Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 287




Tố Khinh Khinh đeo khẩu trang thật dày, chỉ có một cặp mắt trong trẻo lộ ra ngoài, lạnh lùng thoáng nhìn bộ mặt khủng hoảng của Triển Thiểu Khuynh, cô ta tiếp tục cúi đầu cởi quần anh ra.

"Cô đã làm gì tôi! Tôi đang sao thế!" Triển Thiểu Khuynh chỉ cảm thấy huyết dịch cả người tuôn theo bộ vị hạ thân, tất cả xúc giác cũng tập trung ở một số nơi, nơi đó đầy máu bành trướng dâng trào như lửa, kêu gào muốn đấu tranh anh dũng phát tiết ra ngoài, miệng anh duy trì lưỡi khô huyết mạch sôi trào, dường như không cách nào khống chế ngọn lửa chợt dâng lên!

Mà giờ khắc này, Tố Khinh đeo bao tay trắng nõn kéo nút quần của anh, đang lưu loát muốn tiếp tục cởi quần áo!

"Cô buông tôi ra, nhanh dừng tay cho tôi!" Triển Thiểu Khuynh làm kinh sợ, hắn hết sức muốn giãy giụa, nhưng không cách nào khống chế ngón tay, tức giận cao giọng hét lớn: "Kẻ điên này, cô muốn làm gì, mau chóng buông tôi ra! Vệ sĩ của tôi đâu, bọn họ thì sao, tôi đang ở đâu ——"

"Bọn họ không sao, chỉ là đã ngủ mê man thôi." Tố Khinh nhăn mày lại, tiếp tục kéo khoá kéo quần của anh: "Anh đang ở một phòng thí nghiệm khác của tôi, rõ ràng, tôi đang muốn sưu tập tinh trùng của anh."

"Cô còn chưa buông tha ý tưởng điên khùng ấy à, mấy ngày qua, không phải cô không còn đề cập tới chuyện này sao!" Triển Thiểu Khuynh chỉ cảm thấy hạ thân chợt lạnh, lưng quần đã bị cởi xuống, nhiệt tình dâng trào thoát khỏi trói buộc của quần, vọt một tiếng đứng thẳng hơn.

"Mặc dù tôi đã phát hiện ra ứng cử viên càng hoàn mỹ hơn, nhưng có thể thỏa mãn tôi hiện tại chỉ có anh, tôi không có lựa chọn nào khác. Về phần gần đây tôi không nói chuyện này. . . . . . Đây là bởi vì bình thường tinh trùng cần mười tuần để trưởng thành, mà tôi bắt đầu từ ngày anh hồi phục, đặc chế thuốc cho anh, nhóm tinh trùng khoẻ mạnh đầu tiên tới hôm nay mới lớn lên." Tố Khinh bình tĩnh kéo quần anh xuống, bao tay trắng vừa linh hoạt vừa nhanh chóng: "Cho nên, tôi bắt đầu thu thù lao."

"Cô chỉ là muốn tìm một sinh vật thông minh đúng chứ? Khỉ thông minh, cá heo cũng thông minh, cô đi sinh con với chúng, cô bỏ qua tôi được không!" Triển Thiểu Khuynh cảm thấy quần áo thoát khỏi cơ thể, thân thể nhiệt tình liên tục không ngừng bị câu lên, miệng anh không lựa lời quát: "Tôi không phải người hoàn mỹ nên chọn, cô có thể tìm được người càng tốt hơn!"

"Anh học sinh học không nghe giáo viên nói sao? Sinh vật không cùng giống sao có thể kết hợp sinh ra đời sau." Cuối cùng Tố Khinh kéo quần anh ra hẳn, lạnh nhạt nói: "Anh cho rằng thế gian có mấy loại động vật như lừa và ngựa chứ? Nhưng cho dù bọn nó sinh ra con la, nhưng gene di truyền đã thay đổi, con la không thể nào sinh ra đời tiếp theo."

"Cô cút ngay! Tôi sẽ không khuất phục! Sẽ không để cô được như ý!" Triển Thiểu Khuynh dùng toàn bộ sức lực dùng giằng đung đưa eo, giữa hai chân càng ngày cứng rắn suýt nữa làm anh đại phát thú tính, nhưng lý trí duy nhất, khiến anh tuyệt đối không khuất phục, tuyệt đối không để cô ta đụng vào bí ẩn của mình!

Tố Khinh thở dài, đối mặt người đàn ông thề không phục tùng, cô ta vốn không có biện pháp chính xác lấy được thứ cô ta cần, tinh trùng chất lượng thượng thừa mới có thể bồi dưỡng ra đứa bé có có sức sống và ưu tú nhất, Triển Thiểu Khuynh chống cự như vậy, cô ta không thể nào lấy được hàng mẫu lý tưởng.

Nhẹ nhàng kéo khẩu trang xuống, mắt Tố Khinh nhìn anh, tỉnh táo nói cho anh biết: "Tôi cho anh uống một loại thuốc tôi nghiên cứu ra, nói theo cách thô tục, đó là một loại thuốc tăng cường kích dục. Phương pháp đối phó có hai loại, một là bây giờ anh tìm một người phụ nữ phát tiết ra, nhưng thời gian thuốc kích dục này phát tác tương đối dài, không ngừng ân ái sẽ khiến anh suy yếu mệt mỏi, cần nghỉ ngơi thật lâu mới có thể khôi phục; mà đổi thành tôi lấy thuốc giải ra, nó có thể lắng lửa của anh xuống, làm anh lập tức không hề khó chịu nữa."

"Lấy ——thuốc giải cho tôi ——" Thân thể Triển Thiểu Khuynh nóng tới cực điểm, phân thân sưng đau như muốn nổ tung, làm anh vội vàng muốn đòi hỏi, nhưng anh cắn chặt răng khớp: "Tôi muốn thuốc giải! Nhưng không làm với cô, tuyệt đối sẽ không ——"

"Tôi cũng không muốn hy sinh mình." Tố Khinh nhún nhún vai, lắc lư ống nghiệm vô khuẩn trong tay: "Muốn thuốc giải, có thể, chỉ cần anh

chuong-288-thuoc-1547178571.0796.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.