Công Lược Nam Chủ Hắc Hóa

Chương 124: Thánh Nữ của Ma Hoàng 8




Edit: Xanh Lá

Ma Hoàng cảm thấy dáng vẻ chắc chắn này của cô có chút chói mắt. Đột nhiên, hắn hơi mỉm cười, “Lại nói tiếp, Lâm Lâm có thể phát hiện sự khác thường của Thủy Thành, đúng là còn thông minh hơn so với tưởng tượng của ta. Chẳng qua, nàng xác định có thể loại bỏ toàn bộ ác linh sao?”

Dưới áo bào trắng, Đường Khanh nắm chặt hai tay, nếu không có Ma Hoàng, cô xác định có thể giải quyết đám ác linh kia, nhưng hiện tại phóng mắt ra toàn bộ đại lục Ánh Sáng, phỏng chừng chỉ có Thần Ánh Sáng mới có thể chiến đấu với hắn một trận.

Đại lục Ánh Sáng đều dựa vào hắn che chở, hắn sẽ xuất hiện sao?

Nếu hắn không xuất hiện, vậy nhiệm vụ này nên tiến hành như thế nào?

Thấy cô trầm mặc không nói, Ma Hoàng lại tiêp tục: “Lâm Lâm không cần mặt ủ mày chau, rốt cuộc ta cũng không nỡ để nàng hao tổn tinh thần.”

Đây giống như lời ngọt ngào âu yếm, lại khiến Đường Khanh cười lạnh không thôi, “Nếu Ma Hoàng không muốn ta hao tổn tinh thần, vậy không ngại liền lập tức mang theo ác linh cùng một đám ma vật của ngươi rời khỏi đại lục Ánh Sáng đi.”

Vốn chỉ là lời tức giận thuận miệng nói ra, đối phương lại tươi cười dịu dàng nói: “Được thôi.”

Lần này, đến phiên Đường Khanh hơi kinh ngạc, chẳng qua cũng chỉ trong một chớp mắt, ngay sau đó cô liền cảnh giác nói: “Ma Hoàng muốn điều kiện gì.”

Đã mất công tiến công, nếu không có điều kiện gì liền lui lại, thật sự tưởng cô ngốc chắc. Tuy nói trong thế giới ban đầu, Ma Hoàng tiến công đại lục Ánh Sáng thật đúng là vì hắn cảm thấy mình nhàn đến hoảng, cố ý tìm chút chuyện kích thích để làm, nhưng hiện tại sao, cô nhưng thật ra có chút không đoán được.

Ma Hoàng tươi cười mị hoặc, hắn nhìn cô, ánh mắt lưu luyến, gằn từng chữ: “Ta muốn nàng.”

“Không có khả năng!”

“Ta đã nói rồi, lời nói ra cũng đừng quá tuyệt đối.”

“Ta cũng nói rồi, phản bội Thần Ánh Sáng, cho dù ta chết, cũng không có khả năng.”

Ma Hoàng lại nói: “Ai bảo nàng phản bội hắn.”

Hơi ngây người, Đường Khanh lại càng thêm cảnh giác, “Ngươi có ý gì.”

“Ý trên mặt chữ.” Ma Hoàng cười lười biếng, chờ cô phản ứng lại.

Đường Khanh không ngốc, sau khi lại thấy ánh mắt ái muội kia của hắn, cô tức khắc bừng tỉnh, lập tức sắc mặt đỏ bừng.

“Ngươi đừng có vũ nhục người!”

“Ta thích nàng còn không kịp, sao lại vũ nhục nàng đây.” Ma Hoàng cũng không ép sát, sau khi hắn nói xong lời này, liền cáo từ: “Lâm Lâm, ta đi đây. Đương nhiên, nếu nàng muốn tìm ta, có thể đến Sơ Vân Thành, ta sẽ ở đó đợi nàng đến.”

