đấy nhé.

” Tô Bảo Nhi bày ra một nụ cười.

“Tô Bảo Nhi, chúng ta,… chúng ta thực sự là không có khả năng hay sao?” Lâm Thiên khẽ cắn môi, hỏi một câu.

Lâm Thiên từ chối Triệu Linh, là bởi vì giữa mình và Triệu Linh không hề xảy ra bất cứ chuyện gì, vì vậy Lâm Thiên không thể nào có bất cứ quan hệ gì với cô ấy.

Nhưng mà Tô Bảo Nhi thì khác, giữa Lâm Thiên và Tô Bảo Nhi, đã từng có quan hệ.

Hai bên đều là giao lần đầu tiên cho đối phương.

“Anh nghĩ gì vậy, anh đã là người có bạn gái rồi mà!” Tô Bảo Nhi bĩu môi liếc xéo Lâm Thiên một cái.

Lúc này, sau khi đi vệ sinh xong, Dịch Vị lại vào phòng.

“Dịch Vi, bạn trai chị có tới không?” Tô Bảo Nhi mở miệng hỏi.

“Anh ấy mới gọi điện thoại cho chị, năm phút nữa là đến rồi.

” Dịch Vi nói.

Sau khi Dịch Vi ngồi xuống.

“Tô Bảo Nhi, sau khi em live trên Caqi Live, cái ông giàu có “Cha mày Lục công tử kia” đến phòng trực tiếp Caqi Live tặng quà cho em à?” Dịch Vị hiếu kỳ hỏi.

“Không có.

” Tô Bảo Nhi lắc đầu.

“Vị có tiền kia giúp đỡ cô như vậy, theo lí thuyết cũng sẽ đến Caqi Live tặng quà cho cô chứ.

Sau lại đột nhiên biến mất rồi, lạ thật đấy.

” Dịch Vị cảm thán một câu.

Dừng lại một chút, Dịch Vị lại tò mò mà hói: “Tô Bảo Nhi rm nói xem, Bigo Live thất bại có phải là liên quan đến vị nhà giàu “Cha mày Lục công tử” kia không? Trên mạng đang truyền là chuyện Bigo Live đột nhiên thất bại liên quan đến anh ta, thậm chí anh ta là nhà sản xuất nữa.

“Tôi cũng không biết.

” Tô Bảo Nhi lắc đầu.

Sau khi Lâm Thiên nghe thấy vậy, liền giả vờ không biết mà cười nói: “Mọi người nói “Cha mày Lục công tử” kia là ai vậy?”

“Là một ngôi sao livestream, đã từng giúp tôi, tôi còn trực tiếp cảm anh ta nữa, giúp tôi rất nhiều, lúc đầu tôi nổi tiếng được trên Bigo Live là nhờ anh ta gửi 1520 siêu hỏa đấy, sau đó cũng giúp tôi rất nhiều.

” Tô Bảo Nhi nói với Lâm Thiên.

“1520? Tô Bảo Nhi cô đang tỏ tình tôi hả?” Lâm Thiên giả vờ kinh ngạc.

Tô Bảo Nhi vội vàng giải thích: “Lâm Thiên, anh đừng có nghĩ bậy, hơn nữa tôi đối với anh ta chỉ là lòng cảm kích mà thôi, không có bất cứ ý gì khác đâu.

Sau khi Tô Bảo Nhi giải thích xong, cô ấy cũng cảm thấy hối hận khi đã giải thích cho anh, cô ấy cũng không phải người yêu của Lâm Thiên, sao lại phải giải thích cơ chứ?”

Nhưng mà những lời nói ra, là giọt nước tràn ly, không thể thu trở về.

Dịch Vi thấy vậy, vội vàng nói: “Tô Bảo Nhi, sao em phải giái thích với cậu ta làm gì, nếu như phải chọn thì cô cứ chọn vị nhà giàu kia đi, còn với dánh vẻ của cậu ta ngoài việc lợi dụng tiền của em, căn bản không giúp được em chút nào.

Tô Bảo Nhi chỉ cười cười, không có trả lời.

Lâm Thiên cũng không thèm để ý Dịch Vi.

“Tô Bảo Nhi, tôi đi vệ sinh trước đã.

Sau khi Lâm Thiên nói xong, liền đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Lâm Thiên vừa đu ra khỏi phòng chưa đến một phút, một người đàn ông trung niên bụng phệ lại đẩy cửa ra.

“Em yêu à anh đến rồi đây.

Sau khi Dịch Vi nhìn thấy người đàn ông trung niên kia, vội vàng đứng dậy cười tươi, ôm chầm lấy người đàn ông trung niên đấy.

Ngay sau đó, Dịch Vi nhanh chóng giới thiệu cho Tô Bảo Nhi: “Tô Bảo Nhi, đây là bạn trai của chị, Trần Đức Viễn, làm kinh doanh.

