Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 324: Trở Nên Mạnh Mẽ Hơn




“Tôi đồng ý!”

Lâm Thiên gật đầu liên tục, giọng điệu kiên định.

Ngay từ khi anh đấu với Phạm Nhật Long ở thành phố Bảo Thạnh, Lâm Thiên đã rất mong muốn võ công của mình sẽ lợi hại.

Đặc biệt, những sự kiện xảy ra gần đây càng củng cố ham muốn của Lâm Thiên.

Nếu anh mạnh hơn, Thạch Hàn không phải chết, anh cũng không cần liều mình nhảy khỏi cách đá.

Nếu anh có đủ sức mạnh, ngay cả khi Phạm Nhật Long và Trần Thất Thuyết tìm đến anh gây rối, anh cũng có thể giết họ.

Lâm Thiên không ngờ, cơ hội giúp anh trở nên mạnh hơn đang ở ngay trước mắt.

“Tôi sẽ dạy cho cậu những gì tôi đã học được trong suốt cuộc đời của mình, nhưng tôi cũng có một yêu cầu.

Một ngày nào đó, khi cậu đủ mạnh, cậu phải giúp tôi trả thù.” Người đàn ông trung niên nói.

Lâm Thiên gật đầu: “Chỉ cần tôi đủ mạnh, đó là điều đương nhiên, có điều, tôi không biết kẻ thù của ông là ai?"

Lâm Thiên sửng sốt hỏi, người này mạnh như vậy còn có mối thù chưa trả được, vậy không biết kẻ thù kia của ông ấy mạnh đến mức nào.

Cũng may, yêu cầu của ông ấy là khi thực lực đủ mạnh sẽ báo thù chứ không phải ngay bây giờ.

“Kẻ thù của tôi không thuộc trái đất này.

Không một ai trong thế giới nhỏ bé của cậu có thể là đối thủ của tôi.” Người đàn ông trung niên đáp.

“Chẳng lẽ ngoài hành tinh này vẫn còn một thế giới khác?” Lâm Thiên ngẩn ra.

“Haha, trên trái đất này cậu cũng chỉ là một người bình thường, không biết cũng là chuyện hiển nhiên, vậy ta sẽ giảng cho cậu một chút.” Người đàn ông trung niên cười, nói.

Ngay sau đó, người đàn ông trung niên bắt đầu kể lại với Lâm Thiên.

Sau vài lời tường thuật của ông, Lâm Thiên mới biết, ông vốn được gọi là Huyền Minh Kiếm Chủ, vốn là một người tu luyện tới từ một thế giới khác, nhưng trong lúc giao đấu với kẻ thù đã bị thương nặng, tình cờ đến trái đất.

Theo những gì người đàn ông trung niên nói, thế giới của họ rất lớn, và hầu như tất cả mọi người đều tu luyện võ công.

“Thời gian không còn nhiều.

Ta tạm thời nói với cậu nhiều đó, bây giờ cũng nên bắt đầu dạy cậu luyện công, lại đây.” Người đàn ông trung niên vẫy tay.

Lâm Thiên không nghĩ nhiều, đây cũng là cơ hội anh đã chờ đợi từ lâu vì thế trực tiếp đi tới trước mặt ông ta.

Lâm Thiên không sợ ông sẽ làm hại mình, bởi vì với những gì ông vừa thể hiện, muốn giết chết anh đương nhiên chẳng khó khăn gì.

“Tham kiến sư phụ.”

Lâm Thiên trực tiếp quỳ một gối, hành lễ.

“Haha, tốt lắm.” Huyền Minh Kiếm Chủ hài lòng gật đầu.

“Đây là bí kíp tu luyện,”

Huyền Minh Kiếm Chủ vừa nói vừa lấy trong quần áo ra một cuốn sách, ném cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên xem qua, thấy rằng phương pháp luyện công này được gọi là ‘Huyền Vũ Thần Công’.

Huyền Minh Kiếm Chủ nói tiếp:

“Sau khi ta đến trái đất, ta phát hiện trên trái đất của các cậu cũng có tu vi.”

“Nhưng tất cả đều là chút võ công cơ bản cấp thấp, thực lực của bọn họ rất rác rưởi, kỹ thuật tu luyện cũng không có gì đáng đề cập.

Kỹ thuật của ta cao hơn gấp mười triệu lần, nếu như cậu tu luyện theo kỹ thuật này, sẽ nhanh chóng vượt qua bọn họ.”

“Thật sao?” Lâm Thiên hai mắt nóng rực, tràn đầy quyết tâm.

Theo mô tả của Huyền Minh Kiếm Chủ, Bạch Hổ, sư phụ của Bạch Hổ, cả Trần Thất Thuyết và những người khác, đều là đạo sĩ.

Nội lực của bọn họ cũng chính là thứ quyết định tu vi cao thấp.

Tuy nhiên, trong mắt Huyền Minh Kiếm Chủ, loại thực lực này dường như rất thấp kém.

