Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 298




Lúc này Tiểu Bạch mới lưu luyến cúp điện thoại, ngoan ngoãn cùng cha đi theo nhân viên công tác, theo lối chuyên dụng vào bên trong Thủy Các.

Đồ trang trí ở Thủy Các đã được đổi mới hoàn toàn, đủ loại màn hình điện tử sắp xếp ở khắp các góc trong nhà, vô số ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu sáng toàn bộ không gian, chiếu rọi rõ ràng toàn bộ khung cảnh trong Thủy Các.

"Oa! Thật là nhiều người!" Tiểu Bạch kinh ngạc đến ngây người nhìn đám đông đủ loại người cuộn trào trong Thủy Các, co rụt thân thể lại, cậu bé nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta phải ngồi ở đâu đây? Còn vị trí nào không? Có khi nào mẹ không tìm được chúng ta hay không ạ?"

Triển Thiếu Khuynh cũng chậm chạp nhìn đám người đứng đầy trong phòng kia, giống như bên ngoài Thủy Các, người đi vào trong cũng là những người thuộc nhiều quốc gia khác nhau, khác ở chỗ là, trong miệng bọn họ đều nói tiếng Trung, không hề có chướng ngại giao tiếp.

Triển Thiếu Khuynh yên lặng phân biệt nghề nghiệp khác nhau của mỗi người, có rất nhiều quần chúng bình thường tới thành phố K, có lẽ bọn họ chỉ mang tâm trạng xem náo nhiệt mà đến đây, tò mò xem bố trí mới lạ trong Thủy Các, đều tự trò chuyện với nhau.

Hơn nữa còn có nhiều người khiêng máy quay phim và phóng viên tin tức cầm micro, mỗi người bọn họ đều canh giữ ở vị trí của mình, giống như là có chung mục đích, chăm chú lắng nghe mong đợi mọi chuyện sắp xảy ra trên đài cao của Thủy Các.

Vị nhân viên công tác kia cười nói với hai người: "Triển tiên sinh, Liên tổng dặn dò nói mời anh ngồi vào hàng thứ ba bên trái, vị trí tốt nhất ở Thủy Các giữ lại cho ngài và cậu chủ nhỏ."

Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, Triển Thiếu Khuynh ôm Tiểu Bạch nhẹ nhàng đi tới đặtTiểu Bạch lên chỗ ngồi, Triển Thiếu Khuynh nhỏ giọng dặn dò người nọ: "Một lát nữa sẽ có những người bạn của tôi và Liên Hoa tới, hãy giúp chúng tôi mời họ vào đây. Bọn họ là người rất quan trọng, tôi sẽ cho cậu biết tên và dáng vẻ của bọn họ, xin nhất định phải dẫn bọn họ tới những vị trí khác nhau….."

Nhân viên công tác gật đầu một cái, nghe theo chỉ thị của anh đi tìm người sắp xếp chuyện này.

Triển Thiếu Khuynh và Tiểu Bạch lẳng lặng ngồi xuống, anh còn muốn gọi điện thoại cho Liên Hoa, nhưng điện thoại của cô đã không cách nào liên lạc được, vẫn luôn là tiếng tút tút không thể kết nối được, cô không nhận điện thoại.

Triển Thiếu Khuynh không thể làm gì khác hơn là bỏ qua việc liên lạc với cô, anh lại gọi điện thoại dặn dò những người được sắp đến đây vào hôm nay, xác định tất cả sắp xếp sẽ trình diễn đúng hạn, lúc này mới bình tĩnh ngồi xuống.

"Cha, cha yên tâm đi!" Tiểu Bạch khều khều Triển Thiếu Khuynh đang khẩn trương, cười híp mắt an ủi anh: "Tất cả mọi chuyện đã hoàn mỹ không tỳ vết á..., chúng ta chỉ cần chờ đợi nhìn mẹ diễn xuất xong, sau đó là có thể thực thi kế hoạch của chúng ta rồi!"

"Tiểu Bạch, hi vọng thật sự có thể thuận lợi giống như con nói, cha sẽ không lo

chuong-299-hoan-nghenh-den-voi-the-gioi-cua-toi-1553054366.9689.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.