Nếu như mà Lâm Thiên còn ở trong này, Lâm Thiên nhìn qua một cái tuyệt đối nhận ra được Trần Đức Viễn.

Bởi vì, ông ta chính là người đàn ông bụng phệ xảy ra mâu thuẫn với Lâm Thiên ở trên máy bay.

“Chào anh, tôi tên là Tô Bảo Nhi, là bạn của Dịch Vi.

” Tô Bảo Nhi lễ phép mà chàu hỏi với anh ta.

455: Oan Gia Ngõ Hẹp

Người đàn ông bụng phệ kia nhìn thấy Tô Bảo Nhi, cả người ông ta liền ngây ra một lúc, bởi vì Tô Bảo Nhi thực sự quá đẹp!

“Tô Bảo Nhi, chào… chào cô!” Người đàn ông bụng bự vội vàng cười mà chào hỏi với Tô Bảo Nhi, trong mắt chợt lóe ra một tia sáng.

“Anh yêu à, hôn nay trên đường anh đến đây có thuận lơi không?” Dịch Vi mở miệng hỏi.

“Đừng nhắc đến nữa, nhắc tới liền thấy tức giận, hôm nay trên máy bay gặp một tên khốn, dám ném điện thoại của anh vào trong chén nước, làm mất cả đơn hàng trăm triệu của anh!” Vẻ mặt người đàn ông bụng phệ vô cùng tức giận.

“Sao cơ? Còn có chuyện như vậy nữa hả? Vậy anh yêu, sao anh lại không bắt đền anh ta?” Dịch Vi vội vàng hỏi.

“Tên nhóc đấy sợ anh trả thù, vì vậy đã chuồn rất nhanh, vừa xuống máy bay liền không thấy người đâu nữa.” Người đàn ông bụng phệ nói.

Người đàn ông bụng phệ thực sự muốn trả thù Lâm Thiên, nhưng mà sau khi máy bay hạ cánh, ông ta liền chạy đến nhà vệ sinh, đợi ông ta đi xong, thì người trên máy bay cũng xuống hết rồi.

Ông ta nghĩ về chuyện tệ hại trên máy bay hôm nay, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng tức giận.

“Đừng để anh gặp lại tên nhóc kia một lần nữa, nếu không anh chắc chắn sẽ dạy dỗ tốt tên đó!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.

Tiếp đó người đang ông bụng phệ ngồi xuống.

“Tô Bảo Nhi, cô làm công việc gì vậy?” Người đàn ông bụng phệ nở một nụ cười hèn hạ mà nhìn về phía Tô Bảo Nhi.

“Anh yêu à, Tô Bảo Nhi cũng là người nổi tiếng trên mạng đấy, còn làm cả ngôi sao ca nhạc nữa, người theo đuổi cũng không ít đâu, anh đừng có mà suy nghĩ lung tung nữa!” Dịch Vị trừng mắt nhìn người đàn ông bụng phệ.

“Anh chỉ hỏi một chút thôi mà, anh có em rồi, sao lại còn nghĩ lung tung được nữa chứ.” Người đàn ông bụng phệ cười một tiếng.

Ngay lúc này, cánh của phòng cũng mở ra, Lâm Thiên vừa đi nhà vệ sinh xong, bước vào trong.

“Là cậu!”

Khi người đàn ông bụng phệ nhìn thấy Lâm Thiên, anh ta kinh ngạc mà trợn trừng hai mắt, anh ta không thể người được, lại có thể gặp lại được Lâm Thiên, hơn nữa còn ở chỗ này!

“Là ông?”

Lâm Thiên cũng bày ra bộ dạng kinh ngạc, đây không phải là người đàn ông bụng phệ không có văn hóa trên máy bay hay sao?

“Tên nhóc, con mẹ mày chứ, hôm nay ở trên máy bay mày chuồn nhanh lắm, giờ để tao xem mày còn chạy đi chỗ nào được nữa, ông đây gi3t chết mày!”

Người đàn ông bụng phệ vừa nói vừa nhấc ghế lên, bày ra dánh vẻ sắp đánh Lâm Thiên.

“Anh yêu à, anh đang làm gì vậy hả?” Dịch Vi vội vã ngăn cản người đàn ông bụng phệ này.

“Chính là tên nhóc này, phá hư điện thoại cảu anh, hại anh mất đơn hàng cả trăm triệu!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.

“Người lúc nãy anh nhắc đến là cậu ấy ư?” Dịch Vi cũng vô cùng kinh ngạc.

Tô Bảo Nhi cũng vội vàng đứng dậy nói: “Ông chủ Trần, anh ấy là bạn tôi, có chuyện gì có thể bình tĩnh ngồi xuống nõi chuyện không? Đừng động thủ, chắc có gì hiểu lầm trong đây.”

