Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc

Chương 5




Chủ nhật sau giờ trưa, ở ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút sau, Nhược Phù liền bị Nhược Dung kêu về nhà cùng một đám đồng học kéo đến Tả gia đi bơi lội.

Cô không khỏi thở dài một cái. Mấy ngày nay Tả Ti Phong đều bận rộn công việc, cùng với đoàn người Đan Khuê Tư liền ngày nghỉ cũng không được nghỉ ngơi, cô thật lo lắng cho thân thể của hắn sẽ không chịu nổi, hơn nữa hắn còn ở nửa đêm leo lên tầng ba, kịch liệt lửa nóng cùng với cô triền miên.

Nghĩ tới đêm qua triền miên, Nhược Phù mặt không khỏi đỏ lên. Cô thật nghĩ không ra Tả Ti Phong thể lực làm sao có thể tốt như vậy? Dường như vĩnh viễn đều muốn cô không đủ một loại, hắn vô cùng vô tận dục vọng luôn là hại cô tại cực khoái sau buồn ngủ hư mềm ngủ, ngay cả hắn lúc nào thì rời đi cũng không biết. . . . . .

“Chị, mặt của chị thật là đỏ, có phải hay không ngâm nước quá lâu rồi?”

chạy vào bồn xoa bóp Nhược Dung nhìn chằm chằm Nhược Phù đôi má đỏ bừng hỏi.

Nhược Phù sờ sờ mình gương mặt, hốt hoảng trả lời, “Chị có thể thật sự đã ngâm quá lâu, chị đi phòng xông hơi tốt lắm.” nói xong, cô vội vã đứng dậy.

“Đi phòng xông hơi không phải càng nóng?” Nhược Dung không hiểu hỏi ngược lại.

Nghe vậy, Nhược Phù không khỏi sửng sốt một chút, lần nữa ngồi xuống, “Ách. . . . . . Vậy chị ngâm một chút nữa tốt lắm.”

Thật hỏng bét! Cô càng lúc càng không yên lòng rồi. Đều là tại Tả Ti Phong, cô thường thường bởi vì nhớ hắn mà tâm thần hoảng hốt.

Nhược Dung nhìn chằm chằm ngực của cô, tò mò hỏi: “Chị, bộ ngực của chị thế nào có điểm đỏ?”

Nhược Phù theo ánh mắt em gái nhìn xuống dưới, lúc này mới chú ý tới Tả Ti Phong tại trên ngực mình lưu lại vết hôn, những dấu vết này là buổi tối mấy ngày trước hắn điên cuồng lưu lại, vốn đã phai nhạt đi, không ngờ ngâm nước nóng lại rõ ràng nổi lên.

Nhược Phù nhanh chóng nằm chìm xuống để hơi nước bốc lên trong bồn xoa bóp che đậy đi, hốt hoảng giải thích: “Gần đây thân thể của chị có chút dị ứng, cho nên da sẽ thường bị nổi mẩn đỏ.”

“Khó trách, mới vừa rồi tại trong phòng thay quần áo em còn đang kỳ quái trên lưng của chị thế nào nhiều như vậy dấu đỏ, thì ra là da dị ứng a!” Nhược Dung tiếp lời nói.

Nghe vậy, Nhược Phù gương mặt càng đỏ. Tối hôm qua Tả Ti Phong nhiệt tình hôn khắp lưng của cô, thế nhưng không có lưu ý hắn đã ở trên lưng cô để lại dấu vết.

“Đúng , đúng, da của chị rất mẫn cảm.” cô thấp thỏm trả lời, âm thầm nhắc nhở sau này mình nhất định phải chú ý hơn.

Đột nhiên, Nhược Dung nằm bên cạnh cô nhỏ giọng nói: “Chị, chị ở đây nửa đêm có nghe hay không đến âm thanh kỳ quái? Khuya ngày hôm trước em không ngủ ngon, giống như có nghe được tiếng rên rỉ, chị có nghe được sao?”

“Có, có sao?” Nhược Phù không khỏi trong lòng run sợ. Dung Dung nằm ngủ ở ngay phòng sát vách với phòng cô, nhưng phòng ốc hiệu quả cách âm rất tốt, cô cũng vẫn rất chú ý, sẽ không truyền ra bất kỳ tiếng vang a!

Nhược Dung trợn to hai mắt, cực kỳ nghiêm túc nói: “Là thật!”

Nhược Phù mặt cười thoáng chốc đỏ bừng được tới nâng không nổi. Dung Dung hẳn không đã phát hiện Tả Ti Phong hàng đêm tìm đến cô chứ?

“Em sợ hết hồn, không nhịn được hướng tiếng rên rỉ theo đi, kết quả như thế nào chị biết không?” Nhược Dung thần thần bí bí lại nói.

“Sao, như thế nào?” Nhược Phù tim đập nhanh đến không tưởng nổi, lo lắng kỳ thật em gái đã phát giác cô cùng Tả Ti Phong nhiệt liệt hoan ái.

“Kết quả là phát hiện cửa phòng cha và mẹ không có đóng chặt, hại em cái gì cũng không dám nhìn xông về tầng ba.” Nhược Dung rốt cuộc tuyên bố đáp án.

Nhược Phù đầu tiên là sửng sốt một phen, mới thở ra rồi vội vàng lên tiếng “Thì ra em là ở tầng hai nghe thấy, hại chị dọa nhảy dựng.”

