- Sao cô không gọi thằng Jin đến đón? - hắn hỏi
- Bị đuổi rồi. Lúc này tôi ra bar một mình, không cho ba con nhỏ kia đi nên tụi nó hăm dọa tôi không về trước 10h thì sẽ cho ngủ bụi.
- Vậy lúc nãy cô tính về đâu?
- Về bar ngủ rồi sáng hôm sau về nhà.
- Cô không có gia đình à?
- Ba mẹ tôi mất từ lúc tôi còn nhỏ, tôi sấng với ông như đến năm 14 tuổi thì tôi và ba con bạn chí cốt ra sống riêng. Vậy thôi. Nhà tụi tôi gần nhà Jin nên thân nhau.
- Cô biết bạn thanh mai trúc mã của thằng Jin chứ?
- Biết. Rất rõ nữa là đằng khác.
- Vậy sao cô để con nhỏ Thảo Vân quen thằng Jin chứ?
- Câu hỏi này tôi không thể trả lwoif anh được. - nó nhún vai
- Mà cô đang làm gì thế?
- Đọc truyện. Tối nào tôi cũng đọc xong một cuốn truyện tiểu thuyết rồi mới đi ngủ.
- Cô thích đọc truyện đến vậy à?
- Ukm. Mà thôi, tôi đọc sắp xong rồi. Anh đi ngủ đi. Gần 12h rồi đó. - nó nói, mắt vẫn chăm chú và cuốn truyện "Nhẹ bước vào tim anh".
- Vậy cho tôi nằm chút nữa đi. Khi nào cô ngủ tôi mới ngủ.
- Chịu anh
........
- Xong rồi - nó tắt máy tính - Đi ngủ thôi. Tôi ngủ giường, anh ngủ sofa.
- Không, giường của tôi mà.
- Ga lăng chút đi. - nó nhìn hắn với vẻ mặt cún con trông yêu cực
- Không! - hắn quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh mắt của nó.
- Năm nỉ đó! - nó lay tay hắn
- Vậy ngủ chung đi. - hắn đề nghị
- Nam nữ thọ thọ bất tương thân mà. - nó bĩu môi
- Thôi đi cô, bây giờ cô muốn sao? - hắn nhìn nó
- Sao là sao? - nó ngơ ngác
- Là vậy nè! - hắn ấn nó xuống giường, đặt lên môi nó một nụ hôn.
2ph sau, khi thấy hơi thở nó đã khó nhọc rồi hắn mới buông ra.
- Ngủ đi nhé! - hắn cười rồi kéo chăm dắp lên người nó. Nắm xuống bên cạnh, hắn ôm nó vào lòng. Nó khẽ giật mình, định đẩy ra nhưng lại cảm thấy thật hạnh phúc. Nó yên vị trong lòng hắn rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trên môi nó còn nở một nụ cười.
Hắn vuốt tóc nó, khẽ nói: "Sao mỗi khi nhìn em, anh lại nhớ về Moon. Nhưng có lẽ, đối với anh bây giờ, Moon chỉ còn là kí ức. Em mới thật sự là người anh yêu, Wendy à!" - ngắm nó một lát, hắn nhắm mắt lại và ngủ.