Tô Bảo Nhi không biết Lâm Thiên biết võ công, đương nhiên cô ấy lo lắng Lâm Thiên bị thương.

“Nể mặt Tô Bảo Nhi, trước tiên tôi không động thủ, nhưng mà tôi là nói vậy, nếu như hôm nay cậu ta không giải thích rõ cho tôi, tôi với cậu ta không xong đâu!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.

Ngay lúc này, Lâm Thiên đã đi đến, sau đó ngồi xuống.

“Dịch Vi, đây là bạn trai của cô? Khẩu vị của cô thực sự là hơi nặng đấy, ông ta chắc bằng tổi cha cô đấy nhỉ?” Lâm Thiên cười nói.

“Cậu hiểu cái gì cơ chứ, đây gọi là yêu bất chấp tuổi tác!” Giọng nói Dịch Vi kiên định.

“Ha ha, nói cao thượng như vậy, không phải chỉ là vì tiên của ông ta à.” Lâm Thiên khinh thường nói.

Trước đây Dịch Vi nhìn anh với con mắt khinh thường, Lâm Thiên đều biết rõ, Dịch Vi này và một người phụ nữ hám tiền, vì vậy tìm một người đàn ông xấp xỉ tuổi bố cô ta, cũng không kỳ lạ lắm.

Dừng một chút, Lâm Thiên tiếp tục nói: “Nhưng mà tôi thấy ông ta cũng không có nhiều tiền đâu, giỏi lắm thì tài sản có được mấy trăm triệu thôi nhỉ? Ở giữa thủ đô Hà Nội thì chả tính là cái thá gì.”

“Hà, khẩu khí của cậu lớn như vậy, cậu cũng không xem lại xem bản thân có cái gì, chỉ là người lương được mấy triệu thôi, lại dám chế giễu người mấy trăm triệu, ai cho anh dũng khí đấy hả?” Dịch Vi cười lạnh.

“Dịch Vi, đừng có nhiều lời với tên đó!” Người đàn ông bụng phệ khoát tay.

Ngay sau đó, người đàn ông bụng phệ nhìn chằm chằm Lâm Thiên, lớn tiếng nõi: “Tên nhóc, nếu như hôm nay mày muốn bước ra khỏi cánh cửa này, nhất định phải bồi thường cho tao một trăm triệu, còn phải xin lỗi nữa.'

“Nếu như tôi không làm thì sao?” Lâm Thiên cười lạnh.

“Nếu như mày không làm, hừ hừ, nói cho mày biết, tao có quen biết rất rộng, chỉ cần tao gọi một cuộc điện thoại, gọi người đến, tên nhóc như mày tàn phế chắc!” Người đàn ông bụng phệ dọa dẫm.

“Này ông bụng phệ kia, tôi thấy ông bây giờ là do bụng không thấy đau cho nên mới hung hăng càn quấy đúng không?” Lâm Thiên cười nói.

Sau khi người đàn ông bụng phệ nghe thấy thế, ngay tức khắc toàn bộ cơ bắp trên khuôn mặt đều căng lên.

“Cái gì mà đau bụng hả?” Sắc mặt Dịch Vi nghi ngờ mà hỏi.

“Không… không có gì!” Người đàn ông bụng phệ vội vàng lắc đầu.

Hôm đó ở trên máy bay, chuyện ông ta ị ra quần, đương nhiên ông ta không muốn cho Dịch Vi và Tô Bảo Nhi biết được, nếu không ông ta sẽ mất mặt mà chết!

456: Đại Sảnh Nhà Hàng.

“Đúng vậy, thực sự không có gì hết, chỉ là lúc ông ta ở trên máy bay, đã ị đùn trong quần thôi, thiếu chút nữa thành trò hề trên máy bay rồi, người đã lớn như vậy rồi, còn ị đùn, ây da, thực sự là không nói nổi mà.” Lâm Thiên lắc đầu cảm thán.

“Gì cơ?!”

Sau khi Dịch Vi và Tô Bảo Nhi nghe thấy, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tiếng theo đó, hai người dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn về phía người đàn ông bụng phệ kia.

Lúc này vẻ mặt của người đàn ông bụng phệ vô cùng xấu hổ.

“Mọi người… mọi người đừng có nghe tên nhóc này nói bừa, tên nhóc này muốn vu oan anh thôi! Rõ ràng là tên đó, tên đó mới là người ị đùn trên máy bay!” Người đàn ông bụng phệ chỉ vào Lâm Thiên.

Dễ nhận thấy ông ta muốn trả đũa.

Ông ta vừa nói xong, Dịch Vi lại khinh thường mà nhìn Lâm Thiên.

“Này cậu, cậu cũng quá ghê tởm rồi, làm ra chuyện như vậy, thế mà còn giá họa cho bạn trai của tôi, bạn trai của tôi là người như thế nào cơ chứ? Anh ấy làm sao mà làm ra loại chuyện như vậy được?”Giọng điệu Dịch Vi gay gắt nói.

