Bởi vì đây là cổng trường cho nên đã tập trung rất nhiều người xung quanh đến xem.
“Kia không phải là cậu Cố và bạn gái cậu ta sao?”
“Bạn học kia vậy mà dám đắc tội với bạn gái cậu Cố, e rằng chỉ có bị ăn đòn mà thôi.”
Mọi người đều chỉ trỏ, nhỏ tiếng nghị luận.
Không có bất kỳ bạn học nào dám đứng ra lo chuyện bao đồng, bởi vì danh tiếng của cậu Cố rất nổi tiếng trong trường.
“Cậu Thiên, sao anh còn chưa đến chứ?”
An Tiểu Mai bị đá ngã xuống đất, đáng thương khóc lóc.
“Brừm.”
Chính vào lúc này, mọi người mơ hồ nghe thấy tiếng gầm rú của động cơ xe thể thao.
Âm thanh từ từ đến gần, càng lúc càng lớn.
“Xe của ai mà có động tĩnh lớn như vậy?”
Em gái, cậu Cố và những người có mặt khác đều quay đầu lại nhìn.
Đập vào mắt mọi người là một con xe Lamborghini Daniel cực ngầu, hơn nữa còn trực tiếp phóng thẳng đến cổng trường.
Biển số xe của Lamborghini là một con số bá đạo 9999.
“Oa, đây là chiếc Lamborghini Daniel của cậu chủ lớn nào vậy?”
“Lamborghini thật tuyệt, thật trâu bò.”
Em gái và những người thanh niên nam nữ, cả những bạn học đứng xung quanh, tất cả đều ngưỡng mộ hét lên.
Loại xe Lamborghini Daniel này là siêu xe thể thao hàng chục tỷ, ở thành phố Bảo Châu này, tuyệt đối được coi là siêu phẩm và hiếm thấy.
Kết hợp cùng với biển số bá đạo 9999 kia, có bao nhiêu phong cách cũng không cần nói nữa.
Chỉ có cậu Cố, sắc mặt lộ ra vẻ suy tư.
“Lamborghini Daniel.
Biển số xe 9999.
Đây...!đây...”
Sắc mặt cậu Cố đột nhiên thay đổi, bởi vì cậu ta đột nhiên nhớ đến, lúc trước cha cậu đã nói với cậu, xe của cậu Thiên là Lamborghini Daniel, biển số xe là 9999.
Cha cậu ta còn đặc biệt nói với cậu ta rằng một khi nhìn thấy chiếc xe này, vậy thì đó chính là cháu ngoại Lê Chí Thành, cậu Thiên.
Không được khiêu khích cậu ta, nếu không ngay cả cha cậu ta cũng không thể cứu nổi cậu ta.
“Anh yêu, anh sao vậy? Sao sắc mặt lại trở lên khó coi như vậy?”
Em gái hoài nghi nhìn cậu Cố.
“Đây...!đây là xe của cậu Thiên.” Cậu Cố trợn mắt nói.
“Không phải chứ? Cậu Thiên thật sự đến sao?” Em gái kinh ngạc không thôi.
Lúc trước cô ta đã nghe cậu Cố nói về thân phận của cậu Thiên, cho nên cô ta biết cậu Thiên kinh khủng như thế nào.
“Tuyệt đối không sai.
Lẽ nào...!lẽ nào cậu Thiên thật sự là do An Tiểu Mai gọi đến?” Sau khi cậu Cố nói xong những lời này, trên mặt lộ ra kinh ngạc.
“Sao có thể được? Cho dù cậu Thiên có thật sự đến cũng tuyệt đối không phải bởi vì An Tiểu Mai.
An Tiểu Mai cô ta là loại người gì chứ? Cô ta có tư cách gì mà gọi một cuộc điện thoại có thể gọi cậu Thiên đến đây chứ.” Em gái kiên định nói.
“Đúng đúng đúng.” Những người phía sau cậu Cố cũng đồng thanh đồng ý.
Cậu Cố cũng gật đầu: “Hy vọng em không nói sai.”
Cậu Cố chỉ mong những lời em gái kia nói là đúng, nếu không, cậu ta không thể tưởng tượng được hậu quả của việc đánh bạn của cậu Thiên nghiêm trọng đến mức nào.
“Brừm.”
Theo tiếng động cơ gào rú, Lamborghini phóng thẳng đến cổng trường, dừng trước mặt mọi người.