Ma Hoàng tới đột ngột, biến mất cũng bất ngờ, rõ ràng hắn ở trong lều lâu như vậy, nhưng người bên ngoài lại không ai phát hiện cả.

Đường Khanh ngã ngồi trên giường, mệt mỏi lúc trước đã trôi qua, trong mắt tuy còn chút mệt mỏi, nhưng nửa điểm buồn ngủ cũng không có.

Hệ thống hiếm khi an tĩnh không nói, từ sau khi nam chính ra khỏi quỹ đạo, rốt cuộc vai ác hắn nghênh đón đều bắt đầu khác thường, quả nhiên chỗ hệ thống chủ đã xảy ra vấn đề ngoài ý muốn.

Ma Hoàng kiên nhẫn mười phần, từ sau ngày đó đến tìm Đường Khanh liền không còn xuất hiện nữa, nhưng cho dù hắn không xuất hiện, Đường Khanh vẫn sứt đầu mẻ trán như cũ. Thủy Thành bị cho nổ thật sự đã giải quyết xong, nhưng Sơ Vân Thành lại rất khó đánh hạ. Mười ngày nay, cô đã tiêu hao quá mức thần lực một cách nghiêm trọng, nhưng thương vong vẫn thảm trọng như cũ.

Hôm nay, cô mới trở về từ tiền tuyến, còn chưa kịp nghỉ ngơi, đã thấy kỵ sĩ trưởng vội vàng đi tới.

“Thánh Nữ đại nhân.”

“Chuyện gì.”

Mặt Đường Khanh lộ vẻ mệt mỏi, cô thật sự rất mệt, trong thời gian này cô gần như ngày đêm không nghỉ ứng phó những ma vật kia, nhưng dù vậy, trận chiến dịch này cô lại không có nửa điểm nắm chắc sẽ thắng.

Thần Ánh Sáng đáng chết này!

Trong lòng tức giận mắng một câu. Đột nhiên, cô thấy kỵ sĩ quỳ thẳng xuống.

“Kỵ sĩ trưởng, ngươi có ý gì.”

“Giáo Hoàng đại nhân đã nói, nếu như quả bất địch chúng* (số ít không địch nổi số đông), ngài không thể đánh bừa.”

“Cho nên ý ngươi là.”

“Xin Thánh Nữ đại nhân về Hoàng thành.”

Kỵ sĩ trưởng gian nan nói ra lời này. Một khi Thánh Nữ rời đi, biên cảnh liền hoàn toàn bị Ma tộc khống chế, nhưng…… trước mắt lại không có biện pháp, đánh bừa cũng chỉ thương vong càng nhiều mà thôi.

“Về Hoàng thành thế nào. Có về Hoàng thành thì Ma tộc sớm hay muộn cũng sẽ đánh tới, nếu ta lui lại, dân chúng biên cảnh liền xem như xong!”

“Nếu ngài vẫn không lui lại, ngài cũng sắp xong rồi đó!”

Kỵ sĩ trưởng nghẹn ngào nói, những việc Thánh Nữ đại nhân làm trong khoảng thời gian này, hắn nhìn cũng đều đau lòng.

Đường Khanh thở dài một hơi, cô đương nhiên biết kỵ sĩ trưởng muốn tốt cho cô, chỉ là cô không thể lui lại, cô phải tử thủ nơi này, nếu như nơi này bị thất thủ, vậy những thành sau đó còn không loạn thành một đoàn hay sao.

Kỵ sĩ trưởng còn muốn tiếp tục khuyên can, bên ngoài lại đột nhiên có một người chạy tới.

“Thánh Nữ đại nhân, Ma tộc tiến công quy mô lớn, Yến Thành sợ là không thủ được, giáo chủ đại nhân bảo ta đưa ngài lui lại trước.”

Một khi Yến Thành thất thủ, tiếp theo sẽ ngày càng nhiều thành trì thất thủ hơn, thân mình Đường Khanh hơi lảo đảo. Đột nhiên, cô nghĩ đến lời Ma Hoàng lưu lại lúc trước.

