Công Giá

Chương 65: Không phát nào trượt




Hai vợ chồng Kiều Ứng Hiên buổi chiều mới tới, chỉ là sắc mặt cũng không phải là rất cao hứng, Kiều Ứng Hiên có chút bất đắc dĩ cùng áy náy, mà Dương Doanh Mạt lại là thẹn thùng không yên.

Bởi vì Cung Trác Lương chân còn ‘bị thương’, Kiều Ứng Hiên sau khi đến thỉnh an hắn, hai huynh đệ họ cùng ra ngoại thính nói chuyện, mà Dương Doanh Mạt thì ở lại cùng hắn.

Nguyên lai, bọn họ lần này đến đây là bị Kiều phu nhân phái đến báo tin vui.

“Đệ muội có thai?”

Đợi Kiều Ứng Hiên ngượng ngùng nói ý đồ đến đây, ánh mắt Kiều Ứng Trạch nhìn hắn không khỏi có chút cổ quái.

Mới cưới hơn một tháng đã có thai, có thể thấy được vừa thành thân liền có, ngẫm lại cũng giống chuyện của nha đầu Tĩnh Thư mà, cũng là một lần, tiểu tử này cũng không tránh khỏi quá…..

“Ân, hôm qua mới vừa chuẩn ra, nói là tuy mạch không rõ ràng, nhưng tám chín phần mười là không sai được.”

Kiều Ứng Hiên bị ca ca nhìn đến trên đầu sắp bóc lên hơi nước, bưng chén trà hai hớp liền uống cạn, hắn vốn là bởi vì tân hôn, tổ mẫu cùng mẫu thân lại miễn quy củ mấy ngày đầu cho thê tử, liền thoáng phóng túng chút, nhưng không ngờ nhanh như vậy đã có, thật sự là hắn có vẻ háo sắc…..

“Ngươi ba ba chạy tới như vậy, chính là vì báo tin vui sao?”

Nghe nói là hôm qua mới chuẩn ra, Kiều Ứng Trạch tươi cười cứng đờ, ánh mắt nhìn về phía Kiều Ứng Hiên có vài phần đánh giá.

Kiều Ứng Trạch biết chuyện nhà mình, hắn cùng Cung Trác Lương đều là hai nam nhân, trong bụng không thể sinh ra đứa nhỏ, nhưng người ngoài lại không biết, chỉ khi y cưới vợ hai năm còn không có con, lời đồn thổi bên ngoài tất nhiên sẽ có, mà trước mắt, Kiều Ứng Hiên mới vừa được tin mà đã chạy tới cửa, thật không như là báo tin vui, mà giống như là thị uy…. Kiều Ứng Hiên đúng là người thành thật, cũng không thể thiếu tâm nhãn đến mức này đi?

“Ca…… Là ta thấy Dương thị nhiều ngày nay giống như có tâm sự, muốn để cho tẩu tẩu đi nói chuyện khuyên giải nàng.”

Kiều Ứng Hiên thấy tươi cười của ca ca phai nhạt đi, chính mình cũng càng cảm thấy xấu hổ, kỳ thật tối hôm qua mẫu thân bảo hắn đến báo tin vui, hắn cảm thấy làm như vậy không tốt, nhưng sau khi mẫu thân xem thường ca ca cùng tẩu tẩu nói là họ ‘keo kiệt’. miệng hắn luôn cứng rắn lúc này mới đồng ý, nhưng hiện tại không thể nói trưởng bối không có đạo lý.

Nhớ tới tối hôm qua sau khi thê tử biết đã chủ động qua tâm gánh lấy trách nhiệm này, trong lòng Kiều Ứng Hiên không khỏi có chút cảm động, cũng không biết có phải hay không  bị tình cảm mông lung trong quá khứ cùng với chuyện của Tĩnh Thư trước đây làm ảnh hưởng, hắn hiện tại đối cảm tình cũng không thực coi trọng, đối Dương thị cũng không có bao nhiêu tình cảm say đắm, thêm nữa tuổi của đối phương cũng tương đương mình, lại có chút độc lập kiên cường, cho nên cũng có chút thương tiếc không biết nên nói như thế nào…. Kiều Ứng Hiên chỉ có thể an ủi chính mình, đều là mù cưới câm gả, vợ chồng có thể tương kính như tân cũng là tốt lắm, lại có mấy người có thể hạnh phúc giống ca ca chứ?