“Ai nha! Là em lúc xuống dưới tầng uống nước nghe thấy nha! Chị, cha và mẹ tình cảm giống như càng lúc càng tốt lắm a!”

Nói xong, Nhược Dung không khỏi lớn tiếng thở dài nói: “Ai! Em thật là muốn kết giao bạn trai đó! Nhưng mẹ trông nom chúng ta quản được như vậy nghiêm, hại em cũng muốn rời nhà đi ra ngoài.”

“Ai muốn rời nhà trốn đi?” Tiếng nói của Tả Ti Phong đột nhiên theo đỉnh đầu của các cô truyền đến.

Mặc dù hắn hỏi Nhược Dung những lời này, nhưng là ánh mắt hắn lại thủy chung đặt ở trên người Nhược Phù, như thể dung không được người khác nữa.

“Anh đã về rồi!” Nhược Phù trống ngực đập rộn hơn nhìn hắn. Cho dù bọn họ ngày ngày gặp mặt, cô vẫn như cũ vì hắn tâm thần rung động.

Nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp tú lệ của cô, Tả Ta Phong cầm lòng không đcượ vòng qua sau người cô ôm cô vào trong ngực, khát khao kích cuồng ôm hôn, không có chút nào thèm quan tâm trên người đang mặc tây trang Zehder được làm thủ công sẽ ngâm ở trong nước nóng.

Nhược Phù không khỏi thần trí say mê đắm chìm tại trong hắn cuồng liệt thâm tình hôn hít, quên mọi thứ xung quanh mình.

Một màn này thật sự là làm cho Nhược Dung nhìn ngây người, như vậy nóng bỏng kích tình cuồng liệt ôm hôn trừ ở trên màn ảnh điện ảnh xem qua ra, cô ấy còn chưa từng chính mắt thấy qua, cô ấy cơ hồ có thể cảm thấy được giữa bọn họ nồng đậm yêu say đắm.

Cô ấy trợn mắt há mồm mà nhìn nhìn chằm chằm bọn họ, mãi cho đến khi họ tách ra mới lấy lại tinh thần.

“Cho dù cùng với Đan Khuê Tư nói chuyện làm ăn, anh vẫn là rất nhớ em.” Tả Ti Phong thâm tình trầm giọng nói.

“Em hiểu biết rõ.” Cô làm sao không tâm thần hoảng hốt nhớ hắn a.

Hắn lần nữa ôm cô, cuồng dã kịch liệt hôn cô, khiến quanh mình không khí có vẻ càng nóng hơn.

Nhược Phù duỗi cánh dài tay trắng noãn vòng ra sau gáy hắn, cố gắng đem lấy chính mình thân thể tuyết trắng cùng môi đỏ mọng kiều diễm cùng hắn chặt chẽ dán sát.

Không cần chờ đến trời tối, cô liền khát vọng hắn, trời ạ! Cô làm sao sẽ trở nên nhiệt tình như vậy lớn mật rồi hả ?

“Ai! Thì ra là tình cảm của hai người đã tốt như vậy, thật làm cho người hâm mộ!” Nhược Dung mặt hồng tim đập nói.

Nghe vậy, Nhược Phù hốt hoảng đẩy ra Tả Ti Phong, thế này mới ý thức được em gái vẫn còn ở nơi này, ngượng ngùng cô đành phải đem chính mình thân thể mềm mại bởi vì khát vọng hắn mà trở nên nhạy cảm chôn ở trong bọt nước.

Nhược Phù rời khỏi ngực hắn khiến Tả Ti Phong có vẻ tiu nghỉu mất hứng, toàn thân bởi vì khát vọng cô mà đau nhức, hắn chờ không kịp buổi tối mới đi tìm cô rồi.

Nhưng ánh mắt của Dung Dung cùng 4, 5 cô gái trong hồ bơi tất cả đều tập trung ở trên người hắn và Nhược Phù, hại hắn không cách nào bất chấp tất cả từ trong nước nóng sóng nước cuồn cuộn đem Nhược Phù ôm vào trong phòng nhiệt liệt cùng với cô hoan ái.

Chuyện này với hắn thật là hành hạ lớn nhất a!

Tả Ti Phong mắt lửa nóng nhìn chằm chằm Nhược Phù, đè nén dục vọng mãnh liệt của mình, liền đổi đề tài, “Tối mai nơi này sẽ mở bữa tiệc, anh muốn chiêu đãi Đan Khuê Tư cùng một vài tân khách, em thông báo Sunny tìm mấy thư ký tới đây, anh cũng cần họ chiêu đãi khách.”

“Ừm! Chờ một chút em sẽ gọi điện thoại thông báo Sunny.” nói tới công việc, Nhược Phù tâm tình cuối cùng hơi chút bình tĩnh.

“Ngày mai nơi này sẽ mở bữa tiệc? Vậy em cùng bạn học của em có thể hay không tới tham gia?” nghe được Tả Ti Phong muốn mở tiệc, Nhược Dung rất có hứng thú liền vội vàng hỏi.

“Em có thể tới.” trả lời xong vấn đề của Nhược Dung sau, Tả Ti Phong liền nhìn Nhược Phù nói: “Em không cần đến, tối mai em tốt nhất ở lại trong nhà.”

