Editor: Uri Uri
Chương 264
Cố Thần nửa đêm bị đá cửa đến tỉnh, mặt đen như nồi nhìn người trước mặt cả người đều đang hồng như tôm luộc.
"Đã nửa đêm, cô có chuyện gì?"
Nếu Kiều An không trúng dược sẽ không dám làm phiền hắn lúc nửa đêm. Bất quá bây giờ cả người cô choáng váng, có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai không cũng khó nói, đối mặt với đối tượng công lược tính nổi bão cũng không quan tâm.
"Tôi trúng dược. Tiện nhân Ôn Tầm kia hạ dược trên cherry. Đã chết rồi còn hố tôi, so độ độc ác tôi không bằng cô ta. Tôi tìm bác sĩ cứu nhưng họ nói không cứu được nữa."
Vừa rồi Kiều An phát hiện bản thân mình trúng độc, việc đầu tiên chính là đi tìm bác sĩ Lý nhưng bác sĩ Lý bó tay chấm com nói với cô, cô trúng rất nhiều độc cùng lúc. Phỏng chừng người hạ độc hạ tất cả độc có được cho cô. Hắn không chữa nổi.
Khi biết kết quả này không hiểu vì cái gì trong lòng cô lại có loại giải thoát. Nhìn mặt người trước mắt vẫn bình tĩnh, cô cười cười. Nam nữ chủ đều đã chết, Cố Thần sẽ không bị ai hãm hại, sẽ sống tốt.
Bất quá lấy thủ đoạn cùng tài năng của hắn hiện tại, trên thế giới này còn ai có thể thương tổn hắn. Tuy không thể bảo hộ hắn hết đời nhưng nhiệm vụ của cô chắc cũng tính là đã hoàn toàn nhỉ?
"Cố Thần, nếu tôi chết hy vọng anh có thể chăm sóc tốt bản thân. Chỉ cần anh sống tốt, tôi trên trời cũng an tâm. Hy vọng anh đừng đuổi mẹ tôi, xem tình cảm giữa chúng ta anh cho mẹ tôi miếng ăn qua ngày là được rồi."
Nghe lời Kiều An như đang như lưu lại di ngôn, mặt Cố Thần cuối cùng cũng nứt toạc.
"Cô nói bậy gì đó?"
Cố Thần kéo Kiều An vào phòng, trực tiếp cắt tay cô lấy máu, sau đó chạy tới phòng thí nghiệm xét nghiệm. Trên khuôn mặt tuấn mĩ, từng giọt mồ hôi nhỏ giọt.
Kết quả vừa ra hi vọng rồi tuyệt vọng. Cuối cùng y đưa một ly chứa chất lỏng màu đỏ tươi đưa cho Kiều An "Uống đi."
Mặt trần như nước, một đêm mệt nhọc cũng không làm cho vẻ tuấn mĩ của hắn xuống sắc mà ngược lại còn tỏa ra mị lực nam tính. Mà Kiều An không biết làm sao lại uống ừng ực sạch sẽ.
Một lúc sau thân thể cô không những không dễ chịu hơn mà ngược lại còn khó chịu hơn. Kiều An nhìn đôi mắt kia, trong mắt mang theo ba phần kinh diễm ấy vậy mà lúc này lại vô dục vô cầu, lạnh nhạt làm người ta khiếp sợ.
Đôi mắt này thế nào lại giống như người kia!!
"Cố Thần, Cố Thần."
Kiều An lẩm bẩm nói nhỏ, giọng nói mang theo chút hương vị làm nũng như sắp khóc làm tâm can y đều ngứa. Cố Thần đen mặt.
"Độc trên người cô đều đã giải nhưng chỉ có xuân dược là không được. Ôn Tầm thế mà hạ cho cô rất nhiều loại xuân dược."
Khoảnh khắc này Cố Thần phun tào Ôn Tầm ở trong lòng, cô ta có phải người d*m đ*ng muốn cùng người lăn giường hay không mà lại có nhiều xuân dược như vậy.
Kỳ thật y oan uổng Ôn Tầm, cô ta chuẩn bị nhiều xuân dược như vậy cũng chỉ nhắm vào một mình Cố Thần. Ôn Tầm đã sớm nhìn ra Cố Thần là người không có phong tình, cổ hủ.
Nam nhân như vậy, nếu cướp đi thân thể trong trắng của hắn cũng đồng nghĩa với việc thu phục được hắn.
Đáng tiếc, hắn so với tưởng tượng của cô ta còn ghê hơn.Trực tiếp giết cô ta.