Đây là biện pháp cuối cùng, lại…… là cách duy nhất có thể tạm thời giải cứu những người đang gặp nguy cơ.

“Thánh Nữ đại nhân, lui lại đi.”

Kỵ sĩ trưởng tận tình khuyên bảo, thấy cô rốt cuộc gật đầu, còn chưa kịp cao hứng, liền nghe thấy cô nói: “Các ngươi lui lại trước, ta còn một biện pháp có thể thử một lần.”

Nhóm kỵ sĩ tới là để bảo vệ cô, cô không đi, bọn họ sao lại chịu đi được.

Tuy nhiên, Thánh Nữ trước nay luôn thanh lãnh lại đột nhiên nổi trận lôi đình, “Ta mệnh lệnh cho các ngươi, lập tức đi!”

“Thánh Nữ đại nhân……”

“Đây là mệnh lệnh!”

Để Thánh Nữ lại chiến đấu một mình, đừng nói kỵ sĩ trưởng không đồng ý, tất cả pháp sư còn sống cũng hoàn toàn không đồng ý, chẳng qua cuối cùng, bọn họ vẫn không thể khiến Thánh Nữ đổi ý được.

Mọi người rút lui rất nhanh chóng, chưa đến nửa canh giờ, Yến Thành to như vậy liền chỉ còn lại mình cô.

Không trung Yến Thành vẩn đục u ám, bất luận cô tinh lọc bao nhiêu lần, vẫn không cách nào thành công tinh lọc nơi này cả. Cô biết đó là vì Ma Hoàng ở đây. Với chút thần lực này của cô, căn bản không đủ cho đối phương để vào mắt.

“Khanh Khanh, ngươi thật sự muốn làm vậy à?”

Nghe hệ thống hỏi, Đường Khanh rũ mắt, “Nếu không còn biện pháp gì?”

“Bằng không ngươi cầu nguyện một chút với Thần Ánh Sáng?”

“Ngươi cảm thấy số lần ta cầu nguyện trong thời gian này còn thiếu sao?”

Hệ thống không nói gì. Một lúc lâu sau, hắn tìm cái cớ, “Có thể là vì ma khí nơi này quá đậm, thần thức của Thần Ánh Sáng không bao trùm tới được thì sao?”

“A……” Đường Khanh cười lạnh, Tuy cô thật sự không biết Thần Ánh Sáng đang làm cái lông gì, nhưng nơi này tốt xấu cũng là đại lục Ánh Sáng, nếu hắn không chịu được một kích như thế, vậy cũng đừng làm thần! Lại nói tiếp, khi cô ở bên này anh dũng kháng chiến, thì theo hướng đi của thế giới, Thần Ánh Sáng hình như đang cùng nữ chính yêu đương.

Trách không được ngay cả ánh mắt cũng đều không cho cô!

“Nhiệm vụ này làm cũng thật nghẹn khuất!”

Hệ thống cực kỳ đồng tình với cô, vừa định an ủi, lại nghe cô nói: “Chẳng qua cũng coi như xong, dù sao mặt mũi Ma Hoàng cũng khá đẹp, coi như bà đây chơi hắn!”

Hệ thống:……

Hắn biết ngay ký chủ nhà hắn đặc biệt không giống người thường.

Đường từ Yến Thành đến Sơ Vân Thành chỉ có một, sau khi Đường Khanh xây dựng tâm lý xong, liền đi thẳng một đường không quay đầu lại.

Nhưng vào lúc này, Ma Hoàng đã biến mất mấy ngày nay lại đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

“Phương hướng Lâm Lâm đi, nếu ta đoán không sai, hẳn là đến Sơ Vân Thành nhỉ.”

“Ma Hoàng cần gì biết rõ còn cố hỏi đây.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.