Editor: Tranh Nhược
Chương 189
Đến cuối cùng, Vân Linh phun ra một ngụm máu, không có chút sức nào bị linh lực của Kiều An ném qua một bên.
Vốn dĩ, bằng vào cảnh giới viễn siêu nàng từng giữ, lấy thực lực linh sĩ cấp 5 dưới vật lộn gian nan cũng có cơ hội mong manh đánh bại Kiều An.
Nhưng Vân Kiều cười nhạo, bản thân nàng cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Nàng đường đường là một linh thánh, tích luỹ nhiều năm gom góp lại có một tay bản lĩnh luyện dược xuất thần nhập quỷ, thế mà nàng lại thua dưới tay Vân Kiều An?
Hơn hai đời nàng cũng chưa từng bị người ta trào phúng vũ nhục qua cho nên tức giận hộc máu ngược lại bị Kiều An tóm lấy sơ hở.
Tâm nàng loạn như ma, không dám tin, "Sao cô có thể thắng tôi?"
Nàng biết tư chất thân thể này thật bã đậu.
Nàng dựa vào linh tuyền cùng linh quả trong Long Chi giới luyện chế thành Tẩy Tủy Đan thần cấp, mới chậm rãi điều trị đến trạng thái tốt nhất bây giờ.
Loại Tẩy Tủy Đan này thập phần trân quý, nàng cũng chỉ cho Vân Diệu Khả một viên, làm nàng (VDK) hưởng thụ vô cùng, tư chất tăng lên không ít.
Mà Vân Kiều An, nàng vốn tính cho cô nhưng sau này cô không biết đúng mực, nàng đánh mất ý niệm này.
Nàng trước đó có nhìn qua tư chất Vân Kiều An chính là tư chất loại kém nhất, bằng không cũng không ở thời điểm đại bỉ gia tộc mới miễn cưỡng tiến vào linh sĩ cấp 1.
Nhưng giờ đây nàng có thể xác định, tư chất Vân Kiều An cũng đã điều trị đến hoàn mỹ nhất, thậm chí cùng thân thể này của mình không sai biệt lắm!
Nàng không biết Kiều An tuy không luyện dược, nhưng cô xem nguyên vật liệu như cơm ba bữa.
Tuy không có hiệu suất giống luyện chế thành đan dược nhưng ăn phần lớn rồi hiệu quả cũng là trăm sông đổ về một biển.
Đương nhiên nếu để luyện dược sư biết Kiều An lãng phí linh quả phỏng chừng sẽ tức giận đến dậm chân.
Nhưng, Kiều An lại không sao cả......
Lúc này, đối điện với nữ chủ không thể tin cùng hoài nghi nhân sinh, Kiều An chỉ lắc đầu.
"Vân Linh tỷ, tôi cũng không nghĩ tới tu vi của tôi còn hơn tỷ. Trong khoảng thời gian này, thực lực của tôi tăng rất nhanh, đại khái vì tôi chăm hơn tỷ đi. Một phần mồ hôi thu hoạch một phần thực lực, ở lúc tỷ giáo huấn người gia tộc, tôi tu luyện, lúc tỷ quản lý mạch khoáng, tôi tu luyện, lúc tỷ buộc nhị phòng giao ra tài vật trộm giấu mấy năm nay, tôi còn tu luyện......"
Kiều An chậm rì rì nói ra sự thật, muốn giải thích nghi hoặc cho Vân Linh.
Nhưng lời này rơi vào tai Vân Linh như thể cô dùng nụ cười ác ý sâu nhất cười nhạo mình.
Mỗi một chữ đều như vả mặt.
Vân Linh xanh mặt. Ánh mắt cừu hận nhìn về phía Vân Kiều An.
Suốt ngày đánh nhạn, ngược lại bị nhạn mổ mắt.
Nàng trước kia nhìn không ra, Vân Kiều An là người tâm tư thâm trầm.
"Không nghĩ tới cô che dấu sâu như vậy...... Vân Kiều An, cô rốt cuộc có âm mưu gì?"
Một đứa bé gái chi bên đánh bại nàng —— đương nhiên, nàng xác định này chỉ là ngoài ý muốn.
Đời này phát sinh một lần ngoài ý muốn.
Nhưng vì sao phát sinh cơ chứ?
Chẳng lẽ Vân Kiều An giống nàng trọng sinh?
Hay là mấy năm nay rõ ràng cô thiên tư rất cao lại ngụy trang thành phế sài?
Trong đầu nàng hiện lên ngàn loại ý niệm, thậm chí trong nháy mắt nghĩ tới muốn bóp chết địch nhân ở trong nôi.
Chẳng qua, nàng nhìn thoáng qua Vân Kiều bên cạnh cười không thẳng nổi eo, biết hết thảy sẽ không thành công.
Nàng đánh không lại Vân Kiều An mà Vân Kiều lại đứng bên Vân Kiều An này.
Nàng muốn giết cô, sẽ không thành công.
——————
21h17 7/4/2020