“Em ở lại trong nhà? Anh không phải là muốn Sunny bọn họ tới đây chiêu đãi khách sao?” Nhược Phù ngạc nhiên hỏi.

“Anh không hy vọng em tới. Em không phải biết mình xinh đẹp mê người đến mức nào sao? Anh không cách nào nhịn được tên đàn ông khác đối với em có ý đồ.” cơn ghen một khi phát tác, hắn liền không để ý lý trí cùng phong độ.

Cô không biết Tả Ti Phong làm sao sẽ trở nên như vậy thích ăn dấm chua! Cô vẫn cho là hắn bất cần đời, phóng đãng không kềm chế được, không ngờ hắn đối với cô lại càng lúc càng chấp nhất nghiêm túc, thậm chí không cho người đạn ông khác nhìn lâu cô một cái.

Cô vì hắn quá quan tâm cô mà mặt nở nụ cười, “Anh quá lo lắng a, căn bản sẽ không có chuyện như vậy xảy ra. Tối mai em không thể không tới, bởi vì em cũng là một phần tử của tập đoàn Uy Đạt.” đẩy đẩy cánh tay của hắn, cô quan tâm nói: “Anh đi vào nghỉ ngơi đi! Mấy ngày nay anh đã quá vất vả rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt mới đúng.”

“Được, buổi tối. . . . . .” liếc Nhược Dung một cái, Tả Ti Phong giật mình sửa lời nói “Vậy bọn em thật tốt chơi đi! Anh không bồi các em rồi.”

Ánh mắt hắn thiết tha nhìn Nhược Phù sau một lúc lâu mới đi vào trong nhà.

Chờ bóng lưng cao thẳng của hắn rời đi vừa biến mất, vốn là ngâm mình ở trong hồ bơi các cô gái liền cùng nhau vọt tới bồn xoa bóp, hướng về phía Nhược Phù tò mò hỏi lung tung này nọ.

(tiếp)

Tối nay, Tả gia có vẻ cực kỳ náo nhiệt, đèn điện sáng trưng.

Trừ đoàn người Đan Khuê Tư ra, Tả Ti Phong còn mời chừng trăm vị tân khách, bữa tiệc ngay tại trong vườn hoa lịch sự tao nhã mà tràn đầy rực rỡ tổ chức, vừa hoa ở trên không thắp vạn quả bóng đèn dệt thành một mảnh lưới ánh sáng, xem ra vừa lãng mạn lại không mất long trọng.

Trên mặt của mỗi người đều mang nụ cười, rất dễ nhận thấy, đây là một hồi bữa tiệc thành công.

Đem tân khách đưa vào tới sau, Nhược Phù chức trách của các cô chính là không để cho bất kỳ một người khách nào cảm thấy nhàm chán, mấy người các cô chiêu đãi khách khứa phân tán ở vườn hoa các nơi.

Tối nay tới khách không ít, ngay cả Phùng Gia Hữu cùng vị hôn thê của hắn ta cũng tới, Nhược Phù lòng không khỏi thấp thỏm bất an, sự kiện vụng trộm đêm hôm đó lần nữa nổi lên trong lòng.

Tả Ti Phong có phải hay không đối với vợ chưa cưới của Phùng Gia Hữu vẫn tham luyến không thôi? Nếu không tại sao muốn mời cô ta tới? Vẫn là cô nghĩ quá nhiều, Tả Ti Phong chỉ là đơn thuần mời Phùng Gia Hữu tới làm khách, mà vị hôn thê của hắn ta tự nhiên chuyện đương nhiên theo tới?

Lòng của cô lập tức rối loạn lên, hữu ý vô ý, cô bắt đầu chặt chẽ chú ý tới Phùng Gia Hữu cùng vị hôn thê của hắn ta, không chút nào nhận thấy được có người đang đi tới gần cô.

“Cô nguyện ý theo tôi nhảy một điệu chứ?” trong tiếng âm nhạc, Eric khom người tại bên người cô hỏi.

Từ hắn ta nhìn thấy cô lần đầu tiên sau, hắn ta liền bị cô thật sâu hấp dẫn, mặc dù hắn ta cũng cùng không ít cô gái người Hoa lui tới qua, nhưng cô vẫn cứ so với các cô gái khác nhiều hơn một phần thanh linh tinh tế cùng mềm mại đáng yêu, làm hắn ta không cách nào không động lòng với cô.

Nghe vậy, Nhược Phù hơi chấn động một cái, thấy rõ ràng người đàn ông trước mắt là Eric sau, cô không lâm không hoảng hốt loạn lên.

Tả Ti Phong đối với Eric hình như đặc biệt nhạy cảm, nếu để cho hắn nhìn thấy Eric hướng cô mời vũ thì hắn không ăn giấm mới là lạ! Cô không muốn nhiều trêu chọc thị phi, nhưng lại không nghĩ đắc tội Eric.

Đang không biết nên như thế nào cho phải thì thật may là nhìn thấy Sunny tới đây, cô vội vã cầu cứu tựa như giữ chặt Sunny.

“Sunny, chị bồi Eric nhảy một điệu được không?” Nhược Phù vẻ mặt áy náy đối Eric nói: “Eric, tôi phải đi phòng bếp xem thức ăn chuẩn bị ra sao, xin lỗi không cách nào cùng anh khiêu vũ.”

Cô bỏ lại Sunny cùng Eric, vội vàng hướng phòng bếp đi.