Nhóm người xem dạt ra nhường chỗ.
Sau khi mở cửa Lamborghini ra, Lâm Thiên bước xuống xe.
“Người này chính là cậu Thiên trong truyền thuyết sao?”
Cậu Cố và những người khác đều kính nể nhìn Lâm Thiên, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một vị thần tiên hạ phàm vậy.
Bọn họ biết Lâm Thiên tuyệt đối là một sự tồn tại đáng sợ mà bọn họ luôn ngưỡng mộ.
Các học sinh đứng xem xung quanh cũng kính nể nhìn Lâm Thiên.
Bọn họ biết người có thể lái con xe này chắc chắn là một nhân vật vô cùng trâu bò.
“Cậu Thiên, cuối cùng anh cũng đến rồi.”
An Tiểu Mai ngã trên mặt đất, sau khi nhìn thấy người xuống xe là Lâm Thiên, cô ấy vội vàng kích động đứng dậy, sau đó chạy về phía Lâm Thiên.
“Cậu Thiên.”
An Tiểu Mai lao thẳng vào trong lòng Lâm Thiên, đáng thương khóc nức nở.
“Cái này...”
Cậu Cố và những người khác nhìn thấy một cảnh này, nhất thời sắc mặt đều thay đổi.
Đặc biệt là hai người cậu Cố và em gái, hai mắt đều trợn tròn lên.
Trời ơi, cậu Thiên vậy mà thật sự do An Tiểu Mai gọi đến sao?
Nghĩ đến đây, hai người Cậu Cố và em gái đều cảm thấy trời đất quay cuồng, giống như đến ngày tận thế vậy.
“Cậu chủ lái xe Lamborghini kia, vậy mà lại vì bạn học nữ này mà đến sao?”
Những người đứng xem thấy được cảnh này cũng kinh ngạc không thôi.
“Cậu Cố đánh bạn học nữ này, bạn học nữ này lại gọi một người lái xe Lamborghini đến, cảnh này càng ngày càng hay nha.
Cũng không biết, cậu Cố và cậu chủ lái xe Lamborghini này, ai trâu bò hơn.”
Mọi người xung quanh đều bàn tán sôi nổi.
Bên cạnh Lamborghini.
Lâm Thiên cúi đầu liếc nhìn An Tiểu Mai trong lòng mình, cô ấy đang tủi thân khóc lóc, nước mắt đã thấm ướt hết quần áo của Lâm Thiên, càng khiến Lâm Thiên cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ nước mắt cô ấy.
“An Tiểu Mai, em yên tâm, nếu như anh đã đến, anh sẽ thay em làm chủ.
Nói cho anh biết ai đánh em.” Lâm Thiên mở miệng hỏi.
Khi Lâm Thiên vừa đến, nhìn thấy An Tiểu Mai ngã trên mặt đất.
Vừa rồi khi An Tiểu Mai chạy đến, Lâm Thiên cũng nhìn rõ trên mặt cô ấy có dấu tay, hiển nhiên An Tiểu Mai bị đánh rồi.
“Ưm ưm.”
An Tiểu Mai gật đầu lia lịa, sau đó ngừng khóc.
Dưới sự lãnh đạo của An Tiểu Mai, Lâm Thiên bước đến trước mặt nhóm người cậu Cố và em gái.
“Cậu...!Cậu Thiên.”
Cậu Cố không khỏi sợ hãi đi đến trước mặt Lâm Thiên hành lễ.
Mặc dù bây giờ trong lòng cậu Cố đang sợ muốn chết, nhưng cuối cùng cậu ta cũng phải đối mặt.
Những người phía sau cậu Cố đều bị dọa sợ run lẩy bẩy, chỉ riêng danh tính của Lâm Thiên cũng đủ để gây cho bọn họ áp lực lớn như vậy.
“Cậu biết tôi sao?” Lâm Thiên nhíu mày nhìn Cậu Cố.
“Cậu Thiên, em chưa từng gặp anh, nhưng em biết xe của anh.” Cậu Cố khiêm tốn cười với Lâm Thiên.
Lâm Thiên gật đầu, sau đó quay đầu về phía An Tiểu Mai hỏi: “An Tiểu Mai, nói với anh, ai bắt nạn em?”
“Cậu Thiên, chính cô ta đã đánh em.”
An Tiểu Mai giận dữ chỉ vào em gái kia.
Lâm Thiên gật đầu, sau đó kéo An Tiểu Mai, đến trước mặt em gái kia.
