Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 428: Giữa Sân




"Lâm Thiên, cậu đúng là vẫn còn muốn đánh bại tôi, ha ha, tôi đã nói rồi, hôm nay người thua nhất định là cậu, vốn tôi đã cho cậu cơ hội, đáng tiếc cậu không biết quý trọng, hiện tại sư tôn của tôi đã hiện thế, cho dù cậumuốn đổi ý thì cũng đã không kịp rồi!"Khuôn mặt Trần gia chủ dữ tợn nói.

"Quả nhiên là không đồng nhất, tiếp một chưởng của ta, thế nhưng vẫn chưa chết à.

"Thái thượng trưởng lão kinh ngạcnhìn chằm chằm Lâm Thiên.

Thái thượng trưởng lão vừa mới xuất một chưởng, tuy rằng là tùy ý, nhưng Hư Đan cảnhbình thường hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, thậm chí cho dù là Đan cảnh cũng có thể nhận không nổi.

"Trò khôi hài đúng là hoang đường, lần này sẽ chấm dứt, tên nhóc kia, đi chết đi!"

Thái thượng trưởng lão đột nhiên khiển trách một tiếng, đồng thời dậm chân một cái nhảy đến giữa không trung, sau đó mạnh mẽ lao xuống hướng về phía Lâm Thiên, đồng thời nắm tay đột nhiên oanh kích xuất ra mọt chưởng.

Lần trước Thái thượng trưởng lão đánh một chưởng về phía Lâm Thiênchính là dùng nội lực phóng ra ngoài.

Tuy rằng thoạt nhìn có vẻ mơ hồ, nhưng uy lực hữu hạn, loại này không thể mang đến công kích có uy lực lớn được.

Mà uy lực của một chiêu này so với vừa nãy hiển nhiên lớn hơn nhiều, chỉ cần đánh trúng Lâm Thiên, tất có thể muốnmạngLâm Thiên!

"Anh Vân!"

Ánh mắt Bàn Tử cùng Thạch Hàn đều trừng lớn, bàn tay tay nắm chặt, lo lắng không thôi nhìnLâm Thiên.

Vẻ mặt Đạo trưởng cũng lộ vẻ tái nhợt, ông ấy biết, đối mặt với một cường giả Nguyên Anh thìông căn bản không làm được bất cứ chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn!

Bọn họ biết, giờ phút này đã thời khắc mấu chốt liên quan đếnsinh tử.

Hai người đang đứng trên một đỉnh núi cách đó hơn một ngàn thước, nhìn thấy một màn này cũng đồng dạng thở dài.

Bọn họ hiểu được, ngườikhiến cho người khác Lâm Thiênkhông người nào so đượcLâm Thiên vậy mà lại chết như vậy.

Dù sao hiện tại người mà Lâm Thiênđối mặtchính là một cường giảNguyên Anh chân chính, bọn họ không thể tưởng làLâm Thiên còn có biện pháp nào mà có thể đối phó được.

Đối mặt với cường giảNguyên Anh hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chỉ có Trần gia chủ, trên mặt ông ta lộ ra nụ cườidữ tợn, còn có những thành viên của gia tộc Trầnđang vây xemchung quanh, hộ pháp, các trưởng lão đều mừng như điên bởi vìLâm Thiên lập tức sẽ chết !

Giữa sân.

"Uy lực thật cường đại!"

Nhìn Thái thượng trưởng lão đang lao xuống, đồng tử Lâm Thiênco rút.

Nắm tay của Thái thượng trưởng lão ẩn chứauy lực khiến cho Lâm Thiên cảm giác kinh hãi,cả người run rẩy!

Lâm Thiên biết rõ, bản thân anh căn bản không thể tiếp được một quyền này, nếu một quyền này đánh vào trên người mình, thì mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc này, đã đến thời khắcsống còn của Lâm Thiên.

"Cái này thì sao?Muốn giết tôi?Nằm mơ đi!"

Trong con ngươi màu đencuồn cuộn hiện lên một chút điên cuồng.

Lâm Thiên lấy tay cầm mũi kiếmXích Huyết Kiếm, sau đó mạnh mẽ dùng chút lực, ngay lập tức máu từ bàn tay Lâm Thiên chảy xuôi theo thân của Xích Huyết Kiếm.

Xích Huyết Kiếm làbảo kiếm, cho dù xưng nó là thần khí thì cũng không quá, cho nên nó biết nhận chủ, Lâm Thiênchính là chủ nhân của nó thì đương nhiên cũng có thể phân biệt được máu củaLâm Thiên.