Trên đường trước mặt có một người thình lình hướng cô xô phải, thiếu chút nữa xô ngã cô.

Phùng Gia Hữu vẻ mặt hoảng hốt vừa đỡ cô dậy, vừa nói lời xin lỗi với cô, “Xin lỗi, tôi đang tìm người, cho nên mới đụng vào cô.”

“Anh ở đây tìm vị hôn thê của anh sao?” Nhược Phù sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng bệch.

“Làm sao cô biết?” Phùng Gia Hữu kỳ quái nhìn cô. “Cô biết Ái Mi phải hay không? Cô có thấy cô ấy không? Tôi đi giúp bưng rượu sau khi trở lại cô ấy đã không thấy tăm hơi.”

Nhược Phù lo lắng trong đám người tìm bóng dáng của Tả Ti Phong, hắn vẫn bồi ở bên cạnh Đan Khuê Tư, nhưng bây giờ bóng dáng đã không thấy.

“Ái Mi không biết đi nơi nào? Cô ấy chính là thích cùng tôi chơi trốn tìm, để cho tôi gấp muốn chết.” Phùng Gia Hữu cũng quay đầu chung quanh nhìn xem.

Nhược Phù lòng bắt đầu luống cuống. Tại sao tả Ti Phong và Ái Mi cùng nhau mất tích? Chẳng lẽ hai người bọn họ đang cùng nhau?

Cô nghĩ đến đây, vốn là gương mặt không có chút máu lại càng thêm trở nên trắng bệch.

Nhìn thấy vẻ mặt của cô khiến Phùng Gia Hữu không nhịn được vươn tay đỡ nàng, “Cô làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không? Có muốn hay không tôi đỡ cô đi vào bên trong nghỉ ngơi?”

Nhược Phù từ chối nhã nhặn ý tốt của hắn ta nói: “Tôi không sao. Ái Mi thường cùng anh chơi trò chơi mất tích? Chẳng lẽ anh cũng không biết cô làm cái gì sao?”

Phùng Gia Hữu ngạc nhiên nhìn cô chằm chằm, “Dĩ nhiên, cô ấy chẳng qua là thích chơi một chút, mới sẽ không làm cái gì chuyện xấu!”

Nhược Phù không khỏi không phản bác được. Xem ra Phùng Gia Hữu căn bản không biết gì vị hôn thê của mình cư nhiên sau lưng hắn ta cùng người đàn ông khác ở chung một chỗ.

“Tôi đi giúp anh tìm Ái Mi đi! Anh không cần quá lo lắng.” cô đột nhiên có chút nổi lên đồng tình với hắn ta.

Rời đi Phùng Gia Hữu sau, Nhược Phù vội vàng đi vào nhà chính, tìm kiếm bóng dáng của Tả Ti Phong.

Cô giống như con ruồi không đầu một loại kéo ra một cái lại một cái cửa, ngó nhìn từng cái căn phòng, liền trong tủ lớn cùng phía sau sofa cũng không buông tha.

Tầng một tìm khắp lần sau, cô liền hướng phòng ngủ chính ở tầng hai của Tả Ti Phong đi.

Lúc này, uống rượu uống đến đang say Eric liếc thấy bóng lưng cô đi lên trên tầng, hơi chần chờ một cái liền đi theo sau.

Nhược Phù đi tới cửa phòng ngủ chính, ở trong lòng giao chiến thật lâu mới ra.

Cô sợ chính mình sẽ nhìn được hình ảnh không muốn thấy nhất, nhưng trước mắt trên giường được xếp gọn được chỉnh tề, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, toàn thân mệt lả ở trên giường lớn ngồi xuống.

Nếu như Tả Ti Phong cùng Ái Mi thật ở nơi này trên giường lớn thân thiết, vậy đối với cô mà nói đúng là tổn thương lớn nhất! Hoàn hảo chuyện như vậy cũng không có xảy ra.

Cô là như thế yêu Tả Ti Phong, thân bất do kỷ vì hắn ghen, lòng dạ hẹp hòi, nghi ngờ tâm bệnh.

Cô không nhịn được gõ đầu của mình. Cô làm gì như vậy nghi thần nghi quỷ a! Nói không chừng Ái Mi cùng Tả Ti Phong cùng lúc không có ở hội trường bữa tiệc chỉ là trùng hợp mà thôi, cô nên phải tin tưởng Tả Ti Phong nha!

Nhược Phù lập tức từ trên giường đứng lên, xoay người muốn xuống dưới tầng trở lại hội trường.

Vừa mới đi tới cửa, Eric đột nhiên ở trước cửa ngăn trở đường đi của cô.

Nghe thấy được mùi rượu xông vào mũi Nhược Phù cũng không quan tâm, cô nghĩ thầm, bữa tiệc là như thế thành công, ai mà không tận hứng uống hơn mấy chén.

“Eric, anh có cần gì không? Có phải hay không muốn tìm phòng nghỉ ngơi một chút?” cô rằng hắn ta chỉ là uống rượu say muốn tìm chỗ nghỉ.

Eric dưới chân lảo đảo một cái, thuận thế đưa tay vòng ôm lấy cô.

“Tôi. . . . . . Tôi có chút không thoải mái.” hắn ta mùi rượu lâng lâng mà nói.

