Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 76




Ads Chương 76: Bại lộ Tư Lập Hạ cũng không phải là dạng người ngốc nghếch có thể để người khác lợi dụng, ánh mắt hiện lênàng vẻ nghi ngờ hỏi: “Nhan Nghiên, mày đang toan tính điều gì?”

Nhan Nghiên nở nụ cười, tiến đến bên tai Lập Hạ nói: “Chẳng lẽ cô thật sự một chút cũng không tò mò, thậm chí chưa từng hoài nghi Vương Đồng có quan hệ thân mật với ba cô sao”

Sắc mặt Lập Hạ khẽ biến đổi, lập tức nói: “Mày ít xoi mói để ly gián đi, tao tin tưởng Đồng Đồng cùng ba tao trong sạch, cấm mày quyến rũ ba tao, cả người bẩn như vậy, đừng đem nước bẩn đổ lên người khác.!”

“Nếu cô thật sự một chút đều không nghi ngờ, kích động như vậy để làm gì? Cô, nếu không thử một chút, làm sao xác nhận tôi có phải đang cố ý ly gián hay không?” Nói xong, Nhan Nghiên lại đánh giá cách ăn mặc của cô ta, “Không hổ là ngôi sao lớn, cảm giác mặc trang phục cũng không tệ lắm. Cô nói rất đúng, váy này đúng là còn cần một cái đai lưng.”

Ánh mắt Tư Lập Hạ trở nên thâm trầm, cô ta không hề phản bác Nhan Nghiên, cũng không có gọi điện thoại cho Vương Đồng. “Tao hỏi lại mày, mày cùng Vệ Tề Hàn của tập đoàn Khải Ân rốt cuộc có quan hệ gì?”

Nhan Nghiên đầu tiên là nghe không hiểu được, vừa mới thoáng cái đã chuyển đề tài đến Tề Hàn, chớ trách cô phản ứng trì độn. Bỗng Nhan Nghiên nhìn đến trong mắt Lập Hạ lộ ra nét xấu hổ, cô hiểu được, cười nói: “Lần trước ở bữa tiệc đính hôn của Tư tổng, chúng tôi đã nói qua, tôi cùng Tề Hàn là bạn tốt?”

“Bạn tốt thiệt nhiều loại?” Tư Lập Hạ cũng không nể mặt, sắc mặt chuyển biến “Cô cùng hắn thực sự là bạn tốt?”

Nhan Nghiên bật cười, Tư Lập Hạ đột nhiên như vậy thật có vài phần đáng yêu: “Tư tiểu thư là muốn hỏi, tôi với Tề Hàn có phải là quan hệ trai gái phải không? Xem ra cô thật sự rất quan tâm Tề Hàn!’

Nhan Nghiên trái một câu Tề Hàn phải một câu Tề Hàn, thân mật gọi, làm cho cô ta rất nôn nóng, không kiên nhẫn nói: “Ai quan tâm hắn, mày yêu hắn phải không?”

“Tư tiểu thư yên tâm, tôi với Tề Hàn chính là bạn tốt bình thường, có cần tôi tìm ngày chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm không?, đi cưỡi ngựa và …vvv, cho các người tìm hiểu nhau một chút”. Nhan Nghiên cười nói.

Ánh mắt Lập Hạ sáng lên, nhưng lại không muốn đối Nhan Nghiên bày ra thái độ quá tốt, chỉ nói: ” Tùy ý, cô hẹn thời gian đi!”

“Vậy, tôi sẽ sắp xếp, đến lúc đó điện thoại cho cô”. Nhan Nghiên tâm tình trong chốc lát rốt cuộc cũng tốt lên, cô nghĩ lại tìm thấy sự kiện tốt để xem.

“Cô có số điện thoại của tôi sao?” Tư Lập Hạ tâm tình cũng nhảy nhót theo, “Tôi cho cô số điện thoại của tôi!”

Nhan Nghiên lấy ra di động, bấm một vài số lưu lại. Sau đó cô còn nói: “Đúng rồi, cô hôm nay buổi tối có thể gọi mẹ cô cùng đi, tôi nghĩ Bác Tống so với cô càng tò mò hơn”.

Tư Lập Hạ nhất thời biến sắc, cô ta đương nhiên biết mẹ mình từ sớm đã hoài nghi Vương Đồng với cha cô có quan hệ. Không biết bắt đầu từ lúc nào, cha cô đối với Vương Đồng không bình thường. Ông ta đưa Vương Đồng đến trường cao đẳng, học xong lại an bài tới tập đoàn Thao Thiết nhậm chức, còn sắp xếp cho cô ta ở một căn hộ riêng, sau lại được mẹ cô xác nhận, căn nhà ấy trên danh nghĩa là của Vương Đồng. Những năm trước đây, gia đình bên ngoại gặp chuyện không may, mẹ cô tâm lực tiêu tụy, mới không còn sức lực trông nom chuyện này. Bây giờ còn chưa có căn cứ xác thực, cô ta hồ nghi nhìn Nhan Nghiên: “Có phải cô biết chuyện gì?”

“Tôi cái gì cũng không biết, hơn nữa tôi biết cái gì cũng không quan trọng, không phải sao? Có lẽ buổi tối hôm nay, các người có thể tìm được chứng cớ”. Nhan Nghiên nói xong quay về phòng làm việc của mình.