“Cậu...!Cậu Thiên.”
Toàn thân em gái kia không ngừng run rẩy.
Sắc mặt tái nhợt, trên mặt còn lộ vẻ sợ hãi, hiển nhiên là bị thân phận của Lâm Thiên làm cho hoảng sợ.
Đừng nhìn thấy những loại người như em gái này bình thường rất kiêu ngạo ngang ngược, có vẻ rất trâu bò, nhưng thật sự gặp phải một nhân vật trâu bò hơn, có thể đánh chết cô ta, cô ta không sợ mới lạ.
“Chính là cô đã đánh An Tiểu Mai đúng không?” Lâm Thiên lạnh lùng nhìn cô ta.
“Xin cậu Thiên tha mạng.
Em...!Em không biết cô ấy là bạn của anh.”
Em gái này vốn dĩ đã rất sợ hãi, sau khi nghe thấy lời tra hỏi của Lâm Thiên, cô ta trực tiếp bị dọa sợ vỡ mật, trực tiếp bị dọa quỳ xuống đất.
Trong lòng em gái này rất rõ ràng, loại nhân vật như Lâm Thiên, chỉ cần một câu nói là có thể khiến cô ta biết khỏi thế giới này.
“Không biết? Ha ha, lẽ nào em ấy không nói với cô tôi là chỗ dựa của em ấy sao?” Lâm Thiên lạnh lùng chất vấn.
An Tiểu Mai vội nói: “Cậu Thiên, em đã sớm nói với bọn họ rồi, chỉ là bọn họ không tin, còn cười bảo em nói phét nữa.”
Em gái nghe thấy vậy, sắc mặt lại càng trở lên sợ hãi hơn.
“An Tiểu Mai, vừa nãy cô ta đánh em như thế nào, bây giờ em trả lại gấp mười lần, anh bảo kê cho em.” Lâm Thiên nói.
“Thật sao? Vậy thì em không khách khí nữa.”
An Tiểu Mai kích động gật đầu.
Vừa rồi An Tiểu Mai bị em gái kia bắt nạt, còn ở trước mặt bao nhiêu người như vậy, đương nhiên cô ấy phải trả lại rồi.
Sau đó, An Tiểu Mai đi đến trước mặt em gái kia.
“Lý Thanh Bình, vừa rồi mày bắt nạt tao, bây giờ đến lượt tao bắt nạt mày.” An Tiểu Mai tức giận nói.
Sau khi nói xong, An Tiểu Mai thẳng tay tát vào mặt em gái kia.
“Chị Mai, em...!em biết lỗi rồi.”
Em gái bị đánh chỉ dám xin tha.
“Hừ, bây giờ mày biết sợ rồi sao? Bây giờ cũng để cho mày nếm thử cảm giác bị bắt nạt.”
An Tiểu Mai tức giận nói xong, lại tát cô ta mấy cái, trút bỏ nỗi tủi nhục mà cô ấy đã phải chịu đựng.
“Anh yêu, anh cứu em với.
Anh giúp em cầu xin cậu Thiên đi.”
Em gái bị đánh quay người lại ôm chân cậu Cố.
Đối với em gái kia mà nói, hiện tại cậu Cố có lẽ chính là cọng cỏ cứu mạng duy nhất của cô ta.
“Cô...!Cô cút ra cho tôi, tôi quen biết cô sao?” Sắc mặt cậu Cố thay đổi, sau đó dùng chân đá em gái ra.
Đối với cậu Cố mà nói, hiện tai cậu ta đang suy nghĩ làm thể nào mới có thể thoát thân, kết quả lúc này lại bị em gái kia vồ lấy, đương nhiên cậu ta vừa sợ vừa giận rồi.
“Cậu là bạn trai cô ta à?” Lâm Thiên quay đầu lại nhìn cậu Cố.
“Cậu Thiên, em...!em với cô ta không có quan hệ gì cả.
Không có quan hệ gì cả.” Cậu Cố cố gắng nở một nụ cười khó coi.
Lâm Thiên nhíu mày: “Thả rắm con mẹ mày, không quan hệ gì? Mày nghĩ ông đây là thằng ngốc sao?”
Cậu Cố thấy Lâm Thiên mắng mình, cậu ta run lên vì sợ hãi, sắc mặt tái xanh.