“Đương nhiên là thật.

Chỉ cần cậu tu luyện đến một phần năm thực lực của ta ở thời đỉnh cao, liền có thể thống trị thiên hạ trong thế giới của cậu.” Huyền Minh Kiếm Chủ cười nói.

“Còn có một quyển kiếm pháp.

Nhận lấy!”

Huyền Minh Kiếm Chủ một lần nữa ném một cuốn sách cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên bắt lấy, thấy nó được gọi là là ‘Huyền Minh Kiếm Thuật’, đặt theo tên của người đàn ông này.

“Cậu rút được thanh kiếm của tôi, cho thấy cậu có mối quan hệ với nó.

Kiếm thuật này do tôi tạo ra, trong thế giới của tôi, không biết có bao nhiêu người mong muốn được sở hữu cuốn bí kíp này.

Cậu cố gắng tu luyện, nhật định có thể sử dụng thành thạo thanh kiếm này của ta.”

Huyền Minh Kiếm Chủ tiếp tục nói: “Bắt đầu luyện tập đi.

Trước khi chết, ta còn có thể hướng dẫn cậu vài bước.”

Lâm Thiên mạnh mẽ gật đầu.

Lâm Thiên lúc này rất cao hứng, chưa từng nghĩ qua, chính mình lại có một ngày trở thành một người tu luyện nội công.

Lâm Thiên trong lòng rất mong đợi, chỉ cần anh trở nên đủ mạnh, sẽ chẳng còn lí do gì để sợ nhà họ Phạm.

Ngay cả họ Trần cũng không còn là vấn đề.

Chỉ cần trở nên đủ mạnh, anh có thể xông tới nhà họ Phạm, lập tức báo thù.

Ngay sau đó, Lâm Thiên cầm quyển bí kíp luyện công ‘Huyền Vũ Thần Công’, bắt đầu học.

Trong ‘Huyền Vũ Thần Công’, hệ thống tu luyện được mô tả rõ ràng.

Tu luyện chia làm nhiều cảnh giới.

Từ thấp đến cao, theo thứ tự hậu thiên (luyện thể, luyện cốt, luyện khí), thiên phú (hư đan, thật đan, kim đan), nguyên anh, hóa thần.

Ở cảnh giới hậu thiên, thân thể không khác biệt lắm so với người thường, chỉ có thực lực cao hơn một chút.

Trong hậu thiên lại có ba tiểu cấp là luyện thể, luyện xương, luyện khí.

Đó chính là quá trình đặt nền móng cho cơ thể.

Khi đến giai đoạn thiên phú, cơ thể sẽ được tái sinh, phát ra có nội lực, lúc này cũng đã có sự chênh lệch rõ ràng so với người thường.

Thiên phú cũng được chia thành ba cảnh giới nhỏ: hư đan, thật đan, kim đan.

Theo cách phân chia này, Bạch Hổ là người mới có được nội công, anh ta nên được xếp vào hư đan thiên phú.

Sư phụ của Bạch Hổ chắc chắn mạnh hơn, nhưng Lâm Thiên không biết ông ta thuộc cảnh giới nào.

Trần Thất Thuyết cũng có nội công, Lâm Thiên suy đoán hắn có lẽ được xếp vào cảnh giới thật đan thiên phú.

Về phần Thạch Hàn, mặc dù không tu luyện, nhưng nếu dùng tầng thứ tu luyện để đo thực lực, anh ta hẳn là có thực lực tương đương với cảnh giới hậu thiên luyện khí.

Lâm Thiên mất năm giờ để ghi nhớ các bài công pháp trong đầu, sau đó anh bắt đầu luyện tập.

Lâm Thiên nhờ ngâm mình trong hồ nước bên ngoài, đã đạt tới trạng thái rèn luyện thân thể.

Mười giờ sau, Lâm Thiên đột phá đến cảnh giới luyện xương.

Sau khi đạt tới giai đoạn luyện xương, Lâm Thiên chậm rãi đứng lên.

Chỉ mười giờ.

Hắn đã có thể đột phá một cảnh giới, tốc độ này thực sự siêu nhanh.

Tốc độ nhanh như vậy, ngoài việc nền móng do nước hồ tạo ra, còn do tác dụng của kỹ thuật này đem lại, xem ra Huyền Minh Kiếm Chủ cũng không hề nói đùa về phương pháp tu luyện nội công mà ông sáng tạo ra.

“Hừ, cảm giác thật mạnh mẽ.”

Lâm Thiên thở mạnh một hơi, cảm thấy cơ hồ như vừa được tái sinh, cơ thể tràn đầy khí lực.

“Thử xem nào!”

Lâm Thiên bước tới bức tường đá, chuẩn bị thử kết quả tu luyện của mình.

“Bùm!”

Dưới nắm đấm của Lâm Thiên, trên tường đá xuất hiện một số vết nứt nhỏ.

