Nắng tháng bảy nóng nực hơn tháng sáu nhiều, Vương Thành từ nhỏ đã sống trong núi không quen với thời tiết ở thành phố cho lắm, nhưng vẫn chịu được.
Xuống xe bus, đầu óc cậu bị nóng đến choáng váng rồi, suốt một đường cậu vẫn luôn lo lắng một chuyện rất nghiêm túc, đó là cậu nên tìm một lái xe miễn phí, hay là mình đi thi lấy bằng lái.
Đến công ty, Vương Thành sắc bén nhận ra không khí công ty không đúng lắm.
Đường Ti Ti thế mà lại đến công ty trước, chẳng lẽ là cậu đến muộn sao? Vương Thành quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, không đến muộn, đúng là cô ta đã đến sớm.
Vương Thanh đến chỗ của mình, ngón tay sờ bàn làm việc, mắt đảo qua đồ dùng trên bàn, trên mặt không lộ vẻ gì, trong lòng lại ngạc nhiên, có người động đến đồ của cậu.
Đường Ti Ti có vẻ đáng nghi nhất, nhưng cô ta hình như không có lý do gì động đến đồ của cậu, vậy thì là ai? Cẩn thận nghĩ lại thấy mình chuyện bé xé ra to, không mất đồ gì cả, có thể là mấy người Lý Dụ đến tìm tài liệu ở chỗ cậu nên mới động đến đồ của cậu.
Buổi chiều, có nhân viên chuyển phát nhanh đưa một phần hàng đến công ty.
Đường Ti Ti đúng lúc đến phòng trà nước không ở quầy tiếp tân, Vương Thành đành phải đi đến ký nhận, nhìn tên người nhận, cậu ngạc nhiên nhận ra đây là phần hàng chuyển cho mình, mà người gửi thì không biết là ai.
Vương Thành nghi ngờ, không phải là người cậu quen thì sao lại gửi chuyển phát nhanh cho cậu, cậu muốn mở ra xem là gì mới ký nhận, nhân viên chuyển phát nhanh lại biến sắc.
"Anh làm gì vậy?"
"Không thể mở ra xem rồi ký nhận được sao?" Vương Thành kinh ngạc nhìn anh ta.
"Chuyện này..." Nhân viên chuyển phát nhanh há mồm không trả lời được.
"Không được sao?" Vương Thành lại hỏi lần nữa.
"Không được, mời anh nhanh ký nhận cho, tôi rất bận, còn phải đưa hàng tiếp nữa." Nhân viên chuyển phát nhanh như nghĩ đến cái gì, lập tức đáp lại.
Vương Thành cười, không vội vã nhìn nhân viên chuyển phát nhanh, "Anh đùa tôi à? Đưa đồ cho tôi không phải là công việc của anh sao, anh còn muốn tôi chiều ý anh sao? Còn nữa, trước khi ký nhận vì sao lại không được nhìn, tuy tôi không mua đồ trên mạng, nhưng đồ ngốc thì cũng biết đồ không rõ lai lịch thì không thể tùy tiện ký nhận đúng chứ, anh vội vã muốn tôi ký nhận phần hàng này như vậy, có phải có bí mật gì không muốn ai biết không?"
Nhân viên chuyển phát nhanh bị cậu nói vậy, sắc mặt rất khó nhìn, sau đó anh ta làm một động tác khiến Vương Thành rất bất ngờ, đoạt lấy phần hàng rồi vội bỏ chạy, vừa lúc có thang máy mở ra, lúc Vương Thành nhìn qua, anh ta đã đi thang máy xuống rồi.
"Có chuyện gì vậy?" Đường Ti Ti cầm chén trà đi đến, nụ cười tự tin hơn mấy ngày trước nhiều, không biết có phải đã nghĩ thông rồi hay là có chuyện khác.
"Không có gì." Vương Thành không muốn nói nhiều với cô ta.
Đường Ti Ti nhìn cậu rời đi, đột nhiên nhíu mày, sau khi về vị trí của mình liền gọi một cuộc điện thoại.
Vương Thành không muốn để chuyện chuyển phát nhanh ở trong lòng, lúc Chương Nhất Hằng đến tìm cậu liền nói cho anh biết chuyện này, hành vi của nhân viên chuyển phát nhanh kia rất quái dị, cậu không muốn bị ai tính kế.
Chương Nhất Hằng tỏ ý đã biết, bảo cậu đừng lo, chuyển phát nhanh có thể tra được nơi gửi, hơn nữa khắp cao ốc Trường Hà đều có camera, muốn tìm được người này rất đơn giản.
Vương Thành nghĩ cũng thấy đúng, liền nói tên công ty chuyển phát nhanh cho anh biết, đến giờ tan làm, hôm nay vẫn không thể ngồi nhờ xe như trước, sau đó lại có chuyện rất kỳ quái đã xảy ra, ngay lúc cậu sắp đến tiểu khu Ninh Tĩnh thì gặp một ông chú quái dị, lại đột nhiên đến kéo cậu nói mấy câu kỳ quái, sau đó bỏ chạy, cậu không hiểu người nọ nói gì, giống như là một người không hiểu Tiếng Anh gặp được người nước ngoài nói Tiếng Anh với mình vậy.
Chờ đến hôm sau cậu liền biết nguyên nhân.
Phương Thiên bỗng vội vã chạy đến, cầm một tờ báo trong tay, miệng hô chuyện lớn không hay rồi, "Hạng mục của chúng ta bị lộ."
Vương Thành nghe thế, quả nhiên là chuyện lớn.
Hoa Ưng đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, rất nhiều công ty bất động sản đang chờ bắt được điểm yếu của họ hoặc cười nhạo bọn họ, bây giờ lại xảy ra chuyện này, mấy người đó chắc chắn sẽ cố hết sức đả kích Hoa Ưng, khu du lịch còn chưa xây xong, đến lúc đó rất có thể vì thế mà phải ngừng lại.
Người kinh doanh trục lợi, vì ích lợi có thể không tiếc bất cứ thủ đoạn nào chèn ép đối thủ, chuyện này ở giới kinh doanh trong nước rất phổ biến, cho nên nếu không có bối cảnh, núi dựa, tiền tài, may mắn là không thể được, giống như anh cả Vương Ninh An của Vương Thành vậy, anh có năng lực, cũng có đầu óc, nhưng công ty lại vì một kẻ lâu đời trong giới kinh doanh mà phải đóng cửa, đây là hiện thực.
Không lâu sau đó, mọi người trong công ty đều đến phòng họp, bao gồm cả Vương Thành và Đường Ti Ti.
Chử Diệc Phong cũng đến sau khi bọn họ đã đến đủ.