Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 285




"Vậyngười đừng nói với con!" Tiểu Bạch lắc cánh tay của anh, quát: “Người nói với người phụ nữ đó đi, để cho cô ta hết hy vọng để cho cô ta cút khỏi đây, không để cho cô ta hi vọng hão huyền! Không được, con phải nói cho mẹ, để mẹ giải quyết thẳng người phụ nữ kia! Mẹ vì người chảy nhiều nước mắt như vậy, vẫn ngày đêm bận rộn vì lo lắng cho người, nhất định không thể để cho người bỗng nhiên bị một người phụ nữ xuất hiện cướp đi! "

"Tiểu Bạch!" Triển Thiếu Khuynh vội vàng kéo con trai, không biết trong lòng nên vui vẻ hay nên, Tiểu Bạch lại nói không muốn để anh bị người khác cướp đoạt, thay vì không cho phép anh cướp Liên Hoa đi, đây là lần đầu tiên từ xưa đến nay, con của anh thật sự chấp nhận anh, thật đáng chúc mừng.

Nhưng anh cũng không muốn nói chuyện này với Liên Hoa, nghĩ đến đôi mắt lo lắng thương cảm của Liên Hoa ngày hôm qua, anh đau lòng và chua xót một khoảng thời gian.

Anh nói với Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, chuyện này không nên nói cho mẹ, ba không thay đổi, cũng nhất định không muốn có bất kì dính dáng với kẻ điên kia, giờ đây mẹ đang vì cha khỏi bệnh mà vui vẻ, chúng ta cũng không muốn để cho cô ấy vì chút chuyện nhỏ này mà quan tâm lại lo lắng. Cha vẫn cần cố gắng lấy lại sức khỏe nhanh lên một chút nữa, đến khi chân cha có thể đi lại, thì hoàn toàn không cần dựa vào điều trị như từ trước đến nay nữa, trong thời gian cha vẫn chưa phục hồi, con đi tìm một ít người đáng tin cậy đến, chỉ cần có người thường xuyên làm bạn với cha, không có điều kiện thuận lợi, thì mãi mãi sẽ không để cho cô ấy có cơ hộ sinh con! "

"May mắn con còn có thể suy nghĩ vì mẹ --" Tiểu Bạch nghe được lời nói của Triển Thiếu Khuynh, trong lòng cảm thấy yên tâm vui vẻ, nhưng trên mặt vẫn là bộ dạng không cam chịu: “Đáng ghét, trước đây chỉ có đàn ông đến giành giật mẹ, từ lúc nào có người dám mỉm cười tranh giành đàn ông với mẹ con! Người phụ nữ kia dựa vào cái gì cướp với mẹ ba, ngoại trừ cô ta có thể nghiên cứu chế dược phẩm, những khía cạnh khác có cái nào theo kịp mẹ, hừ, cô ta rất không biết tự lượng sức mình rồi!"

"Đúng, cha cũng hiểu được cô vốn chẳng đuổi kịp nổi một sợi tóc của Liên Hoa!" Triển Thiếu Khuynh gật đầu đồng ý, một người phụ nữ đẹp lạnh như máy băng, dựa vào cái gì so với Liên Hoa ngang ngược đáng yêu kiêu hãnh thông minh của anh! Ai sẽ muốn sinh con với một cái máy tính, anh không điên!

Triển Thiếu Khuynh kéo Tiểu Bạch nói: "Giờ đây cha chỉ có thể nhìn thấy con, Tiểu Bạch, con phải nhớ kĩ tìm

chuong-286-muon-giao-uoc-muoi-nam-voi-toi-khong-1546830733.9973.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.