Hắn ta đột nhiên này tới ôm làm Nhược Phù có chút lấy làm kinh hãi, nhưng hắn ta nếu nói hắn ta không thoải mái, hơn nữa hắn ta lại là một trong khách quý quan trọng được Tả Ti Phong mời tới, đứng ở lập trường nhân viên chiêu đãi, khiến mỗi vị khách quý đều có thể cảm thấy thoải mái là chức trách của cô.

Cho nên cô cũng không có đẩy hắn ta ra, chỉ là thoáng đẩy ra hắn ta, không để cho hắn ta ôm ấp mình ôm quá chặt.

Đỡ hắn ta tới mép giường của Tả Ti Phong sau đó ngồi xuống, cô ôn nhu nói: “Anh trước ngồi nghỉ ngơi một chút, tôi đi giúp anh rót ly trà giải rượu.”

Cô mới cất bước đi, cổ tay đã bị Eric giữ chặt lại. “Đừng đi, ở lại với tôi.” Eric mượn ba phần ngà ngà say nói: “Nhược Phù, em là cô gái dịu dàng nhất, xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp qua, tôi thật sự may mắn có thể một mình với em cùng một chỗ. Mới vừa rồi em đều không để ý tới tôi hại tôi thật đau lòng, chỉ là, không sao, em hiện tại không phải bồi tại bên cạnh tôi sao?”

Nhược Phù nhẹ nhàng vùng vẫy, nghĩ muốn tránh ra hắn ta nắm giữ. “Eric, để cho tôi đi giúp anh lấy trà được không?”

“Không cần” nắm thật chặt cổ tay ngọc của cô, hắn ta nhìn chằm chằm cô nói:

“Em biết trừ nói chuyện làm ăn ra, tôi còn đến Đài Loan tới làm cái gì sao?”

Thấy cô lắc đầu một cái, hắn ta mới tiếp tục nói: “Tôi muốn cưới một cô gái xinh đẹp lại dịu dàng về nước Mỹ. Năng lực kinh tế của tôi rất tốt, có thể cho vợ tôi qua cuộc sống cự kỳ xa hoa, xa xỉ.”

Nhược Phù từng nghe Sunny nói cho tới bây giờ thương vụ hợp tác mặc dù lấy Đan Khuê Tư đứng đầu, nhưng Eric thật ra là một trong cổ đông quan trọng, gia tộc Eric là rất có tiền tài quyền thế, ở nước Mỹ chính thương giới rất có tiếng.

Cô khẽ mỉm cười nói: “Cô gái có thể làm vợ anh nhất định rất hạnh phúc, hi vọng anh có thể cưới được cô gái Đại Loan dịu dàng lại xinh đẹp về nước Mỹ. Tối nay trong bữa tiệc có rất nhiều danh môn thục nữ, anh có thể nhiều hơn nhận thức bọn họ. . . . . .”

“Tôi đã nhận thức một người rồi!” hắn ta mừng rỡ ngắt lời cô.

Nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, Eric thình lình hôn lên mu bàn tay trắng noãn của cô. “Tôi hi vọng cô có thể tiếp nhận tôi theo đuổi. Mặc dù chúng ta chỉ gặp qua hai lần, Dường như có chút quá nhanh, nhưng tôi chính là không nhịn được nghĩ hướng em biểu lộ tình yêu. Tiểu thư Nhược Phù thân ái, em nguyện ý lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết cùng tôi lui tới chứ?” ánh mắt hắn ta nóng rực nhìn cô.

Hắn ta tỏ tình không khỏi làm Nhược Phù sợ hết hồn. Thẳng thắn nói, Eric điều kiện cũng không kém, ngoại hình xuất chúng cùng với gia thế hiển hách xác thực đủ để hấp dẫn rất nhiều cô gái vì hắn ta khuynh tâm, nhưng ở trong lòng cô sớm đã có tả Ti Phong, cũng không thể dưng người đàn ông khác nữa rồi.

Cô vội vã rút tay mình về, vẻ mặt áy náy nói: “Thật xin lỗi! Tôi không thể tiếp nhận theo đuổi của anh.”

Nghe vậy, Eric sắc mặt lập tức sung huyết đỏ bừng, hắn ta vươn cánh tay kéo lấy người cô xoay lại, “Đừng cự tuyệt quá nhanh, em có thể suy tính trước cùng tôi lui tới a!” Hắn ta luôn luôn tự phụ điều kiện của mình cự tốt mà ở trên tình trường mọi việc đều thuận lợi, không ngờ Nhược Phù thậm chí ngay cả suy tính đều không suy tính liền cự tuyệt hắn ta, khiến cho hắn ta mặt mũi có chút không nhịn được.

Trong mắt hắn ta quá mức vội vàng vẻ mặt không khỏi làm Nhược Phù có chút kinh hoàng, cô không chút nghĩ ngợi liền dùng lực hất ra hắn ta nắm giữ. “Tôi đi tìm những người khác tới chăm sóc anh.” nói xong, cô gấp muốn thoát đi nơi này.

Eric lại đột nhiên bổ nhào về phía trước, đè cô trên thảm trải sàn.

“Tôi muốn em...em đừng nghĩ muốn đi!” hắn ta thô lỗ xoay mặt cô qua hôn môi cô.

Hắn ta vóc người to lớn đè ở trên người của cô cơ hồ làm cô đau đến mau ngất đi, cô cố nén nước mắt trong hốc mắt; vùng vẫy muốn đứng lên.