“Ngươi a….. Về sau thái độ làm người xử thế phải suy nghĩ chu toàn chút, ta và tẩu tử ngươi không có ý tứ gì khác, nhưng thay đổi người khác, khó tránh khỏi có chút uất ức.”

Trong lòng Kiều Ứng Trạch cũng hiểu được, có thể làm cho đệ đệ khó xử như vậy, trừ bỏ mẫu thân thì còn có ai nữa, vừa nghĩ tới Kiều phu nhân bây giờ xem phu phu bọn họ như cừu nhân, trong lòng Kiều Ứng Trạch không khỏi có chút đau lòng.

Lại nói tiếp, đây là bởi vì chuyện hai di nương khác mang thai, người trước đã sinh ra một nam hài, người tiếp theo cũng sắp lâm bồn, này thật sự là cắm một cây dinh trong lòng Kiều phu nhân, làm cho nàng hận lão phu nhân đồng thời cũng tiện thể lây sang hai phu phu Kiều Ứng Trạch, lại bởi vì ngoài tầm giáo huấn, cho nên mới không có việc gì cũng phải tìm việc để làm bọn họ không thoải mái.

“Ta đã biết, ca,  về sau chắc chắn chú ý một chút, thực sự rất xin lỗi.”

Lúc Kiều Ứng Trạch mới mở miệng Kiều Ứng Hiên liền đứng lên, thành thành thật thật nghe xong giáo huấn nói xin lỗi xong mới ngồi xuống, thấy Kiều Ứng Trạch không giống như là giận hắn, trên mặt cũng hiện ra chút tươi cười thân thể trưởng thành cũng càng ngày càng tuấn tú, làm cho các nha hoàn hầu hạ châm trà bên cạnh xem đến đỏ mặt, vội cúi đầu không dám đi quá giới hạn.

Toàn bộ gia nhân trong Tây phủ đều biết, phu nhân quản giáo nha hoàn rất nghiêm, đừng nói là vọng tưởng được lão gia thu dưỡng, chỉ là có một chút ý đồ với lão gia, hoặc là bày tỏ với ngoại khách, thì kết cục chính là trả lại khế ước đuổi ra ngoài, trước kia Hàm Tuyết bên người phu nhân chính là ở trước mặt đường huynh là mất quy củ bị đuổi đi, còn có Hàm Đông hầu hạ trong khách phòng của tam gia, vì tự ý thay đổi với Hàm Thu tiếp cận nhị gia, liền trực tiếp bị Nhược Lam tỷ tỷ phái người đưa về nhà.

“Được rồi, đừng nói…. Này, ngươi không phải vẫn cảm thấy chính mình ở phương diện sách lược vẫn chưa đủ sao, đường ca Cung gia bảo người sao chép mấy phần bài thi võ tiến sĩ qua các năm, ngươi theo ta đến thư phòng lấy đi.”

Nhìn thấy Kiều Ứng Hiên tươi cười trong sáng không có một tia lo âu, tâm tình Kiều Ứng Trạch không khỏi có chút thoải mái lên, ý cười trên mặt cũng nhiều hơn.

Kiều Ứng Hiên sang năm cũng đã đến tuổi cập quan, cũng liền chân chính có quyền lên tiếng, tuy nói trong nhà không đồng ý, nhưng hắn đã hạ quyết tâm phải thi kì thi võ cử nhân sang năm, cho nên lúc trước cố gắn trộm học, Kiều Ứng Trạch cũng là ủng hộ quyết định của hắn, cho nên mới nhờ Cung Trác Tường chuẩn bị một số ‘đề thi của các năm’ cho Kiều Ứng Hiên học tập.

“Cảm ơn ca ca!”

Kiều Ứng Hiên nghe vậy cười càng hăng hái, nói xong liền phe phẩy cái đuôi đi theo sau Kiều Ứng Trạch.

