Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 297




Cúp điện thoại, Triển Thiếu Khuynh nhức đầu day day ấn đường, Liên Hoa thật sự đưa cho anh một vấn đề khó khăn không nhỏ, đối mặt với toàn bộ tính toán của cô, đối đầu với sức ảnh hưởng trong phạm vi toàn cầu của cô, anh chỉ có thể đầu hàng.

Không người nào có thể hoàn toàn bao phủ mạng lưới Internet có diện tích lớn như thế trong khoảng thời gian ngắn như Liên Hoa, chắc là dự đoán của cô cũng không kém lúc này mấy, xác định tuyệt đối có thể đạt được mục đích của mình.

Theo anh biết giao hẹn quảng cáo kia là vào ngày mai, trong một ngày ngắn ngủi này, anh không thể nào ngăn cản cô công bố tin tức này, không thể nào ngăn cản dự tính trước của cô.

Nếu không có cách nào ngăn cản, như vậy, anh sẽ lợi dụng trận thế này thật tốt, thuận tiện đi hoàn thành mục đích của mình. . . . . .

Nhún vai vỗ vỗ gương mặt, uất ức và tức giận trên mặt Triển Thiếu Khuynh đã bị quét sạch, Liên Hoa là một cô gái đặc biệt thông minh, nhưng mà anh sẽ không để cho cô dắt mũi dẫn anh đi, nếu như cô dám bày mưu tính kế định ngấm ngầm hãm hại anh, như vậy, anh nhất định sẽ bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sâu!

Sẽ để cho cô gái thiên tài giảo hoạt kia cứ thế tự đi vào cạm bẫy mà mình bố trí, anh mới là người thắng cuộc cuối cùng, ở trong kế hoạch của cô, anh nhất định sẽ lấy được kết quả mình mong muốn!

Khóe môi Triển Thiếu Khuynh nâng lên nụ cười thâm trầm khó lường, cất giọng nói với tài xế: "Không đến Thủy Các nữa, chúng ta đến văn phòng cao ốc Triển thị."

"Sao thế ạ?!" Tiểu Bạch không hài lòng kêu la: "Không phải nói muốn đến Thủy Các thăm mẹ một lát ư, tại sao lại không đi! Cha, chúng ta đi xem một chút đi, mặc dù mẹ nói là ngày mai sẽ để chúng ta đi vào trong đó tìm mẹ, nhưng nói không chừng hôm nay mẹ đã đến nơi đó chuẩn bị rồi......"

"Tiểu Bạch, có muốn đánh cuộc với cha hay không?" Triển Thiếu Khuynh cúi đầu xuống, nháy mắt mấy cái với con trai: "Chúng ta đánh cuộc...... Đánh cuộc có phải Thủy Các đã đóng cửa hoàn toàn không thể đi vào hay không! Cha cho rằng dù chúng ta đến Thủy Các cũng sẽ không vào được cũng không thể thấy mẹ, Tiểu Bạch cảm thấy thế nào?"

"Vậy thì con đánh cuộc nhất định có thể đi vào!" Tiểu Bạch tràn đầy tự tin nói: "Nếu Thủy Các đã là tiêu chí của thành phố K thì nhất định sẽ để người ta dạo chơi cả năm mới đúng! Làm sao có thể đóng cửa được!"

"Tiền đánh cuộc đâu? Dù sao cũng phải có chút tiền cược mới tương đối có tính khiêu chiến chứ!" Triển Thiếu Khuynh không thèm để ý chút nào mà ăn hiếp người bạn nhỏ, dụ dỗ con trai nói: "Như thế cũng được, con còn nhớ đã đồng ý với cha chuyện gì không? Nếu như cha nói đúng, con cứ dựa theo sắp xếp của cha, hoàn thành chuyện đó vào ngày mai có được hay không?"

"Được thôi ạ!" Tiểu Bạch đồng ý một tiếng: "Chúng ta cứ đánh cuộc đi, nếu như cha thắng, con nhất định sẽ hoàn toàn nghe theo cha! Còn nếu như con thắng, như vậy con có thể gặp mẹ ~"

Triển Thiếu Khuynh cười khẽ, anh tin tưởng vào lúc này Liên Hoa nhất định sẽ không để bất kỳ kẻ nào tới Thủy Các nhìn thấy sắp xếp của cô, cho nên anh mới dám ban bố tin tức này trong phạm vi toàn cầu, bằng không sẽ không có dự tính mới trước thời gian đưa thiết kế ra ánh sáng. Cô nhất định đến mai mới có thể công bố tất cả ra.

Anh cũng không nhắc nhở con trai vụ cá cược này là không công bằng, một người trưởng thành ba mươi tuổi đầu giảo hoạt như anh lại lừa đứa con trai mới bốn tuổi, nhưng cũng không cảm thấy có chút cắn rứt lương tâm nào. Ngày mai anh phản kích cần Tiểu Bạch trợ giúp, con trai đúng là lợi thế lớn nhất của anh, anh hoàn toàn không để ý dùng loại mưu kế nhỏ này để Tiểu Bạch làm theo tâm ý của anh.

Dĩ nhiên, sau đó, anh sẽ dạy dỗ Tiểu Bạch thật tốt, để con trai luôn luôn giữ vững cảnh giác nên có, không nên bị người khác dễ dàng lừa gạt!

Chỉ là, anh sẽ không nói cho Tiểu Bạch rằng cũng cần duy trì sự không tín nhiệm đối với người cha như anh và người mẹ Liên Hoa nào đó, trước

chuong-298-da-lau-1551856378.141.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.