“Anh uống say rồi, xin buông tôi ra.” Nhược Phù vẫn lễ độ nói. Cô cũng không muốn đắc tội Eric, bởi vì cô biết kế hoạch hợp tác lần này đối với tập đoàn Uy Đạt, đối với Tả Ti Phong trọng yếu bao nhiêu. Eric ngoảnh mặt làm ngơ, trong mắt bắn ra ánh sáng càng cuồng nhiệt hơn, điên cuồng hơn, lại hung ác một phen xé rách lễ phục trên người cô, lộ ra tuyết trắng trắng nõn lại mang theo đám dấu vết phấn hồng trên cái lưng không tỳ vết của cô.

Thấy trên lưng cô cư nhiên in đầy ấn ký cùng đàn ông hoan ái lưu lại, hai mắt của hắn ta càng đỏ.

“Cái người phụ nữ dâm đãng này! Đáng ghét!” hắn ta như là nổi điên một cái tát hung hăng hướng má phấn của cô.

Nhược Phù trên mặt một hồi đau nhức kịch liệt, cả người cơ hồ muốn ngất đi.

Trong hoảng hốt, cô ý thức được Eric ý đồ xâm phạm cô, cô cắn chặt môi nhịn được khổ sở, bắt đầu chống cự kịch liệt, nhưng hắn ta thân thể là như thế to lớn có lực, mặc kệ cô ra sao dùng sức chính là đẩy không ra được hắn ta.

Mắt thấy cô ra sức chống cự, Eric càng thêm nhẫn tâm lại thưởng cô một cái tát.

“Cái người phụ nữ dâm đãng này! Tôi muốn cô là nể mặt cô, cô lại dám cự tuyệt tôi! “ hắn ta hai mắt đỏ ngầu quát tháo.

Cùng với chịu đựng hai cái tát khiến Nhược Phù lỗ tai không ngừng ông ông tác hưởng, đầu càng thêm hỗn loạn. Cô không hiểu Eric làm sao sẽ đột nhiên như người điên đối với cô vừa đánh vừa mắng? Càng sợ hắn ta thật sẽ xâm phạm cô!

Eric tiếp đó lại hướng lễ phục chiffon của cô tàn phá chợt xé ra, để cho thân thể của cô tất cả bại lộ ngay trước mắt.

“Không cần…” Nhược Phù ra sức vũng vẫy, cô tuyệt không để Eric xâm phạm cô!

Cô giãy giụa lần nữa đổi lấy một cái tát vô tình của hắn ta, kéo rơi lễ phục của cô sau, hắn ta tiến một bước liền cởi ra quần lót của cô.

“Đồ lẳng lơ! Cô có thể cho tên đàn ông khác tại sao không thể cho tôi, còn dám phản kháng?” tay của hắn ta thô lỗ kéo xuống quần lót màu hồng của cô, lộ ra nửa bên mông mềm mại của cô, càng thêm kích thích hắn ta thú tính.

“Không cần. . . . .” hỗn loạn trong lòng, Nhược Phù chảy nước mắt kêu tên Tả Ti Phong. “Phong, cứu em. . . . . .”

“Kêu người nào đều vô dụng! Tôi nhất định muốn cô” Eric tay dùng sức xé ra, thoáng chốc, quần lót màu hồng ứng tiếng vỡ thành hai mảnh, tay của hắn ta thô bạo liền muốn hướng viên tiểu phấn yêu kiều của cô ve vuốt đi.

Đột nhiên, một cánh tay cường tráng như sắt kiềm cầm chặt tay Eric.

Eric giật mình ngẩng đầu lên nhìn về chủ nhân cánh tay, khi nhìn rõ người đến là Tả Ti Phong trong mắt đốt hừng hực lửa giận sau, hắn ta không có sợ hãi mà nói: “Tôi muốn thư kí của anh, chuyện hợp tác tốt nói.”

Mặc dù hắn ta vẫn như cũ có chút ngà ngà say, nhưng hắn ta vẫn rất rõ ràng vì kế hoạch hợp tác, Tả Ti Phong không thể không làm hắn ta vui lòng, đã muốn làm hắn ta vui lòng, dâng lên thư kí nho nhỏ lại coi là cái gì.

Nghe vậy, Tả Ti Phong trong mắt lửa giận càng rực, hắn mày rậm nhướng thẳng lên; gân xanh nổi lên, không nhịn được lấy một quả đấm đòn nghiêm trọng hướng tới xương hàm hắn ta, đánh hắn ta bay ra ngoài.

Giống như như vậy còn chưa đủ hết giận một loại, Tả Ti Phong giống như con sư tử tức giận một dạng lại cuồng mãnh hướng hắn ta nhào qua, hướng về phía cái mũi cao của hắn ta hung hăng rơi xuống một quyền.

Eric sống mũi tại chỗ truyền ra tiếng vỡ vụn, máu mũi chảy không ngừng, đau đến cả người hắn ta ngã về phía sau.

Tả Ti Phong kéo cổ áo của hắn ta chống đỡ hắn ta, một cái tay khác nắm quyền mắt thấy lại muốn hướng hắn ta vung tới.

“Anh. . . . . . anh lại dám đánh tôi? Này kế hoạch hợp tác. . . . . .” vừa sợ vừa đau, Eric vội vàng nhắc nhở Tả Ti Phong kế hoạch hợp tác có thể thành công hay không toàn bộ nắm giữ ở trong tay của hắn.