XXXXXXXXXXXXXXX

“Này thật đúng là chúc mừng các ngươi.”

Trong nội viện, trên đùi Cung Trác Lương khoác một cái chăn mỏng nằm nghiêng trên tháp, nghe được tin tức Dương Doanh Mạt mang thai, hắn cũng thật kinh ngạc, tâm tư lại không được tinh tế như Kiều Ứng Trạch, thật sự rất cao hứng.

Phải biết rằng vốn kế hoạch của hắn cùng Kiều Ứng Trạch còn phải chống đỡ đến nửa năm, tình huống cái bụng của Dương Doanh Mạt mới có biến chuyển, hiện tại mới thành thân hơn một tháng đã có thể hoài thai, kế hoạch của bọn hắn cũng triển khai nhanh hơn, thật đúng là trời giúp hắn thoát ly khổ ải a.

Về phần phương diện con nối dòng này, Cung Trác Lương có điểm WS (??) cười trộm, thầm nghĩ tiểu tử Kiều Ứng Hiên này cũng coi như ‘không phát nào trượt’, thật đúng là uy vũ a.

“Đa tạ đại tẩu.”

Dương Doanh Mạt hơi đỏ mặt ngồi ngay ngắn  ở trên ghế, thấy Cung Trác Lương tươi cười không có một tia khác thường, không khỏi cảm khái trong lòng hắn thật là tốt tính độ lượng.

Hơn một tháng qua, bởi vì bà bà cùng trượng phu đối ca ca tẩu tẩu bên nào cũng cho là mình đúng, khiến cho Dương Doanh Mạt đối với hai người họ có chút hỗn loạn, bất quá bởi vì hai người họ thu dưỡng Kiều Mẫn Ngôn, thái độ đối với bọn họ cũng có khuynh hướng hiền lành hơn, hơn nữa những ngày gần đây nghe bọn gia nhân đồn đãi, Dương Doanh Mạt đối với vị tẩu tẩu này thật đúng là có chút tò mò.

Thành thân hơn hai năm không có con, còn không cho trượng phu cưới vợ bé thu thông phòng, nhưng trên có chuyện lão phu nhân, dưới đến Tình Họa, Vũ Họa tỳ nữ từng hầu hạ bọn họ, lại không ai nói qua vị tẩu tẩu này có nửa điểm không đúng, lời trong lời ngoài đều nhớ kỹ, hơn nữa vợ chồng bọn họ cũng phi thường ân ái, nghe nói cũng chưa từng cãi nhau, thật đúng là làm người khác ganh tỵ.

“Việc vui như vậy, thấy đệ muội thế nào giống như không quá cao hứng?”

Thấy Dương Doanh Mạt vẻ mặt u sầu, ánh mắt Cung Trác Lương giật giật, thân thiết nhỏ giọng hỏi một câu, nghĩ thầm này chớ không phải hỏi ta đề tài tư mật của nữ nhân gì đó đi…… này ta thật không biết a!

“Tài cán vì tướng công thêm con nói dòng, Mạt nhi trong lòng tất nhiên là vô cùng vui vẻ, chỉ là hiện giờ Mạt nhi có thai, tướng công nơi đó…. Mạt nhi cảm thấy bộ dáng cùng tính tình của nha đầu Tình Họa đều rất tốt, muốn cân nhắc để nàng làm thông phòng cho tướng công trước, chỉ là nghe  nói tẩu tử vốn muốn thay nàng cùng Vũ Họa tìm một hôn phối thỏa đáng, cho nên hôm nay tới đây muốn hỏi ý kiến tẩu tử một chút.”

dương Doanh Mạt trên mặt nổi lên một tia ý cười chua xót, nhìn về phía tay Cung Trác Lương con ngươi lộ ra chút ẩm ướt, khi nói đến lúc sau, trong mắt đã hàm chứa lệ ý.

“Ngươi đang có thai, cũng không thể khóc, hai vợ chồng các ngươi đang tốt a, nghĩ như thế nào muốn thu thông phòng cho nhị thúc? Hay là nhị thúc làm chuyện gì thực có lỗi với ngươi?”