Tư Lập Hạ không phải hoàn toàn không tin tưởng Nhan Nghiên, nhà trọ Vương Đồng cô đã đi qua vài lần, tuyệt đối không giống có đàn ông từng ở qua. Tuy rằng mẹ cô vẫn hoài nghi Vương Đồng cùng ba cô có quan hệ, nhưng tìm thám tử điều tra vài lần, cũng không thu hoạch được gì cả. Nhà trọ của Vương Đồng đích thực là do cha cô cho, đó cũng là bởi vì Vương Đồng làm việc biểu hiện rất tốt. Cô trước là thư ký của cha cô, sau chuyển sang làm quản lý ban ngoại giao, đều bởi vì cô ta làm tốt mới đạt được.Nhưng bộ dáng Nhan Nghiên như là có thâm ý khác, có lẽ tối hôm nay cô có thể thử đi một chút.

Vương Đồng đã sớm tan ca, ở cửa thang máy còn đụng phải Nhan Nghiên, Nhan Nghiên cười với cô ta: ” Tâm tình nhìn rất tốt!”

“Hình như cô cũng vậy!” Cô ta đối Nhan Nghiên cũng cười cười, cũng không để ý dò xét ánh mắt của Nhan Nghiên.

Vương Đồng lái xe đi siêu thị, mua một ít đồ ăn. Về tới nhà, liền bắt đầu nấu cơm. Làm một nồi canh cá trích đậu hủ, khoai tây gà miếng, thịt kho tiêu, còn có một phần măng tơ. Đồ ăn dọn xong, chuông cửa phía sau vang lên, Vương Đồng nhoẻn miệng cười. Mở cửa ra, Trương Dư Hàng ôm bó hoa, trên người vẫn là tây phục ban ngày đứng ở cửa. Xem cô ta ở nhà một mình, còn mặc tạp dề, giáp mặt liền hôn lên má cô ta.

Vương Đồng vội kéo hắn tiến vào, tuy rằng nơi này các hộ gia đình cơ bản không biết nhau, bình thường cũng không lui tới, nhưng là vì tránh những phiền toái không cần thiết, mỗi lần Trương Dư Hàng đến, cô ta bảo hắn phải cẩn thận.

Tâm tình Trương Dự Hàng cũng tốt lắm, cũng không để ý động tác né tránh vội vàng của cô ta. Hắn vừa vào nhà, thấy một bàn đồ ăn bày ra, hương thơm bốn phía. Hắn ôm lấy thắt lưng Vương Đồng, hôn thật sâu: “Xem ra tối hôm nay có thể ăn thật no miệng!”

Vương Đồng cùng hắn hôn hồi lâu, đẩy hắn ra: “Nhanh đi rửa tay, có thể ăn cơm ngay rồi!”

Trương Dư Hàng lưu luyến khóe môi cô ta, lại hôn: “Nếu như chúng ta về sau vẫn có thể như vậy, thì tốt biết bao nhiêu!”

Vương Đồng biểu tình thâm sâu, Trương Dư Hàng là cô nhi, ở cô nhi viện từ nhỏ cho đến trưởng thành. Hắn ở tập đoàn Thao Thiết có được địa vị như ngày hôm nay không phải ngẫu nhiên, mà là dựa vào bản thân hắn đi từng bước một tiến lên. Hắn trả giá bằng sự cố gắng và nhiều chua xót, hiện tại hắn cũng không còn trẻ đương nhiên muốn một cái gia đình. Bọn họ sau này cùng một chỗ, hắn muốn cùng cô xây dựng một gia đình, quyết tâm rất mãnh liệt. Hắn khao khát có một gia đình, có vợ cùng đứa con của chính mình: “Nhanh đi rửa tay!”

Trương Dư Hàng không chiếm được đáp lại của Vương Đồng, có chút thất vọng, hắn cười cười vào phòng bếp. Hắn vừa mới vào phòng bếp, điện thoại ở phòng khách vang lên. Vương Đồng nhíu mày, bình thường có rất ít người gọi điện thoại cho cô ta, mà ngay cả Tư Thành Đống gọi điện thoại cho cô cũng sẽ không gọi điện thoại cố định, nhìn thấy điện báo, một số điện thoại lạ, vẫn bắt máy” “Alo!”

“Đồng Đồng, cháu thật sự ở nhà!” Điện thoại đầu kia chính là Tư Thành Đống, “Như thế nào không ra đi chơi một chút.”

Vương Đồng nhìn phòng bếp, nắm chặt điện thoại, bình tĩnh tâm thần nói: “Cháu hôm nay hơi mệt, cho nên muốn nghỉ ngơi sớm chút. Chủ tịch, không phải nói là gặp mấy ông bạn già nói chuyện sao? Không thuận lợi sao?”

“Bên kia vừa gọi điện thoại lại đây, nói hiện tại có việc, hủy bỏ. Chú bây giờ tới tìm cháu, đã tới ga ra, lên lên ngay đây”. Tư Thành Đống vừa nói, vừa ra cửa xe, “Chú dùng điện thoại của lái xe gọi cho cháu, chú hiện giờ đang đi lên, cháu mở cửa cho chú!”

Vương Đồng choáng váng, luống cuống! Miệng chỉ có thể thì thầm nói. “Được a!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.