"Ầm ầm !"

Xích Huyết Kiếm nháy mắt kịch liệtrun run, đồng thời phát ra tiếng ồnchói tai.

Nguyên bảnvạn dặm trời quang, trong nháy mắt đột nhiên mây đen cuồn cuộn dầy đặc, thiên địa đều lâm vào biến sắc.

Trong vòng phạm vi hơn hơn mười dặm nháy mắt cuồng phong nổi lên, trong nhất thời thiên hôn địa ám.

Lúc nàyXích Huyết Kiếm giống như hóa thân thành một đá nam châm.

Hoa cỏ cây cốitrong vòng phạm vi hơn hơn mười dặm đều nháy mắt héo rũ, những hoa cỏ cây cối ẩn chứasinh cơ cùng linh khí đều bị Xích Huyết Kiếm hấp thu.

"Sao lại thế này?"

Sau khi Thái thượng trưởng lãođối diện vớiLâm Thiên xuất chiêu thấy như vậy một màn, ông tavội vàng ngừng lại, trên mặt rồi đột nhiên lóe lên vẻ khiếp sợ.

Ông ta khiếp sợkhông phải thiên địađột nhiên biến sắc, mà là ông ta cảm giác được bên trong thanh kiếmtrêntayLâm Thiên kia ẩn chứauy lựccó thểkhiến cho ông ta có một loại cảm giáctim đập nhanh.

"Anh Thiên đây là đang làm gì vậy, như thế nào hoa cỏ cây cốichung quanh tất cả đều héo rũ hết!"Bạch Hổ kinh hô đứng lên.

"Vạn vật điêu linh!"Đạo trưởng cũng trừng lớn hai mắt, rung động không thôi.

"Này! ! Đây là có chuyện gì?"Trần gia chủ giống như lôi oanh điện xiết mà ngây dại.

Ông ta có thể rõ ràngcảm nhận được thiên địa đột nhiên biến sắc, cuồng phong gào thét, hoa cỏ cây cối héo rũ, đều cùng thanh kiếm Lâm Thiên trong tay kia có liên quan!

Phía trên đỉnh núi cách một ngàn thước.

Nơi người phụ nữ mặc đồ trắngđứng, vốn là bốn phía có rất nhiều hoa cỏ cây cốitươi tốt, nhưng giờ phút này tất cả đều héo rũ, điêu linh!

"Vạn vật điêu linh?Trời ạ, cậu ta đang làm gì vậy?Uy lực bên trong thanh kiếm kia chỉ cần tôiliếc mắt một cái đã cảm thấy kinh hãi đảm chiến!"Người phụ nữ mặc đồ trắng kinh hô.

"Chẳng lẽ, cậu ta muốn phản đòn?Chuyện này đúng là quá điên cuồng rôi! Đối phương chính là cường giả Nguyên Anh cảnh đó!"Lão giả cũng nhịn không được kinh hô lên.

Chiêu thức như vậy, đây là điều mà họ nghe cũng chưa tùng nghe, thấy cũng chưa tùng thấy.

Chính vì vâyh, bọn họ gắt gaonhìn chằm chằm vào chiến trường, họ muốn nhìn xem kế tiếp đến tột cùng sẽ phát sinh chuyện gì.

Phía dưới, đại môn của gia tộc Trần.

Lúc này, bên trong Xích Huyết Kiếm đã hội tụuy lực tương đối khủng bố!

Lúc này Lâm Thiênđang ngồi triệu hồi Xích Huyết Kiếm Linh!

(Xích Huyết Kiếm Linh: linh hồn của Xích Huyết Kiếm)

Kiếm này chính là thần khí, đã có được Kiếm Linh, một khi triệu hồi Kiếm Linh thì uy lực vô cùng cường đại!

Đương nhiên hạn chế cũng rất cao, thanh bảo kiếm nhiều nhất chỉ có thể triệu hồi ba lần Kiếm Linh, mỗi triệu hồi đều khiến cho Kiếm Linh bị hao tổn.

Khiến cho phẩm chất của thanh bảo kiếmnày bị hạ thấp.

Mà sau khi hồi hết ba lượt Kiếm Linh thì Xích Huyết Kiếm sẽ biến thành một thanh sắt vụn!

Cho nên, không đến vạn bất đắc dĩ, không đến thời điểm sống còn thì Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không triệu hồi Kiếm Linh.