Cung Trác Lương bị lời của Dương Doanh Mạt làm ngẩn ngơ, phản ứng đầu tiên chính là Kiều Ứng Hiên lại phạm sai lầm, nhưng lập tức vừa nghĩ lại cảm thấy không thể a, đứa nhỏ này không ngốc đến loại tình trạng này, đợi cho Dương Doanh Mạt nói hết lời, trong lòng Cung Trác Lương đã hiểu được, không khỏi cảm thán nữ tử thời đại này thật đáng buồn, rõ ràng có đứa nhỏ là chuyện rất vui vẻ, nhưng vì làm người hiền lương, lại phải chủ động thay trượng phu  tìm người thông phòng, nếu không sẽ bị nói thành đố phụ.

Chính là tùy rằng trong lòng Cung Trác Lương khinh bỉ tập tục xấu này, trên mặt cũng không trực tiếp biểu hiện ra ngoài, chỉ phải làm bộ như kinh ngạc quan tâm vài câu.

“Không phải, tướng công đối Mạt nhi tốt lắm, chưa từng làm sai cái gì, là Mạt nhi tự biết được…. này quy củ… Tẩu tẩu, Mạt nhi biết mình nên làm người độ lượng, nhưng mà trong lòng thật không muốn, Mạt nhi hiện nay một mình đến Bạc thành, trong nhà trừ bỏ trưởng bối cũng chỉ có đệ đệ nhỏ tuổi, Mạt nhi trong lòng ủy khuất cũng không có chổ để nói, thật sự là thấy tẩu tẩu dễ thân cận, mới ương bướng muốn tướng công mang Mạt nhi đến đây quấy rầy, xin tẩu tẩu chớ trách.”

Dương Doanh Mạt tuy nói trong lòng quả thật vừa buồn vừa luống cuống, nhưng là không có dễ dàng khóc lóc nỉ non, làm tiểu cô nương thái độ rộng lượng, nhìn về phía Cung Trác Lương trên mặt cũng hiện ra vẻ quật cường cùng không cam lòng.

Dương Doanh Mạt trong lòng thật là không muốn tìm nữ nhân thông phòng cho trượng phu, nhưng trong nhà còn có tổ mẫu cùng bà bà đang nhìn, nếu nàng một chút thái độ cũng không nhắc tới, sợ là sẽ làm cho người ta đàm tiếu mất sủng ái của trưởng bối, nhưng nếu nàng thật sự mở miệng, tự mình tìm một ‘muội muội’ đến, nàng chỉ có thể khóc không có chỗ đứng trong nhà.

Những lời nàyở nhà chồng  nàng có thể tìm ai để nói, cho nên liền nhớ đến vị tẩu tẩu lợi hại này, nghĩ nếu là có thể ở trong này tìm được trợ lực, vậy cũng liền thật sự quá tốt.

“Ngươi đã có ý nghĩ như vậy, vậy là tốt rồi hảo hảo nói rõ cùng nhị thúc là được, hắn không câu nệ tiểu tiết, ngươi nếu không đề cập tới, hắn căn bản sẽ không nghĩ đến phương diện này, hơn nữa nhị thúc đã nói qua không cưới vợ bé không thu thông phòng, ngươi có cái gì không tiện nói cùng trưởng bối, cứ để cho hắn ra mặt giải quyết, vợ chồng thôi, nên câu thông nhiều mới hiểu biết lẫn nhau a.”

Cung Trác Lương hiểu được Dương Doanh Mạt đến nói với mình chỉ là nàng đang ‘lấy cớ’, dù sao nàng là tân nương mới về nhà chồng làm vợ người ta, nếu là trực tiếp nói ra không cho trượng phu cưới vợ bé, thời gian mang thai cũng phải giữ thái độ cấm dục, chính là giống như Kiều phu nhân được bà bà ưu ái, trên mặt không nói, trong lòng sợ là cũng phải nén giận nàng không săn sóc, mà giống như Dương Doanh Mạt mới vừa thành thân, đối trượng phu còn chưa hiểu biết nhiều, tất nhiên là không dám dễ dàng không cho hắn thu thông phòng, cho nên mới nghĩ đến việc tìm lấy cái cớ, để cho nàng có thể vừa không mất đi cái danh là người hiền thục, vừa có thể không mất đi trượng phu.