An Tiểu Mai vội nói: “Cậu Thiên, cậu ta là cậu Cố, là bạn trai của Lý Thanh Bình, chính là nó bảo kê cho Lý Thanh Bình.”
“Cậu Cố đúng không? Nói xem, cha mày là ai? Công ty nào?” Lâm Thiên mở miệng hỏi.
“Em...!Em là con trai của Cố Kiến Bắc.” Cậu Cố yếu ớt nói.
“Là Cổ Kiến Bắc của nhà máy Hồng Quang sao? Mày có tin chỉ cần tao nói một câu, nhà máy Hồng Quang sẽ phải đóng cửa ở thành phố Bảo Thạch này không?” Lâm Thiên nheo mắt, lạnh lùng nói.
“Tin tin tin.
Em tin.
Cậu Thiên em xin anh, anh...!anh đừng làm như vậy.”
Cậu Cố cầu xin Lâm Thiên.
Bây giờ cậu ta làm gì còn thời gian để ý đến vấn đề thể diện nữa?
Những bạn học xung quanh nhìn thấy vậy đều không khỏi cảm thán.
“Tên nổi tiếng hư hỏng cậu Cố của trường chúng ta mà cũng bị dọa đến sợ hãi cầu xin như vậy? Xem ra, cậu Cố căn bản không phải đối thủ của cậu chủ lái xe Lamborghini kia rồi.”
“Chậc chậc, cậu Cố bắt nạt người khác quen rồi.
Không ngờ cậu ta sẽ có lúc như thế này.
Có thể nhìn thấy cậu Cố bị bắt nạt, thật sự không dễ dàng gì.”
Trong sân.
“Kiến Nam, tao cho mày một cơ hội chuộc tội, đánh em gái này một trận, làm tao hài lòng, tao sẽ tha cho mày.” Lâm Thiên nhìn cậu ta nói.
“Vâng, vâng, vâng.”
Cậu Cố gật đầu, sau đó quay sang đá em gái kia.
Lúc trước em gái vẫn còn là bạn gái của cậu Cố, bây giờ lại bị cậu Cố đánh cho tơi tả.
Hơn nữa cậu Cố vì muốn làm cho Lâm Thiên hài lòng, mà ra tay rất nặng.
Em gái kia bị đánh đau đến nỗi khóc lóc cầu xin, nhưng cho dù cô ta có cầu xin như thế nào cũng chẳng có ích gì.
Lâm Thiên đi đến trước mặt An Tiểu Mai.
“An Tiểu Mai, bây giờ em đã hết giận chưa?” Lâm Thiên hỏi.
“Rồi ạ.
Em thấy Lý Thanh Bình bị cậu Cố đánh, trong lòng thoải mái hơn nhiều rồi.” An Tiểu Mai cười.
“Được, vậy lên xe đi.”
Lâm Thiên trực tiếp kéo An Tiểu Mai đến trước xe Lamborghini.
“Chiếc xe thể thao này thật là đẹp, trước giờ em chưa bao giờ được ngồi xe đẹp như vậy.” An Tiểu Mai rất mong đợi.
“Lên xe đi, cho em trải nghiệm cảm giác cưỡi Lamborghini.” Lâm Thiên cười nói.
An Tiểu Mai gật đầu lia lịa, sau đó sốt sắng leo lên xe, ngồi vào trong xe dưới những ánh mắt ngưỡng mộ không thôi của những người xung quanh.
Lamborghini Daniel khởi động.
“Brừm.”
Cũng với tiếng nổ vang trời, Lamborghini nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Về phần cậu Cố và em gái kia Lâm Thiên cũng lười để ý.
Lâm Thiên tin rằng sau chuyện hôm nay, ở trường trung học cơ sở một này sẽ không còn ai dám động vào An Tiểu Mai nữa.
Trong xe.
“Cậu Thiên, anh thật sự thật sự rất lợi hại nha, vừa đến đã dọa cho đám cậu Cố sợ té khói như vậy rồi.
Anh thật sự là người mà em ngưỡng mộ.” An Tiểu Mai ngưỡng mộ nhìn Lâm Thiên.
“Đừng có say đắm anh, anh chỉ là một người bình thường thôi.” Lâm Thiên nhẹ giọng nói một câu.
“Nhưng em chính là say đắm anh đấy.” An Tiểu Mai uốn éo nói.
An Tiểu Mai nói xong, cô ấy nhanh chóng tiến lại gần mặt Lâm Thiên, hôn một cái lên mặt Lâm Thiên.