Tả Ti Phong chỉ là lạnh lùng nói: “Anh tổn thương Nhược Phù, cái gì kế hoạch hợp tác cũng không thể nào cứu được anh!”

Hắn một quyền hướng ngực Eric đánh tới, đau đến Eric kêu thảm một tiếng sau cả người liền hướng ban công ngã đi.

Tả Ti Phong lập tức đuổi theo, vừa mạnh mẽ một quyền hướng tới bụng của hắn ta đánh.

Eric mặc dù hết sức nghĩ muốn chống cự, nhưng hắn ta huơ ra quả đấm

Đều bị Tả Ti Phong né tránh hoặc ngăn lại, hắn ta chỉ có thể ở vào tình huống bị đánh.

“Cái người này tên đáng chết khốn kiếp! Anh lại dám tổn thương Nhược phù!”

Đang nổi giận, Tả Ti Phong lần nữa hướng má trái của hắn ta ra đòn một quyền nghiêm trọng.

Tả Ti Phong tiếng rống giận dữ cùng Eric tiếng kêu rên rốt cuộc đưa tới chú ý của mọi người, mọi người rối rít kinh ngạc nhìn về ban công.

Đang ở dưới ánh mắt mọi người, chỉ thấy Eric thân thể cao lớn bên trái Tả Ti Phong bên phải tung ra một quyền làm hắn ta bay qua lan can, sau đó lao xuống vào hồ bơi.

Mọi người không khỏi cùng kêu lên thét chói tai, cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Đan Khuê Tư trước hết lấy lại tinh thần, hắn ta cuống quít kêu to người nhảy xuống hồ bơi cứu Eric nhân vật quan trọng.

Không bao lâu, Eric liền được người từ trong nước kéo lên, mọi người tất cả đều vây lên đi trước, cũng nhìn thấy trên mặt hắn ta bầm tím cùng máu mũi.

Đan Khuê Tư kêu khẽ một tiếng, giận đến ngẩng đầu lên hướng về phía Tả Ti Phong nói to: “Anh điên rồi sao? Lại đem Eric đánh cho thành như vậy, anh tốt nhất có một lý do thực tốt.”

Cho đến Eric té hồ bơi sau, bị tức váng đầu Tả Ti Phong rốt cuộc khôi phục tỉnh táo.

Eric là khách hắn mời tới, hắn nói gì cũng không nên đánh hắn ta đến nửa chết nửa sống, nhưng thấy đến Nhược Phù bị hắn ta tổn thương, hắn liền cái gì cũng không nghĩ được rồi. Tả Ti Phong thở hổn hển đè xuống ngực đang phập phồng tức giận, hướng về phía mọi người mở miệng, “Trước tiên đem Eric đưa đến bệnh viện rồi hãy nói!”

Hắn lớn tiếng hô quản gia đem Eric đưa đến bệnh viện sau, liền xoay người trở về phòng.

Nhìn thấy Nhược Phù núp ở bên giường toàn thân run rẩy không ngừng, trên má phấn còn có rõ ràng in dấu 5 ngón tay, hắn không khỏi đau lòng chạy tới một tay vòng ôm lấy cô.

Mới vừa rồi hắn vẫn còn tại hối hận không nên đem Eric đánh bị thương nặng như vậy, ở tại nhìn thấy trên mặt cô sưng đỏ cùng trên cánh tay trắng nõn tím bầm thì cơn giận của hắn lại xoay mình lên cao, hận không được sẽ đem Eric chộp tới hung hăng bổ túc mấy quyền.

“Tên súc sinh kia lại dám như thế tổn thương em! Anh không nên dễ dàng bỏ qua cho hắn ta, nên đánh gãy xương sườn của hắn ta mới đúng!” Tả Ti Phong ngực lửa giận lập tức đạt tới điểm sôi.

Hắn yêu thương ôm chặt lấy cô, bế cô lên giường. “Phù, đừng sợ, không sao.” hắn yêu thương hôn nhẹ tóc cô an ủi cô. “Hắn ta không thể tổn thương em nữa, anh cũng vậy vĩnh viễn sẽ không để cho hắn ta tổn thương em!”

Eric nét mặt dữ tợn không ngừng xuất hiện ở trước mắt Nhược Phù, bị sợ đến cô không khỏi núp ở trong ngực ấm áp của Tả Ti Phong tận tình khóc thút thít cũng tìm kiếm sự bảo vệ.

Kéo qua ga giường sau lưng, hắn đem cô cả người thật chặt bọc lại, “Phù, đừng khóc, có anh bảo vệ em, ai cũng không thể lại tổn thương em.”

Hắn là yêu cô sâu như vậy, thấy cô bị thương tổn so với hắn tim bị người khác cắt một đao còn khiến hắn khó chịu hơn, hắn tình nguyện chính mình gặp phải tổn thương lớn hơn cũng không muỗn cô lần nữa bị loại kinh sợ này.

“Phù, anh thề sẽ dùng tính mạng của anh tới bảo vệ em, tuyệt không để cho em bị thương tổn.

Hắn mới vừa thề thốt xong, Đan Khuê Tư liền cực kỳ tức giận xông tới.