Bởi vì dùng một lần thì sẽ ít đi một lần.

Lúc trước đánh nhau vớiTrần gia chủ, khi Lâm Thiên sắp bị thua thì vốn chuẩn bị triệu hồi Kiếm Linh giết chết gia tộc Trần.

Nhưng lúc ấy đạo trưởng xuất hiện, giúp Lâm Thiên đối phó Trần gia chủ, Lâm Thiênmới không dùng một chiêu này.

Vốn tưởng rằng hôm nay có thể tiết kiệm một chiêu, nhưng giờ phút này hiển nhiên đã đếnthời điểm vạn bất đắc dĩ.

"Xích Huyết Kiếm linh, cho ta ra!"

Lâm Thiên hét tomột tiếng, đồng thời vọt tớiThái thượng trưởng lão, xuất ra một kiếm!

"Ầm ầm!"

Một cổ uy lựccường đại nháy mắt từ bên trong Xích Huyết Kiếm lao ra, hóa thành một đạo lưu quang, giống như trời có sóng mạnh gió động, trực tiếp nhằm về phía Thái thượng trưởng lão.

"Đáng chết, đây là cái thứ gì vậy!"

Thái thượng trưởng lão đột nhiên cả kinh, ánh mắt lộ ra một tia kiêng kị.

Bởi vì bên trong đạo lưu quang kiacó ẩn chứauy lực khiến cho ông tacó cảm giác hãi hung khiếp vía!

Ông ta đường đường cường giả Nguyên Anh! Thế nhưng ông ta không dám tưởng tượng, một gã Hư Đan cảnh đánh ramột chiêu này, vì sao có thể khủng bố đến như vậy, chuyện này đã hoàn toàn đảo điênnhận thức của ông ta, đảo điênnhận thức của mọi người!

Nhưng mà, lúc này căn bản không có thời gian để Thái thượng trưởng lão nghĩ nhiều, bởi vì lưu quang này tốc độ cực nhanh, trong giây lát đã đến trước mặt của ông ta.

Thái thượng trưởng lão tuy rằng quý vì cường giảNguyên Anh, nhưng khi đối mặt với chiêu thức có uy lực kinh khủng như thếthì ông ta lại không thể dám chắc có thể tiếp được.

"Phá cho ta!"

Thái thượng trưởng lão đem nội lực của mình điên cuồng tập trung lên nắm tay của mình, sau đó ông ta vọt đến đạo lưu quang, một quyền hung hăng đập xuống.

Thực hiển nhiên, Thái thượng trưởng lão muốndựa vào Thiết Quyền của bản thân đã làm nổ nát đạo lưu quang này.

Thế nhưng sự thật cũng không như ông ta tưởng tượng.

"Oanh!"

Sau khi đạo này lưu quang cùng Thái thượng trưởng lãova chạm vào nhau, toàn bộ đỉnh núi đều đột nhiên rung chuyển, một cổ dư chấn cường đạiva chạm, lại khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Sau khi cỗ dư chấn nàykhuếch tán ra, giống như sóng triều, trong nháy mắt thổi quét toàn trường.

Những thành viên của gia tộc Trần thành viên đang quan sát trận chiến đều bịlan đến, rất nhiều người có thực lực thấp kémliềntrực tiếp bị due chấn ảnh hưởng đếnmiệng hộc máu.

Đây chỉ là va chạm với dư chấn mà thôi!

Đương nhiên, giờ này khắc này đều mọi người quan tâm nhấtvẫn là kết quả của một chiêu va chạm này lànhư thế nào.

Giữa sân.

Sau khi va chạm phát sinh, một cỗ năng lượng rất lớn vọt vào tân thê của Thái thượng trưởng lão.

Thái thượng trưởng lão thế nhưng trực tiếp bị đụngbay ngược hơn mười thước, hung hăngnện trên một cột đá, khiến cho cột đá bị gãy từng đoạn.

Sau khi rơi xuống phế tích của cột đá, yết hầu củaThái thượng trưởng lão vừa động liền phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

Yên tĩnh!

Giờ này khắc này, toàn trường đều lâm vào tong chết lặng.

Tất cảmọi người ở đây vô luận là Bạch Hổ, Thạch Hàn, đạo trưởng, hay là Trần gia chủ, cùng với trưởng lão, hộ pháp, cùng với các thành viên của gia tộc Trần, tất cả đều bị sợ ngây người!

Trời ạ, Hư Đan cảnhLâm Thiên vậy mà có thể đả thương một gã cường giả Nguyên Anh?