Dương Doanh Mạt có thể thẳng thắn thành khẩn nói ra mục đích của mình như vậy, mà không phải dùng nước mắt lấy sự đồng tình của người khác, có thể thấy được bản tính của nàng cũng không xấu, mà nàng giống như một tiểu cô nương có tính cách năng lực vì chính mình mà suy nghĩ, Cung Trác Lương vẫn là thực thưởng thức, cho nên cũng vui vẻ chỉ cho nàng một con đường, cũng chân thành hy vọng nàng cùng Kiều Ứng Hiên có may mắn lâu ngày sinh tình, trở thành một đôi giai ngẫu chân chính.

“Những lời này thật có thể nói cùng tướng công sao? Nếu hắn cảm thấy Mạt nhi là một đố phụ…..”

Dương Doanh Mạt thấy Cung Trác Lương nói chắc chắn, trong lòng không khỏi cũng sinh ra chút chờ mong, tuy rằng đêm tân hôn Kiều Ứng Hiên nói qua lời cam đoan, nhưng Dương Doanh Mạt như thế nào có thể dễ dàng tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của một người xa lạ chứ? Mặc dù người danh hiệu người kia là trượng phu, phải biết rằng trên cái thế giới này cái không đáng tin nhất chính là sự trung trinh của nam nhân.

Mà hơn một tháng ở chung, tuy nói Dương Doanh Mạt cảm thấy dung mạo tính tình của Kiều Ứng Hiên đều tốt, nhưng dù sao một không có công danh hai không có sở thích, ngược lại cả ngày chỉ biết múa thương chơi gậy, đối nàng cũng không để ý nhiều, cho nên Dương Doanh Mạt đối Kiều Ứng Hiên cũng là thản nhiên, nhưng hắn nếu thật có thể không cưới vợ bé….. Cũng vẫn có thể xem là một người đáng dựa dẫm.

“Tính tình nhị thúc ta vẫn biết một chút, chỉ cần đệ muội toàn tâm toàn ý đối tốt với hắn, hắn sẽ không để đệ muội chịu nửa điểm ủy khuất.”

Khi Cung Trác Lương nói những lời này, không khỏi nghĩ đến khi mình và Kiều Ứng Trạch mới thành thân, hắn nói qua những lời săn sóc, trong lòng nóng lên đồng thời trên người cũng nóng, càng phát ra chờ mong sinh nhật mười lăm của mình…… Nhất định phải hảo hảo yêu thương tiểu tướng công tri kỷ nhà mình một phen mới được a.

“Mạt nhi cảm ơn tẩu tẩu chỉ điểm.”

Được Cung Trác Lương cam đoan chắc chắn như vậy, Dương Doanh Mạt thực cảm thấy như ăn được chút thuốc an thần, lập tức liền đứng dậy hướng Cung Trác Lương cung kính thi lễ, lại đơn giản ngồi một chút, liền vui vẻ cùng Kiều Ứng Hiên rời đi.

Kiều Ứng Trạch tiễn đệ đệ cùng đệ muội, trong lòng có chút sợ Cung Trác Lương mất hứng, liền phân phó Hàm Thư buổi tối chuẩn bị  đồ ăn Cung Trác Lương thích, sau đó chính mình bế đứa nhỏ đi vào phòng hống người.

“Đến đây đi, hảo nhi tử ai (TG: ‘tử ai’ hợp với ‘kẻ trộm’ đều là âm 4, là cách gọi thân thiết)!”

Thừa dịp Kiều Ứng Trạch tiễn khách hắn đã tẩy trang thả tóc xuống, Cung Trác Lương thân thủ ôm Kiều Mẫn Ngôn vào lòng, trước tiên hôn một cai trên khuôn mặt thịt của nó.