“Thực lực hiện tại của ta vừa vặn có thể đánh bại Thạch Hàn!” Lâm Thiên cười nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên lại cúi đầu xuống, trong lòng có chút bứt rứt khó chịu.

Lâm Thiên vẫn cảm thấy thật khó để chấp nhận việc Thạch Hàn đã chết.

“Sẽ thật tuyệt nếu Thạch Hàn vẫn còn ở đó.

Nếu anh ta thấy tôi bây giờ mạnh mẽ như vậy, hẳn sẽ rất vui.” Lâm Thiên trầm giọng nói với chình mình.

Lúc này Huyền Minh Kiếm Chủ đi tới.

Huyền Minh Kiếm Chủ nói: “Cậu có thể đạt đến cảnh giới rèn luyện xương trong mười giờ, cậu thực sự là một người có tài, nhưng con đường tu luyện sẽ ngày càng trở nên khó khăn hơn.

Chông gai vẫn còn đợi cậu phía trước.”

Thanh âm của Kiếm Chủ Huyền Minh rất yếu ớt, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt hơn trước.

“Cám ơn sư phụ.” Lâm Thiên chắp tay nói.

“Cậu vẫn còn con đường dài phải vượt qua, nhưng hành trình làm thầy của ta đã đến hồi kết.

Trước khi chết, ta sẽ giúp cậu với tư cách là một người thầy.”

Sau khi Huyền Minh Kiếm Chủ nói xong, ông ta dùng hai tay đánh vào lưng Lâm Thiên.

Lâm Thiên chỉ cảm thấy có luồng năng lượng khổng lồ tràn vào trong cơ thể.

“Bùm!”

Trình độ của Lâm Thiên trực tiếp đột phá đến cảnh giới luyện khí, sau đó tiếp tục trực tuyến vượt lên, cho đến khi đạt tới thiên phú thì mới dừng lại.

“Đồ đệ.

Ta không thể tiếp tục hướng dẫn cậu nữa.

Đi xa đến đâu, đều do cậu quyết định.

Chờ khi cậu đạt tới hư đan thiên phú cảnh giới, có thể trèo lên vách đá rời khỏi đây.

Trong quan tài của ta vẫn còn một số thứ, tất cả đều là của cậu.

Cố lên!”

Giọng của Huyền Minh Kiếm Chủ vang lên.

Lâm Thiên vội vàng quay đầu nhìn Huyền Minh Kiếm Chủ.

“Sư phụ!”

Lâm Thiên hét lên với Huyền Minh Kiếm Chủ.

“Đồ … đệ …”

Kiếm Chủ Huyền Minh nở một nụ cười mãn nguyện trước khi ngã xuống.

“Sư phụ!”

Lâm Thiên lập tức chạy đến bên cạnh Huyền Minh Kiếm Chủ, ôm lấy cơ thể ông, hai dòng nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Tuy rằng anh mới quen biết Kiếm Chủ Huyền Minh không lâu, nhưng ông là người dẫn đường cho Lâm Thiên bước vào cửa ải tu luyện, còn đưa cho Lâm Thiên một quyển bí thuật tuyệt kỹ, cũng chính là cho Lâm Thiên một tương lai mới.

Có thể nói, là ông ta đã sinh ra Lâm Thiên một lần nữa.

Một ngày làm thầy, cả đời làm cha.

“Sư phụ, tên kẻ thù mà người từng nói với đệ tử, đệ tử đều đã ghi nhớ.

Một ngày khi đệ tử có thể đi đến thế giới của người, khi đó thực lực đủ mạnh, nhất định sẽ báo thù cho sư phụ!” Lâm Thiên quả quyết nói.

Lâm Thiên chỉnh lại trang phục sư phụ ngay ngắn, đỡ ông đặt lại vào quan tài bằng đồng.

Lâm Thiên lui về phía trước quan tài, dập đầu ba cái.

Ngay sau đó, Lâm Thiên xoay người tiếp tục luyện tập.

Suy nghĩ hiện tại của Lâm Thiên rất đơn giản, trước mắt cố gắng hết sức nâng cao thực lực, khi đạt được hư đan thần khí thì có thể rời khỏi đây, khi đủ mạnh thì có thể giết Trần Thất Thuyết và Phạm Nhật Long bằng một kiếm.

Trước kia, Lâm Thiên không tìm được hướng đi nào.

Bây giờ, anh đã tìm ra cách tốt nhất để báo thù và quay trở lại.

Đó là dùng sức lực của bản thân mình, lấy lại tất cả những gì đã mất, trả thù cho Thạch Hàn.

Từ nay về sau, Lâm Thiên không còn là người chỉ chạy mấy bước đã mệt mỏi, cũng không còn là một kẻ yếu đuối luôn luôn cần được che chở bảo vệ nữa.

Từ bây gờ, Lâm Thiên có thể dùng sức mạnh của mình để bảo vệ những người xung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.