“Anh phải cho tôi một cái giải thích, anh tại sao đem Eric bị thương thành như vậy?” nhìn thấy vết thương trên gương mặt Nhược Phù cùng mảnh vụn y phục trên đất sau, Đan Khuê Tư âm thanh tức giận thoáng chốc ngừng.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Đan Khuê Tư sững sờ hỏi.

Tả Ti Phong càng thêm đem Nhược Phù cả người thật chặt bao chặt lại, xanh mặt nói: “Chuyện giống như anh đã thấy, Eric say rượu thú tính đại phát nghĩ muốn xâm phạm thư ký của tôi, nếu như không phải là tôi kịp thời chạy tới, hắn ta đã phạm phải tội cưỡng gian rồi.”

“Chuyện này. . . . . .” Đan Khuê Tư không khỏi á khẩu không trả lời được, không biết nên nói gì lời nói mới phải.

Là người công chính Đan Khuê Tư tại trầm mặc một lát sau, mới nói: “Nếu như Eric thật say rượu mất lý trí ý đồ xâm phạm vị tiểu thư này, kia đích thật là hắn ta không tốt.”

“Anh hiểu được tình huống như thế là tốt rồi.” đạt được Đan Khuê Tư tha thứ khiến Tả Ti Phong vẻ mặt trở nên tương đối hòa hoãn.

“Mặc dù chuyện này là Eric không đúng, nhưng muốn thế nào cùng mọi người giải thích?” Đan Khuê Tư khó xử có nên hay không đem Eric xấu xa cùng mọi người nói rõ.

“Không cần công bố hắn ta xấu xa, dù thế nào đi nữa hắn ta đã bị dạy dỗ, chỉ cần cùng mọi người giải thích hắn ta uống say rượu cùng tôi nổi tranh chấp là được rồi.” hắn cũng không muốn quậy lớn chuyện, tránh cho Nhược Phù lần nữa bị thương tổn.

Đan Khuê Tư gật đầu một cái, “Ừm! Liền theo như lời anh nói .”

“Tôi không dưới bữa tiệc, làm phiền anh giúp tôi cùng tân khách giải thích.” vốn là hắn nên cùng Đan Khuê Tư cùng nhau xuống đó hướng mọi người nói rõ trừ đi cuộc sóng gió này mới phải, nhưng hắn không yên lòng Nhược Phù, không muốn rời đi cô.

Đan Khuê Tư gật đầu, xoay người rời khỏi phòng.

Mặc dù Nhược Phù vẫn như cũ toàn thân run rẩy, sợ hãi không dứt, nhưng Tả Ti Phong ấm áp ôm trong ngực làm cho cô cảm thấy có nơi dựa vào, hắn là người quan trọng nhất của cô!

Gương mặt treo hai hàng nước mắt trong suốt, cô không khỏi lo lắng nói: “Làm thế nào! Em là có phải đã phá hỏng kế hoạch hợp tác? Tập đoàn Uy Đạt. . . . . .”

Tả Ti Phong lập tức cắt đứt cô tự trách, “Đừng nói! Cái gì kế hoạch hợp tác cũng không có em tới được quan trọng, em mới là bảo bối anh coi trọng nhất!”

“Nhưng em hiểu biết rõ kế hoạch hợp tác đối với anh mà nói trọng yếu bao nhiêu.” hắn vì kế hoạch hợp tác lần này đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cô so với ai khác đều rõ ràng.

Không muốn cô lại tự trách mình, Tả Ti Phong không nói hai lời hôn môi của cô, cho cô một nụ hôn triền miên thâm tình nóng bỏng sau, lúc này mới tại ôm gương mặt xinh đẹp của cô, yêu thương không thôi chạm khẽ chỗ sưng đỏ trên má cô, giọng nói kiên quyết nói: “Không cho sẽ đem chuyện này để ở trong lòng, anh sẽ giải quyết.”

“Lại nói, Đan Khuê Tư mới là người đứng đầu kế hoạch hợp tác lần này, anh ta rất rõ ràng cùng tập đoàn Uy Đạt hợp tác đối với hai bên sẽ có bao nhiêu chỗ tốt, tuyệt sẽ không bởi vì Eric mà có bất kỳ ảnh hưởng.” hắn lại bổ sung.

Nhưng hắn trong lòng cũng hiểu được Eric có thể sẽ không thiện lương ở tại nghỉ ngơi, muốn thúc đẩy kế hoạch hợp tác sợ rằng không hề dễ dàng như vậy rồi.

Chỉ là, hắn mới không quan tâm ! Nhược Phù mới là hắn coi trọng nhất, hắn lại một lần nữa có cho dù mất đi tất cả cũng muốn phải có cô ý niệm mãnh liệt, huống chi chỉ là cái kế hoạch hợp tác nho nhỏ này.

Lấy ngón tay cái vuốt vuốt qua lông mày thanh tú tinh tế của cô, Tả Ti Phong đau lòng dịu dàng nói: “Còn đau không? Đáng ghét! Tên súc sinh kia lại dám đánh em!” nghĩ tới chuyện này, hắn không khỏi lại bắt đầu cắn răng nghiến lợi.

Nhiều hơn nữa uất ức cùng đau đớn cũng đều ở trong hắn luyến ái mà tiêu mất Nhược Phù nhẹ nhàng lắc đầu một cái, đem chính mình càng thêm vùi vào trong lồng ngực ấm áp bền chắc của hắn.

Hết Chương 5


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.