Lâm Thiên nhướn mày. Lâm Thiên không ngờ tới, người đàn ông bụng phệ này lại trả đũa lại như vậy.

Lúc này người đàn ông bụng phệ lộ ra vẻ hả hê, giống như nói với Lâm Thiên, đây chính là kết quả anh đối đầu với ông ta.

“Vốn dĩ tôi không muốn lấy bằng chứng ra đâu, nhưng mà xem ra bây giờ, tôi không thể không lấy chứng cứ ra rồi!” Lâm Thiên lạnh lùng nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên trực tiếp lôi điện thoại ra, mở một đoạn video.

Lúc đó trên máy bay, điện thoại Lâm Thiên đang ở chế độ máy bay, sau khi có chuyện xảy ra, Lâm Thiên cũng tiện tay mà quay lại một đoạn.

Ngay sau đó, Lâm Thiên mở video, đặt lên bàn.

Trong video, chính là cảnh tượng người đàn ông bụng phệ này đang ị đùn. Có thể rõ ràng nhận thấy, trong quần của người đàn ông bụng phệ này, tràn đầy nước mày vàng.

Hơn nữa còn có thể nghe rõ ràng được, tiếng “Phẹt, phẹt” của người đàn ông kia

đang ị.

Cùng lúc đó còn nghe thấy tiếng phàn nàn của hành khách trên máy bay, tiếng thảo luận rôm rả.

Đây tuyệt đối là một video rất thú vị!

Sau khi Tô Bảo Nhi xem xong video, khinh bỉ mà nhìn sang người đang ông bụng phệ kia.

Ngay cả Dịch Vi cũng không nhịn được mà nôn ọe thành tiếng, sau đó dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn sang người đàn ông bụng phệ.

“Rốt cuộc là ai, hiện tại đã rất rõ ràng rồi, ông anh bụng phệ kia, chắc ông không nói là video này của tôi cũng là giả chứ?” Lâm Thiên cười lạnh, nói.

Vẻ mặt của người đàn ông bụng phệ đã đỏ chín lên, ông ta đã xấu hổ đến mức muốn chui xuống lỗ rồi.

Mặc dù Dịch Vi có chút chán ghét, nhưng vẫn vội vàng hòa giải nói: “Được rồi, được rồi, chúng ta nhanh chóng đi ăn đi.”

Về phần người đàn ông bụng phệ, ông ta âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải dạy bảo cho Lâm Thiên một bài học.

Đại sảnh nhà hàng.

Vài người đàn ông có dáng vẻ mập mạp đi vào trong nhà hàng.

“Ôi, tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lương, mọi người tới rồi!” Người quản lí đại sảnh vội nở một nụ cười tươi rói chào hỏi.

“Quản lí, tìm một phòng cho chúng tôi di.” Một ông chủ hói đầu, mang theo một chiếc cặp da ở trong nhóm đó, dáng vẻ rất ngạo mạn mà nói.

“Tổng giám đốc Lương, thật ngại quá, bây giờ là giờ ăn cơ. Phòng đã hết mất rồi, lần sau nếu như mọi người lại đến, thì cứ gọi điện thoại cho chúng tôi trước, chắc chắn sẽ giữ phòng lại cho mọi người.” Quản lí đại sảnh tươi cười nói.

“Không có, vậy thì nghĩ cách cho có đi, hôm nay tồi mời đối tác làm ăn ăn cơm, không có phòng sao được cơ chứ?” Ông chủ hói đầu kia hỏi.

“Chuyện này… “Quán lí đại sảnh lộ ra có chút phân vân.

“Sao hả? Mỗi chuyện này mà cô cũng không là được à? Nếu như cô không làm được, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông chủ của cô, chức quản lí đại sảnh này của cô cũng khỏi làm nữa!” Ông chủ hói đầu lạnh lùng nói.

“Không không không, làm được, làm được. Tổng giám đốc Lương xin hãy đợi một lát, tôi sẽ đi tìm cho ngài một phòng.” Quản lí đại sảnh nở nụ cười.

Sau đó, người quản lí đại sảnh liền quay người đi đến lễ tân.

“Quản lí, đêm nay trong mấy căn phòng ăn cơm toàn là người có lai lịch không nhỏ, bên bàn bạc chính trị cũng có, toàn những người không dễ chọc vào, nếu như bảo người ta đang ăn mà rời đi, thì hơi khó đấy.” Lễ tân nói.

“Còn phòng đơn thì đang được Trần Đức Viễn bao, cũng chỉ là một người có tài sản hơn trăm triệu.” Quản lí đại sảnh nói.

Ngay lúc này thì ai yếu hơn thì tìm người đó.

Bên trong phòng đơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.