Editor: Tranh Nhược
Chương 159
Mà lúc này, thi đại học sớm qua.
Tin lớn vậy, dù Kiều An đang đắm chìm trong chiến thuật cao trung sinh, cũng biết.
Cô không rõ, vì cái gì cốt truyện là Tần Luyên nhanh chóng giải quyết Hoắc Thiệu Quân, từ nay về sau cùng Nhược Vũ San hạnh phúc vui sướng...... Mà trong hiện thực, chỉ có Nhược Vũ San mất một chân còn sống!
Cô căn bản không nghĩ tới, cô tuỳ tiện gọi một cuộc điện thoại, dưới các nhân tố khác, phát sinh hậu quả thảm thiết.
Nếu cô sớm biết...... Đại khái cũng không đồng tình nam nữ chủ.
Mà lúc này, Kiều An nỗ lực, Sở Vân Phàm đốc xúc cùng mẹ Vương niệm kinh, Kiều An rốt cuộc thuận lợi hoàn thành thi đại học, trong nháy mắt, đến lúc điền nguyện vọng.
Sở Vân Phàm đương nhiên muốn điền đại học đế đô, Kiều An cũng không có lựa chọn khác, nếu cô dám lựa chọn bên ngoài đế đô, cũng bị mẹ Vương niệm chết. Cuối cùng, cô lựa chọn một khu đại học trọng điểm ở đế đô.
Thuộc tính nguyên bản của cô là học tra, kết quả hiện tại, thật làm người vui mừng khôn xiết.
Sở nam thần nguyên bản muốn điền chuyên nghiệp sinh vật, nhưng Kiều An sống chết phản đối.
Tuy rằng không xác định thế giới tiểu thuyết này, sinh viên tốt nghiệp chuyên nghiệp sinh vật tìm công tác được không, nhưng Kiều An ở trong hiện thực trải qua, sinh vật tuyệt đối là cự hố vạn năm. Kiều An từng trải xác định trên thế giới này, ước chừng chỉ có IT cùng tài chính hai loại chuyên nghiệp này cùng một số cái chuyên nghiệp khác có thể sống tạm.
Cô chân thực nhiệt tình, dừng trong mắt Sở nam thần, không khỏi tự động não bổ vì cô yêu thầm mình, vì tương lai hai bọn họ suy xét đâu......
Cho nên, khóe miệng anh nhịn không được nhếch lên, an ủi cô, "Cậu yên tâm, bất luận tớ học chuyên nghiệp gì, đều kiếm được đủ tiền......"
Kiều An chỉ có thể câm miệng.
Một học tra sao có thể đả kích học bá nha. Nếu nam thần đều có tin tưởng như vậy, cô lại nói, nghe lên như học tra bụng dạ khó lường không phải sao?
Cô không biết, lời Sở nam thần muốn nói là "Em yên tâm, bất luận học chuyên nghiệp gì, anh đều kiếm đủ tiền nuôi em".
Mà cô câm miệng không nói, anh lại cho rằng cô lý giải ý tứ của mình, thẹn thùng......
Thi đại học xong có tiệc chia tay, Nhược Vũ San quả nhiên không tới.
Kiều An cho rằng mình đời này không có cơ hội gặp Nhược Vũ San.
Không nghĩ tới, tốt nghiệp 5 năm, một lần đồng học cao trung tổ chức tiệc.
Khách sạn lớn Bách Duyệt.
Đây là hội đồng học đầu tiên tổ chức sau tốt nghiệp 5 năm, làm long trọng.
Các bạn học sôi nổi ngồi vị trí chỉ định, nói chêm chọc cười, trò chuyện về chuyện sau tốt nghiệp. Không khí nhiệt liệt.
Đúng lúc này, người phục vụ gõ cửa, vào phòng, "Tiểu thư, Nhất Trung lớp 7 ngồi ở bên này."
Sau phục vụ, một người mang chân giả, lung lay mà đi đến.
Dáng người hơi béo, mặc váy màu trắng, vòng eo càng lớn và thô kệch.
Quan trọng nhất, chất liệu vải làm quần áo rất kém. Phấn trên mặt không che dấu được nội tiết mất cân đối mà hơi cứng đờ.
Trường hợp này, một nữ nhân tàn tật xuất hiện, lập tức có người khó chịu.
Trương Hạo ỷ vào trong nhà có tiền trinh, sau tốt nghiệp cấp ba, tự buôn bán nhỏ, thấy mình tốt đẹp hơn người.
Cho nên hiện tại người khác chưa nói, cậu ta đã đứng lên.
Lấy tiền từ trong bóp, ghét bỏ đưa cho nữ nhân tàn tật.
- -----
19h14 11/2/2020