Muốn nói đứa nhỏ trước đây thật đáng yêu, hơn nữa khuôn mặt trắng nõn non mịn giống Kiều Mẫn Ngôn, ánh mắt tròn vo, lớn lên có thể so với ngôi sao nhỏ tuổi xinh đẹp, mặc dù không phải thân sinh, nhưng Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch từ khi nó mới sinh liền vẫn tự yêu thương mình nuôi nấng, trong lòng lo lắng thực cùng thân sinh không có gì khác nhau, mà bất đồng với Kiều Ứng Trạch muốn làm phụ thân nghiêm khắc, Cung Trác Lương làm phụ thân thật là cưng chiều yêu thương.

“Phụ thân. Mụ mụ…..”

Kiều Mẫn Ngôn đã có chút nhận thức, ở trong lòng Cung Trác Lương khanh khách cười vui sướng, ôm cổ hắn muốn hôn lên mặt một cái, đáng yêu đến không chịu được.

Ở cổ đại cũng gọi mẹ ruột là mụ mụ, bất qua bình thường chỉ có tiểu hài tử mới kêu như vậy, lớn lên liền gọi nương hoặc mẫu thân, bất quá đối với Kiều Mẫn Ngôn kêu mình là mụ mụ mà kêu Kiều Ứng Trạch là phụ thân, trong lòng Cung Trác Lương vẫn có chút oán niệm a.

“Bọn họ hôm nay tới là do mẫu thân, nhị đệ không có ý tứ gì khác.”

Kiều Ứng Trạch thấy Cung Trác Lương không có bộ dáng mất hứng, trong lòng cũng thoải mái chút, nhưng sợ hắn chính là biểu hiện không thèm để ý chút nào, cho nên nghĩ nghĩ vẫn là thay Kiều Ứng Hiên biện bạch một câu.

“Cái gì? Nga….. Ngươi nói này a, tính cách Ứng Hiên ta cũng rõ ràng, sẽ không hiểu lầm hắn.”

Cung Trác Lương đầu tiên là bị Kiều Ứng Trạch nói trong đầu hiện lên dấu chấm hỏi, một lúc mới hiểu ý trong lời nói của hắn, không khỏi có chút buồn cười đem Kiều Mẫn Ngôn đặt trên nhuyễn tháp để tự nó chơi, sau đó chính mình ôm thắt lưng Kiều Ứng Trạch cắn cắn cằm y, cắn cắn liền biến thành hôn, hai tay cũng không thành thật hoạt động.

“Nhi tử còn ở đây……”

Kiều Ứng Trạch cuống quít bắt lấy tay của Cung Trác Lương đang tháo đai lưng của mình, đu quang liếc đến Kiều Mẫn Ngôn đang ở trên tháp bộ dáng nghiêng đầu nhìn mình, trên mặt không khỏi đỏ lên, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn người nào đó đang cười liếc mắt một cái.

Quả nhiên vẫn là chính mình suy nghĩ nhiều, người này cũng không phải là nữ tử, làm sao sẽ để ý mẫu thân nói hắn không sinh con được chứ.

“Nó bây giờ có thể biết cái gì?”

Cung Trác Lương hưng trí lên, cũng không phải là Kiều Ứng Trạch có thể dễ dàng ngăn cản được, tay ôm thắt lưng người dùng lực một chút, đem Kiều Ứng Trạch đẩy ngã trên nhuyễn tháp, sau đó chính mình ngồi xuống, ôm chặt lấy mặt y hôn thật sâu.

“Không, không được….. Đem Mẫn Ngôn….. Ôm ra…. Trác Lương…..”

Kiều Ứng Trạch trốn tránh cái hôn của Cung Trác Lương, nhưng môi lẫn thân thể đều bị đè nặng, một hồi công phu như vậy, vạt áo của y đã bị kéo tới bả vai, lộ ra bờ ngực trắng mịn mảnh khảnh, mà Cung Trác Lương đang động tình cắn lấy cổ y.

Nguyên bản Kiều Mẫn Ngôn ngồi ở một bên nhìn thấy Kiều Ứng Trạch cởi quần áo, đột nhiên cọ cọ chạy nhanh lại đây, bỉu môi hướng về ngực của Kiều Ứng Trạch…… Bụng đói a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.