392: Trời Đụ Cái Quái Gì Vậy
Thành phố Bảo Thạnh, tại quán bar nơi Lâm Thiên đang ở.
“Xem ra đối phương cũng có khá nhiều tiền đấy nhỉ, tổng giá trị quà của hai bên cũng phải tới hơn nghìn tỷ!” Hoàng Huân đang dán mắt vào màn hình điện thoại.
Còn về Lâm Thiên, anh vẫn không ngừng lướt hỏa tiễn, giúp Tô Bảo Nhi thăng hạng.
Mặc dù Tô Bảo Nhi đã không ngừng thông báo cho Lâm Thiên rằng đừng lướt nữa, cô ấy nói ngay cả trên livestream trực tiếp, lại nhắn cả tin nhắn riêng cho anh, ấy thế nhưng anh vẫn không hề ngừng lại.
Lúc này, đồng hồ đã điểm mười một giờ, chỉ còn một tiếng cuối cùng nữa là bảng danh sách sẽ được kết toán.
Hiện giờ Lâm Thiên chỉ dẫn đầu với chút ưu thế nhỏ nhoi là số tiền hơn ba tỷ.
Trong một tiếng cuối cùng này, anh quyết định sẽ tăng tốc, phải hoàn toàn bỏ xa người ở vị trí số hai.
Trong một tiếng cuối cùng này, cộng đồng mạng và các khán giả theo dõi cũng đang sốt ruột mong chờ.
“Trời đụ, cái quái gì vậy?” Lâm Thiên bất ngờ thốt ra câu chửi thề.
“Sao thế anh Thiên?” Tên béo và Đường Thái Minh đều quay đầu nhìn về phía anh.
“Máy của tôi lại hiển thị thông báo là tặng quà thất bại!” Lâm Thiên nói.
Tên béo và Đường Thái Minh vội vàng sấn đầu tới.
Bọn họ nhìn thấy Lâm Thiên click tặng quà siêu cấp hỏa tiễn.
Thế nhưng trang web lại hiện lên dòng chữ “Tặng quà thất bại 403”.
“Lẽ nào Bigo Live bị lỗi à?” Lâm Thiên nhíu mày.
“Anh Thiên, để em qua bên livestream của Vũ Ngọc Hiền xem thử, xem xem chỗ cô ta có bị như này không.” Tên béo sốt sắng nói.
Một lát sau.
“Con mẹ nó, bên chỗ “Giang đại công tử” vẫn lướt siêu hỏa như thường.
Chỗ anh ta có bị gì quái đâu!” Tên béo hét lớn.
“Ê béo, dùng tài khoản của cậu rồi tặng quà cho Tô Bảo Nhi thử xem.” Lâm Thiên ngẩng đầu lên nhìn Hoàng Huân.
Nếu như chỉ có mỗi tài khoản của anh xảy ra vấn đề, vậy thì anh có thể đổi tài khoản khác để tiếp tục.
Nghe vậy, Hoàng Huân lập tức đăng nhập vào tài khoản của mình rồi tặng quà cho Tô Bảo Nhi.
“Anh Thiên, của em cũng hiển thị là tặng quà thất bại 403.” Hoàng Huân nói.
Đường Thái Minh cũng lên tiếng: “Anh Thiên, em cũng vừa thử xong, cũng không gửi được.”
“Xem ra, tất cả mọi người đều không thể tặng quà trong livestream của Tô Bảo Nhi nữa rồi!” Lâm Thiên nheo mắt lại lẩm bẩm.
Đúng lúc này, các khán giả theo dõi livestream của Tô Bảo Nhi phát hiện Lâm Thiên đã dừng lại.
“Bây giờ đã là tiếng cuối cùng rồi, hai vị lắm tiền đều lướt tới mức đỏ cả mắt rồi, không biết rốt cuộc ai sẽ có thể đạt giải quán quân đây!”
“Ơ, cái ông , sao tự dưng lại ngừng lại rồi?”
“Phải đấy, , sao tự dưng lại ngừng thế? Chẳng lẽ là tiền không đủ, hết tiền để lướt rồi sao?”
“.
Anh đang nơi đâu? Lên tiếng đi được không, có chuyện gì thế? Có phải anh bỏ cuộc rồi đúng không?”
“Tôi tin nhất định sẽ không bỏ cuộc đâu, các ông các bà đừng có đoán già đoán non.
Có khi chỉ là mỏi tay, nên muốn nghỉ ngơi mấy giây thôi, hoặc là đi vệ sinh thì sao.
Mọi người cứ đợi tí đã.”
....
