Ads • Chương 124: Băn khoăn trong lòng
Hiệu suất làm việc của Tư Kình Vũ đúng là rất cao, buổi chiều hôm đó Nhan Nghiên nhận được điện thoại của luật sư. Luật sư Lê Thiết liên lạc với Nhan Nghiên và hẹn cô bàn về thủ tục liên quan. Sau khi Vệ Tề Hàn biết chuyện này, anh ta thở dài nói: “Nhan Nghiên, em có phải là quá khích động rồi hay không, đây là quân chủ bài của em, đáng lẽ không nên vội vã như vậy.
Nhan Nghiên bất đắc dĩ cười ní: “Lá bài chủ chốt của em đưa ra lại chẳng có ảnh hưởng chút nào với Tư Kình Vũ, anh ấy giống như đã biết rõ mọi chuyện, có lẽ đã đi đều tra rõ ràng lai lịch của anh rồi đó”
Vệ Tề Hàn trầm mặc một lúc, muốn điều tra lai lịch của anh cũng không phải là chuyện dễ dàng, lần trước ở Mỹ, mọi thông tin cá nhân đều bị thay đổi, thậm chí cả cái tên cũng không giữ lại. Tư Kình Vũ muốn điều tra cũng không thể điều tra lai lịch của anh nhanh như vậy. Có điều nghe Nhan Nghiên nói về chuyện cổ phần công ty, Vệ Tề Hàn càng dè chừng hơn vài phần.
“Nếu như Tư Kình Vũ điều tra rõ lai lịch của anh, mẹ anh sẽ không còn bình yên ở Tư gia nữa, hắn ta chỉ nói như vậy thôi, em đừng quá lo lắng. Ngược lại lần này đến Thái Lan em nhất định phải cẩn thận, đặc biệt là với Diêm Ưng Dương, người này vô cùng nguy hiểm.” Vệ Tề Hàn quan tâm nhắc nhở cô.
Nhan Nghiên biết rõ Diêm Ưng Dương cũng không đơn giản gì, hơn nữa hắn còn muốn hợp tác với cô. “Em sẽ cẩn thận, chỉ là em rất lo cho Tử Hằng, từ nhỏ đến lớn em chưa bao giờ xa Tử Hằng. Lần này đi Thái Lan có thể mất một tháng, em thật sự rất lo lắng.” Hơn nữa để Tử Hằng ở cùng với Tư Kình Vũ, cô không biết Tống Ngọc San còn gây ra chuyện gì nữa không.
“Không phải em đã nói Tư Kình Vũ sẽ để Thanh Tẩu chăm sóc cho Tử Hằng sao? Đối với chúng ta đây chính là một chuyện tốt. Em cứ yên tâm, anh cũng sẽ chiếu cố, bảo vệ Tử Hằng.” Vệ Tề Hàn an ủi Nhan Nghiên.
Nhan Nghiên gật đầu, với tình huống hiện tại cũng chỉ còn cách này, Có điều, cô không biết phải nói sao với Tử Hằng. Khi Nhan Nghiên đi đón Tử Hằng, vừa đưa cậu bé từ nhà trẻ ra thì gặp Tư Kình Vũ. Tư Kình Vũ bước đến ôm lấy Tử Hằng, sau đó đem cặp của Tử Hằng ném cho Nhan Nghiên. Nhan Nghiên cũng không có thái độ gì với Tư Kình Vũ, hôm nay hai bên đã ký xong văn bản, cô chính thức trở thành cổ đông của Lãng Ức. Rất nhiều ánh mắt kinh ngạc nhìn cô, không hiểu tại sao Nhan Nghiên bỗng chốc trở thành bà chủ. Gần đây chuyện tình của cô và Tư Kình Vũ được truyền tai nhau sinh động như thật, làm cho người bên ngoài cũng nhìn cô với sự kinh ngạc và khinh thường hơn. Nhan Nghiên cũng không giải thích gì nhiều, người ngoài thích truyền thế nào thì truyền đi.
