Crush Có Chút Bất Lương - Hạ Bối

Chương 62 - Chương 62




Hạ Bối nhì mẹ mình, mặt mày bắt đầu túa mồ hôi hột. Cô nên trả lời mẹ như thế nào bây giờ?

Mẹ Hạ nhìn bộ dạng sợ sệt của con gái, không cần cô trả lời thì bà cũng tự hiểu. Mẹ Hạ thở dài: “Khuya rồi, con lên phòng nghỉ ngơi đi!”

“Mẹ…”

“Không sao, mẹ không quan trọng chuyện quan hệ trước hôn nhân. Con lên phòng ngủ đi!”

“… Dạ!” Mẹ cô không giận sao?

Hạ Bối đi lên phòng, cô nhanh chóng ngửi mùi cơ thể mình. Vẫn còn mùi sao? Nhưng rõ ràng cô đã tắm rửa sạch sẽ cả rồi mà? Sao có thể còn mùi được chứ?Trong lòng sốt sắng, Hạ Bối nhanh tay lấy điện thoại gọi cho Mộ Triết, giờ này anh còn thức không?

“Anh nghe đây!”

Hạ Bối nóng lòng, giọng nói lo sợ: “Mộ Triết, phải làm sao bây giờ? Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Em làm sao vậy? Bộ có chuyện gì à?” Đôi lông mày Mộ Triết nhíu lại. Không lẽ ba mẹ Hạ Bối vì chuyện đi chơi về muộn này mà giận sao?

“Mẹ em… Mẹ em…”

“Mẹ em làm sao?”

Đôi mắt cô ướt nhòe, cố gắng kìm nén nước mắt: “Mẹ em… Bà ấy biết chúng ta làm chuyện đó rồi…”

“Chuyện đó?” Anh hỏi lại: “Chuyện đó là chuyện gì?”

“Sao anh nhanh quên vậy? Anh vừa đè em làm chuyện gì mà giờ anh hỏi ngược lại em vậy?”

“…” Cơ mặt anh giãn ra, hóa ra là chuyện quan hệ sao?Anh bật cười: “Ừ, mẹ em biết rồi thì sao?”

Hạ Bối tức giận: “Sao anh có thể tỉnh bơ như vậy hả? Nhỡ đâu mẹ em kể chuyện này với ba em thì sao?”

“Anh cũng đâu có chạy, em lo lắng làm gì? Anh còn sợ ba em không cho anh cưới em kia kìa.”

“Nhưng… Nhưng rõ ràng em đã tắm rửa kỹ càng lắm rồi mà? Sao mẹ em có thể ngửi ra mùi được?”

“Hừm… Có lẽ là sữa tắm ở khách sạn khác với loại em dùng thì sao?”

“…” Cô bị phát hiện vì sử dụng khác loại sữa tắm sao?

Mộ Triết khẽ cười, không cần hỏi thì anh cũng thừa biết cô nhóc này đang bận suy nghĩ vu vơ rồi.

“Bây giờ cũng trễ quá rồi. Hạ Bối cũng mau đi ngủ đi.”

“Dạ…”

Sáng sớm hôm sau, Hạ Bối tỉnh dậy thì trời cũng rơi tầm 9 giờ sáng. Cô đi xuống nhà, giờ này chắc hẳn ba mẹ cùng Hạ Sáng Dương đã ra ngoài du xuân từ sớm. Sau khi dùng bữa sáng, cô đi ra phòng khách xem ti vi giết thời gian.

Cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho anh. Bây giờ anh còn ngủ hay là đã thức dậy rồi nhỉ?

Chuông điện thoại vang lên, Hạ Bối nhanh chóng bắt máy: “Alo, em nghe!”

“Hạ Bối đi du xuân về rồi sao?”

“Không ai gọi em dậy nên em không đi được. Anh có đi không?”

“Anh không. Em đã ăn gì chưa?”

“Em ăn rồi. À, tối nay tụi mình đi chơi không?”

Anh bật cười: “Đi chơi? Hạ Bối có muốn lên phòng anh chơi nữa không? Lò sưởi phòng anh thật sự rất tốt!”

“…” Mặt mày Hạ Bối đỏ bừng. Cái đồ không biết liêm sỉ này!

“Hửm? Sao em im lặng rồi? Im lặng tức đồng ý ha?”

“Không có!” Cô nhanh chóng trả lời: “Sao anh…”

“Cạch…”

Hạ Bối nhìn ra cửa nhà, cả người giật nảy lên. Ba mẹ cô về rồi!

Ba Hạ nhìn thấy con gái liền thuận miệng hỏi thăm: “Bối Bối dậy rồi sao?”

“D… Dạ, ba mẹ đi du xuân về rồi sao?”

“Ừ, đã ăn gì chưa?”

“Con ăn rồi. Hạ Sáng Dương không về cùng với ba mẹ ạ?”

“Nó đi đến nhà vợ rồi.” Mẹ Hạ nhìn con gái: “Tối nay con ra ngoài với Mộ Triết à?”

Hạ Bối gật đầu: “Ngày mai anh ấy bay về Đông Bắc tảo mộ ba mẹ.”

Mẹ Hạ không nói gì chỉ gật đầu cho qua chuyện. Dù bà rất có cảm tình với Mộ Triết nhưng cậu ta lại dám dạy hư con gái bà làm chuyện người lớn…

Ba Hạ định theo vợ đi lên lầu nhưng ông lại vô tình nhìn thấy thứ gì đó. Ông dừng chân lại, nhíu mày nhìn vào cô Hạ Bối: “Cổ con có dấu gì vậy?”

“…” Hạ Bối giật mình, lấy tay kéo cổ áo lại. Phải làm sao bây giờ? Ba cô thấy dấu hôn mà anh để lại hôm qua rồi…

“Sao con không trả lời ba?”

“Dạ… Cái này…” Cô ngập ngừng, trong lòng thầm chửi rủa anh. Hôm qua đã bảo anh đừng cắn rồi mà…

Trong lúc đang lo sợ không biết phải trả lời ba mình ra sao thì đột nhiên một tia ý nghĩ vụt sáng trong đầu cô. Cô vội nhìn ba: “Là kiến ba khoang! Hôm qua con đi đường không may bị kiến ba khoang cắn…”

“Vậy sao?” Ba Hạ nhướng mày: “Kiến ba khoang rất độc. Lần sau con nhớ chú ý, đừng để nó cắn nữa!” Nhìn ông giống đứa trẻ lắm sao? Sao có thể dùng cái lý do này để lừa gạt ông vậy? Tưởng ông dễ dàng bị lừa lắm à?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.