Trên màn hình là cả một tràng dài những bình luận đoán mò này nọ và cả những nghi vấn băn khoăn.
Thành phố Bảo Thạnh, trong quán bar.
“Anh Thiên, mọi người đều đang hỏi không biết anh xảy ra chuyện gì, phải làm sao bây giờ?” Hoàng Huân mở miệng hỏi.
“Để tôi gọi điện thoại cho bộ phận khắc phục của Bigo Live hỏi thử xem!” Lâm Thiên nói.
Ngay lập tức, Lâm Thiên bấm số điện thoại hỗ trợ lưu trên trang chủ Bigo Live.
Sau khi cuộc gọi đã được kết nối.
“Dạ alo, Bigo Live xin chào, đây là trung tâm khắc phục sự cố của Bigo Live.” Đầu dây bên kìa truyền tới giọng nói ngọt ngào của một cô gái.
“Chào chị, tôi là người dùng của Bigo Live, lúc nãy tôi đang tặng quà cho Tô Bảo Nhi để giúp cô ấy giành quán quân, tại sao tự nhiên lại hiển thị “Tặng quà thất bại 403”, bây giờ đang là thời khắc quan trọng.
Mong các chị giải quyết nhanh cho.” Lâm Thiên nói với giọng nói vô cùng nghiêm trọng.
393: Một Tràng Chất Vấn
“Thưa tiên sinh, chúng tôi đã nhận được phản hồi của ông, tôi sẽ giúp ông chuyển đến bộ phận chịu trách nhiệm tổ chức chương trình.”
Nhân viên chăm sóc khách hàng trả lời. “Bao lâu thì hoàn tất?”
Lâm Thiên hỏi.
Rốt cuộc, cũng chỉ còn một giờ nữa để giải quyết mà thôi. "Thưa ông, tôi không rõ lắm về chuyện này. Nếu có tin tức, tôi sẽ lập tức báo cho ông biết. Ông thấy vậy có được không?"
Nhân viên chăm sóc khách hàng nói. “Được.”
Lâm Thiên chỉ có thể đáp ứng.
Sau khi cúp điện thoại. “Mẹ kiếp, lúc này lại có vấn đề về thủ tục, đây không phải là gian lận sao!”
Lâm Thiên hung ác nói.
Sau khi nói, Lâm Thiên cầm ly rượu lên uống một hớp dáng vẻ đầy tức giận. Hiện tại đang ở một thời điểm vô cùng quan trọng, vậy mà lại đột ngột có vấn đề như vậy, ai mà chấp nhận cho được?
Ngay sau đó, Lâm Thiên nhấc máy, muốn xem tình hình hiện tại thế nào. Phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi vẫn đầy rẫy những câu hỏi không ngừng và dấu chấm hỏi trải dài.
Mọi người đều đang hoài nghi, Lâm Thiên hết tiền rồi hay đang muốn rút lui?
Trên khung bình luận công khai, Cha mày Lục công tử gửi một bình luận như sau: "Có một sự cố trong phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi, khiến tôi không thể tặng quà. Tôi đã gọi cho bộ phận chăm sóc khách hàng của Bigo rồi, mọi chuyện sẽ được xử lý sớm."
"Cha mày Lục công tử, hay là anh hết tiền nên kiếm cớ rồi?"
"Ơ, lời anh nói là thật sao? Chu đại công tử cũng có thể tặng, tại sao anh lại không thể?"
...
Ngay khi bình luận của Lâm Thiên được phát ra, rất nhiều câu hỏi đã xuất hiện trên khung bình luận công khai.
Cha mày Lục công tử: "Thực áy náy quá, tôi không hề thiếu tiền. Nếu các người không tin, có thể tự mình tặng cho Tô Bảo Nhi một món quà để xem có thể thành công hay không."
"Thật sự là như vậy á, ta đã thử gửi một cái nhưng thông báo hiển thị là việc tặng quà thất bại, lỗi 403! Thực sự không phải vấn đề của Cha mày Lục công tử!"
"Ừ, tôi cũng vậy, tôi cũng nhận được thông báo tặng quà thất bại lỗi 403, lời Cha mày Lục công tử nói là sự thật, phòng phát sóng trực tiếp của Tô Nhan, thật sự là không thể tặng quà được."
"F*ck, Bigo quá ăn hiếp người mà, mọi người thấy đúng không, loại vấn đề này vậy mà lại xảy ra vào thời điểm quan trọng của trận chung kết này, ai chấp nhận cho được?"
...
Có một số khán giả trên khung bình luận đã lập tức thử gửi quà để xác nhận.
Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Bảo Nhi cũng có vẻ lo lắng.
Mặc dù Tô Bảo Nhi đã luôn nói với Lâm Thiên không nhất thiết phải so đo tặng nhiều quà như vậy, nhưng nay đã chiến đấu tới thời khắc cuối, Tô Bảo Nhi cũng biết rằng nếu lúc này đột ngột kết thúc, tất cả những gì mà “Cha mày Lục công tử” đã tặng trước đó đều trở nên phí hoài.
“Cha mày Lục công tử, tôi sẽ gọi điện thoại giúp anh hỏi!” Tô Bảo Nhi nói ngay trên phát sóng trực tiếp.
Tô Bảo Nhi bắt đầu gọi điện trước ống kính, nhưng đầu dây bên kia phản hồi rằng chương trình có vấn đề và cần sửa chữa gấp.
Trận chiến trở nên bế tắc vì tình thế khẩn cấp.
Nó khiến mọi người càng thêm lo lắng, đặc biệt là các fan của Tô Bảo Nhi, ai nấy đều toát mồ hôi hột.
Lúc này, thời gian đã đến 11 giờ 20, từ lúc có vấn đề xảy ra đã hai mươi phút trôi qua, nhưng ngay cả một món quà nhỏ cũng không thể tặng được.
Ban đầu, tổng quà của Tô Bảo Nhi vẫn còn dẫn trước vài trăm triệu đồng.
Nhưng tại thời điểm này, Tô Bảo Nhi đã bị vượt qua 3 tỷ rồi.
Lúc này, người đầu tiên trong danh sách, Vũ Ngọc Hiền đang có bốn phẩy một tỷ điểm vinh quang.
Đứng thứ hai trong danh sách là Tô Bảo Nhi, với bốn tỷ điểm danh dự. Lâm Thiên không thể không gọi lại cho bộ phận chăm sóc khách hàng.
“A lô, bên phía lập trình viên của các vị đã sửa chữa thế nào rồi? Còn phải mất bao lâu nữa, xin hãy cho tôi một thời gian cụ thể!”
Giọng điệu của Lâm Thiên đã trở nên có chút lạnh lùng. "Thưa tiên sinh, chúng tôi không thể dự đoán thời gian chính xác, xin hãy bình tĩnh!"
394: "Thắng Rồi, Thắng Rồi!"
"Các người nghĩ tôi có thể bình tĩnh được không? Nếu không thể đưa ra thời gian cụ thể, xin tạm dừng dữ liệu trận thi chung kết này, chờ khắc phục xong lỗi kỹ thuật phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi, sau đó lại mở ra tranh chức vô địch, đem lại công bằng cho mọi người.”
Lâm Thiên nói. "Thưa ông, tôi chỉ có thể truyền đạt đề xuất của ông, còn những vấn đề khác, tôi không có thẩm quyền."
“Thôi bỏ đi, cô trực tiếp nói cho sếp của cô, để hắn gọi điện thoại cho tôi, tôi muốn nói chuyện trực tiếp với hắn.”
Lâm Thiên nói. Lâm Thiên biết, chỉ nói với một bộ phận chăm sóc khách hàng, hoàn toàn không thể xử lý xong chuyện này, bởi vì cô ta chỉ là một nhân viên cấp thấp và không có quyền hạn gì cả.
“Cái này…, tôi sẽ chuyển máy cho quản lý của tôi.” Nhân viên chăm sóc khách hàng trả lời.
“Ừm, năm phút nữa, nếu không có gì tôi sẽ gọi lại.” Lâm Thiên nói.
Lâm Thiên biết chỉ còn nửa giờ nữa là đến thời điểm quyết định cuối cùng, anh tuyệt đối không thể để chuyện này kéo dài thêm nữa. Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiên đợi năm phút đồng hồ, nhưng không hề có một cuộc gọi nào từ ông chủ của Bigo gọi, điều này khiến Lâm Thiên rất tức giận.
Dù sao anh cũng đã tiêu trên vài trăm tỷ cho app Bigo này rồi.
Năm phút sau, Lâm Thiên gọi lại như đã hẹn. “A lô, tại sao ông chủ của anh, sao không gọi cho tôi?”
Giọng điệu của Lâm Thiên lạnh lùng. "Thưa ông, tôi thực sự xin lỗi, ông chủ của chúng tôi đã nghỉ rồi."
Nhân viên bộ phận chăm sóc khách hàng nói. "Vậy thì lập tức gọi hắn đi, ông mày đã tiêu vài trăm tỷ ở Bigo này rồi. Bây giờ hệ thống có vấn đề gì, vậy mà chỉ nói với tôi một câu cho qua rồi hoàn toàn không nghĩ ra biện pháp đối phó nào khả thi. Chơi vậy còn ra thể thống gì?!"