Sau khi Nhan Nghiên phục hồi lại tinh thần thì đã ngồi yên vị trên xe, hơn nữa còn ngồi ở ghế trước. Tử Hằng ngồi sau lo lắng nhìn mẹ: “Tiểu Nghiên, sao mẹ không nói gì, lại có ai bắt nạt mẹ ạ?” Tử Hằng nói, ánh mắt dừng lại trên người Tư Kình Vũ, miệng trề ra.
Tư Kình Vũ bật cười, tiểu quỷ này lo lắng hắn bắt nạt mẹ bảo bối của mình đến thế sao? Vừa nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi có chút mất mát, trong lòng tiểu quỷ này người quan trọng nhất vẫn là tiểu Nghiên của nó.
“Hằng Hằng ngốc!” Nhan Nghiên quay đầu lại sờ lên mặt con trai, “Không ai bắt nạt mẹ cả, con không thấy mẹ đều tốt cả sao?”
“Hằng Hằng, mẹ phải đi công tác một tháng, tháng này con ở nhà cùng với ba, hai ba con ở với nhau nhé.” Lúc này Tư Kình Vũ đã dừng xe, cười cười như đang nói đến một chuyện rất bình thường.
Tử Hằng lập tức ngây ra, cậu ngơ ngác nhìn mẫu thân, nói: “Mẹ phải rời con đi ạ, mẹ định đi đâu?”
Nhan Nghiên bất mãn nhìn Tư Kình Vũ, hắn không thể để cô tự nói với con sao? Cô xuống xe, bế Tử Hằng ra khỏi xe, nói: “Mẹ phải đến Thái Lan công tác, tiểu Hằng, tháng này con phái ngoan, ở nhà phải nghe lời ba nhé.”
Tử Hằng ôm cổ Nhan Nghiên, nghĩ đến một tháng không được gặp Nhan Nghiên, thật sự là khổ sở. Từ nhỏ đến lớn cậu chưa bao giờ rời mẹ mình, a, đúng rồi, Tiểu Nghiên làm việc cùng với ba, nhất định ba ép mẹ đi công tác. Cậu trợn mắt, chau mày, nói: “Ba, là ba chia rẽ con và Tiểu Nghiên.”
Tư Kình Vũ đóng cửa lại, đưa chìa khoá xe cho nhân viên nhà hàng, vừa quay lại định ôm Tử Hằng thì bị con kịch liệt cự tuyệt. Hắn còn tưởng rằng tình cảm giữa hắn và Tử Hằng đã khôi phục, hoá ra không phải dễ dàng như vậy. Chỉ cần Tiểu Nghiên của Tử Hằng chịu uỷ khuất, người làm cha như hắn liền bị chỉ trích ngay lập tức. Tư Kình Vũ không thể không cảm thấy tổn thương, bất quá Nhan Nghiên là người mẹ sinh ra, nuôi nấng Tử Hằng đến giờ, còn mình và Tử Hằng vừa mới nhận nhau, hắn vẫn còn chưa thể so được.
“Hằng Hằng, mẹ phải đi vì công việc, không liên quan đến ba con.” Dù trong lòng Nhan Nghiên bất mãn với hắn đến đâu, nhưng nhìn bộ dạng đau khổ vì bị Tử Hằng cự tuyệt, Nhan Nghiên cũng không đành lòng. “Con tới để ba bế đi, tay tiểu Nghiên mỏi nhừ rồi.”
Tử Hằng cũng biết mình rất nặng, cậu cũng không thích để người lớn âu yếm vuốt ve, nhưng vẫn đưa tay ra ôm cổ Tư Kình Vũ. ‘Ba, ba đừng để mẹ đi quá lâu nha, cũng không thể để ai bắt nạt mẹ đó”
“Có con bảo vệ mẹ còn ai dám bắt nạt mẹ con nữa.” Tư Kình Vũ không khỏi cảm kích nhìn Nhan Nghiên, sau đó bế Tử Hằng vào bên trong. Nhan Nghiên đi theo sau, buổi tối này tâm trạng của Tử Hằng không tốt, thỉnh thoảng lại ôm lấy cô. Nhan Nghiên biết rõ, Tử Hằng không muốn rời xa cô lâu như vậy. Buổi tối, Nhan Nghiên ở trong phòng Tử Hằng rất lâu, đến khi nó ngủ rồi vẫn không quên nắm chặt lấy vạt áo Nhan Nghiên.