Chuyện nãy đã đảo điên nhận thức của tất cả mọi người ở đây.

Phải biết rằng, đây chính là cường giảNguyên Anh đỉnh, là tồn tại cao nhất trong giới tu luyện của Hoa Quốc!

"Lâm Thiênanh ấy! ! Thế nhưng đánh hộc máu một cường giảNguyên Anh? Này! ! Này!"Hai mắt của Thạch Hàn cùng Bạch Hổ đều trừng lớn.

Bọn họ vẫn biết, Lâm Thiên là Hư Đan cảnh.

Nhưng mà bọn họ lại không nghĩ rằng, Lâm Thiênlại có thể mạnh đến trình độ này.

"Cô lỗ!Cô lỗ!"Đạo trưởng cũng hung hăngnuốt một ngụm nước miếng, trong lòng rung động không cần nói cũng biết.

Ngay từ đầu, đạo trưởng cảm thấy Lâm Thiên chính là Hư Đan cảnh, lúc trước Lâm Thiên có thể bộc phát thực lực bằng Kim Đan đã khiến Đạo trưởng một lần nữa nhận thức lạiLâm Thiên.

Thế nhưng giờ này phút này ông ấy mới phát hiệnLâm Thiêncường đạiđã vượt quátưởng tượng của ông!

Lúc này ông mới phát hiện, thực lực của Lâm Thiên lại đến ngay cả ông cũng phải nhìn lên!

Trên đỉnh núi cách đó hơn một ngàn thước.

"Trời ạ, cậu ta! ! cậu ta thế nhưng đánh cho Thái thượng trưởng lão đến hộc máu, tên này quả thật là yêu nghiệt!Yêu nghiệt a!"Hai mắt lão giả trừnglớn, trong mắt lóe ravô tậnrung động.

"Hư Đan đả thương Nguyên Anh, đây chính làvượt cấp chiến đấu, chỉ sợ! ! Đủ để ghi vào sách của giới tu luyện, truyền lưu thiên cổ!"Người phụ nữ mặc đồ trắng ngơ ngác nói.

Trong lòng bọn họ giống như đã xảy ra mười hai cấp chấn, thật sựLâm Thiênđã khiến cho bọn hắnrung động quá lớn! !

Giữa sân.

"Cậu ta! ! cậu tavậy mà có thể đả thươngThái thượng trưởng lão?"Trần gia chủ nhìn thẫn thờ nhìnLâm Thiên, lộ ra thần sắc như thế nào cũng nắm không được.

Về phần đám ngườiđại trưởng lão, nhị trưởng lão của gia tộc Trần cũng như mọi người hai mắt mở to, giống như hóa đá tại chỗ.

Lúc này, Thái thượng trưởng lão đã từ trong phế tích trung đứng lên.

Lâm Thiên lúc này sắc mặt cũng có chút tái nhợt, thương thế bên trong cơ thểcũng vô cùng nghiêm trọng, nhưng màLâm Thiên phải cố gằng trụ vững!

Hơn nữa trong lòngLâm Thiên biết rõ, một chiêu này của mình tuy rằng tạo thành thương thế không nhỏ Thái thượng trưởng lão, nhưng mà không thể lấy đượcmạng của ông ta, Thái thượng trưởng lão vẫn còn năng lựcchiến đấu.

Nhưng điều quan trọng nhất là Kiếm Linh nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu hồi một lần trong một ngày, sau đó Kiếm Linh sẽ lâm vào ngủ say, không thể trong khoảng thời gian ngắn lại triệu hồi được lần thứ hai.

Cho nên, nếu như Thái thượng trưởng lão muốn tiếp tục cùng Lâm Thiên chiến đấu, mặc dù Thái thượng trưởng lão đã bị trọng thương nhưng mà lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, ông ta giải quyết Lâm Thiênlà không thành vấn đề, huống chi Lâm Thiêncũng bị trọng thương trong người?

Cho nên, trong lòngLâm Thiên yên lặng tự nhủ với mình, chính mình phải làm bộ là còn có thể thúc dục chiêu thức như lúc nãy, dùng nó để dọa Thái thượng trưởng lão!

"Sư tôn!"

Trần gia chủ vội vàng chạy tớinâng Thái thượng trưởng lão đứng lên.

"Đồ nhi, tên này là một yêu nghiệt đó, sao con có thể trêu chọc đến người như vậy!"Thái thượng trưởng lão cắn răng, hung tợn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.