Lúc này, trong điện thoại xuất hiện giọng nói của một người đàn ông. "Xin chào ngài, tôi là quản lý của bộ phận dịch vụ khách hàng. Tôi đến đây để nói chuyện với ngài thay mặt cho Bigo. Trước hết, tôi xin lỗi ngài vì sai sót của chúng tôi. Do lỗi này mà ngài tạm thời không thể tặng quà được. Chúng tôi đã cố gắng hết sức để sửa chữa nó, xin vui lòng chờ trong ít phút."
Người quản lý dịch vụ khách hàng cho biết. “Bây giờ đã là 11 giờ 40, các người còn đang cố gắng sửa chữa, nếu cố đến ngày mai mới sửa chữa, vậy tôi phải đợi đến ngày mai sao?” Lâm Thiên lạnh lùng hỏi.
Sau khi dừng lại một chút, Lâm Thiên tiếp tục: "Yêu cầu của tôi rất đơn giản: lập tức phong tỏa số quà tặng ở phòng phát sóng trực tiếp của Vũ Ngọc Hiền và khôi phục dữ liệu của cô ta trở về lúc 11 giờ khi có sự cố bắt đầu xảy ra, đến khi nào phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi trở lại bình thường, dữ liệu của cô ta mới được phép khôi phục."
“Thưa ông, chúng tôi sẽ thảo luận về chuyện này.” Người quản lý dịch vụ khách hàng nói.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiên thấy rằng tổng số quà tặng của Vũ Ngọc Hiền đã hơn Tô Bảo Nhi sáu tỷ rồi.
Điều này làm cho Lâm Thiên rất lo lắng, nhưng Lâm Thiên cũng chỉ có thể thấp thỏm lo lắng, bất lực có thể chờ đợi kết quả của Bigo.
Trong nháy mắt, đã đến mười một giờ năm mươi phút, chỉ còn mười phút nữa là trận chiến này kết thúc.
Buổi phát sóng trực tiếp của Vũ Ngọc Hiền không khí tràn đầy vui mừng, ngược lại buổi phát sóng trực tiếp của Tô Bảo Nhi lại ngập trong lo lắng.
Trong thời gian này, Lâm Thiên gọi điện thoại cho Bigo hai lần nữa, bên kia vẫn nói là đang thảo luận, hoàn toàn không có trả lời rõ ràng, cũng không có phong tỏa quà tặng trong phòng phát sóng trực tiếp của Vũ Ngọc Hiền.
Thời gian trôi qua, đồng hồ cuối cùng cũng đã chạy đến mười hai giờ. Trận chiến cứ thế đã đến thời khắc kết thúc.
Quán quân là Vũ Ngọc Hiền, người có điểm vinh quang ở mức bốn phẩy hai tỷ. Á quân là Tô Bảo Nhi, người có điểm vinh quang là bốn tỷ. ... Bên trong phòng phát sóng trực tiếp của Vũ Ngọc Hiền tràn ngập bình luận chúc mừng chiến thắng.
"Thắng rồi, thắng rồi!"
"Chúng ta là quán quân rồi! Tiểu Nhu là quán quân rồi (vỡ giọng)!"
"Haha, Tô Bảo Nhi đó cuối cùng vẫn bị Tiểu Nhu của chúng ta giẫm lên!"
...
Niềm vui trong phòng phát sóng trực tiếp lan tràn, khung bình luận bao phủ bởi hai từ 'chiến thắng'.
Vũ Ngọc Hiền trước ống kính cũng tỏ ra hào hứng. "Cảm ơn các vị đã ủng hộ cho tôi trong trận chiến này. Tiểu Nhu vốn dĩ không có ý định tranh chức vô địch. Chính là Tô Bảo Nhi đã lừa gạt mọi người nhiều như vậy, cho nên tôi mới cùng cô ấy chiến đấu. Bây giờ tôi có thể giành được chức vô địch, điều đó cho thấy thế giới luôn đầy rẫy ác quỷ đó!"
Vũ Ngọc Hiền nói trước ống kính, khóc như mưa, và cô ta trông rất đáng thương.
"Đừng khóc nữa Tiểu Nhu à, em luôn là người tốt nhất, đừng bận tâm đến con chó đạo văn đó!"
"Đúng vậy, Tiểu Nhu, em sẽ luôn là em gái của Bigo, Tô Bảo Nhi không thể nào vượt qua em được!"