Ads Chương 43: Chẳng có gì quan trọng.
“Không có gì!” Nhan Nghiên không chắc chắn là hắn thật sự quên hay là hắn giả vờ quên, hay là cái gì hắn cũng đều biết, nhưng mà không thừa nhận, cho nên mới giả vờ mất trí nhớ. Không chỉ có như thế, hắn còn muốn lấy tội danh áp đặt trên người cô, hắn quá tàn nhẫn! “Anh thả ra, tôi muốn xuống xe!”
“Không có chuyện gì?” Trên mặt của cô viết rõ là không phải như thế, trong lòng Tư Kình Vũ hoài nghi, nhưng dấu hôn trên cổ của cô không thể nhìn lầm. “Chẳng lẽ cô có thể phủ nhận, chuyện xảy ra đêm qua sao chứ?” Hắn vừa nói vừa xé áo sơ mi của cô. Da thịt trước ngực lộ ra một mảng lớn ở trước mặt hắn, chi chít những vết tím đỏ. Sắc mặt hắn nhất thời càng trở nên khó coi! Ánh mắt nhìn cô cũng đều bốc hỏa!
“Anh muốn làm gì!” Nhan Nhiên bị hành động của hắn hù dọa, vội vàng che thân thể bị hắn xé quần áo, “Tư Kình Vũ, anh buông ra, anh không thể lại đối với tôi như vậy, buông ra!”
“Có ý gì? Trước đây tôi đã từng đối với cô như vậy sao?” Tư Kình Vũ bắt lấy lỗi trong lời nói của cô, hắn không tin hình ảnh nóng bỏng quanh quẩn trong đầu là ảo giác, là mộng tưởng.
“Không phải từ trước đến nay anh đều bắt nạt tôi hay sao?” Nhan Nghiên không rõ ràng ý tứ của Tư Kình Vũ, hắn đang muốn tìm tòi nghiên cứu cái gì trên người cô. “Tư Kình Vũ, cho dù anh nghĩ thế nào về tôi, tôi cũng không quan tâm! Chính là anh sợ tôi sẽ dụ dỗ ba anh sao? Anh yên tâm, tôi sẽ không, chờ sau khi thi xong, tôi sẽ rời khỏi nhà họ Tư, cách Tư gia rất xa. Họ sẽ không bao giờ thấy tôi nữa, như vậy anh đã vừa lòng chưa!”
“Lời của cô đáng tin sao?” Tư Kình Vũ vẫn nhìn chằm chằm vào dấu vết trước ngực cô, “Xem ra ba tôi đã tìm ra nơi tốt để Kim ốc tàng Kiều, cho nên có thể hợp tình hợp lý rời khỏi nhà họ Tư. Mẹ tôi thật đúng là không nhìn lầm cô, mẹ cô đã gây nên chuyện, cô và mẹ cô cũng giống nhau.”
“Tư Kình Vũ, anh có lăng mạ tôi như thế nào thì tùy, nhưng xin anh đừng sỉ nhục mẹ tôi.” Nhan Nghiên bị hắn làm nhục, hai mắt đỏ bừng, đặc biệt nhắc tới mẹ cô, khiến cô đau đớn vô cùng. “Anh có thể dùng những gì xấu xa nhất có thể nghĩ đến, thâm chí nhiều hơn cả nước sông đổ vào tôi cũng không sao cả. Nhưng xin anh đừng sỉ nhục mẹ tôi, mẹ đã qua đời, bây giờ tôi làm gì cũng không liên quan đến mẹ tôi!”
Tư Kình Vũ cũng nhận thấy lời nói của mình có phần quá đáng, hắn bị lửa giận làm suy nghĩ hồ đồ. Trên người cô là dấu vết chứng minh tất cả dự đoán của hắn, những cái này có thể đánh tan lí trí của hắn, khiến hắn kích thích có thể tiêu diệt tất cả. “Rốt cuộc thừa nhận phải không? Cô không cần tôi dùng những gì xấu xa nghĩ về cô, bởi vì cô đã dơ bẩn đến tột cùng rồi.”
Mặt Nhan Nghiên bị làm cho tái nhợt, không có một tia huyết sắc. Trước mắt cô hoan toàn mông lung, còn phải cố hết sức mở to hai mắt nhìn hắn: “Anh nói đúng, tôi rất dơ bẩn. Bây giờ từ thân thể đến máu xương đều bẩn. Nhưng mà Tư Kình Vũ anh thì tốt hơn sao so với tôi? Không, anh là người họ Tư, tất cả nhà họ Tư đều dơ bẩn, càng đáng sợ, càng xấu xa hơn!”
“Phải!” Nhan Nghiên cũng cười nói, nhưng mà cô cười, nước mắt tự tuôn ra, “Tư đại thiếu gia không phải đã hiểu rõ từ lâu hay sao chứ? Anh còn có thể dùng càng nhiều từ để nhục nhã, không liên quan, tiếp tục đi.”
Tư Kình Vũ rùng mình, trong lòng sinh ra bối rối. Trong đôi mắt của cô ngập tràn nước mắt, kiên quyết mà tuyệt vọng. Đã xảy ra chuyện gì mà khiến cô biến thành như vậy! Ngực hắn khẽ run, hắn không khống chế được mình như vậy, buông cô ra, quay đầu không hề nhìn cô: “Cô xuống xe!”